Lục Trí đợi Trần Uy Bằng kiểm duyệt xong thì mang số giấy tờ đó đi xử lý. Cánh cửa mở ra, Từ Tuấn bước vào.
"Sao cậu có thể chăm chỉ vậy? Đi chơi cùng tôi một lúc đi!"
"Không đi. Tôi đã cấm cậu đặt chân vào phòng làm việc của tôi rồi mà" Trần Uy Bằng cắm mặt vào số liệu hiện trên máy tính, đến cả nhìn Từ Tuấn cũng không thèm
Từ Tuấn cũng không coi lời của Trần Uy Bằng ra gì, làm bạn bao nhiêu lâu anh biết tên họ Trần này là khẩu xà tâm phật. Làm sao nỡ đuổi anh đi.
"Đều tại cậu!" Từ Tuấn ra vẻ trách móc gạt mấy tách trà trên bàn sang một bên, thong thả ngồi xuống:
"Nếu cậu không gợi ý để Thu Vũ thay tôi xử lý việc của Từ thị, mẹ tôi cũng không háo hức như vậy. Chỉ hận không thể lập tức ép chúng tôi kết hôn, bế cháu nội"
Hôm đó sau khi nghe Từ Tuấn kể Tô Thu Vũ muốn kiếm việc làm, Trần Uy Bằng đưa ra gợi ý có thể để cô thay thế Từ Tuấn ở công ty.
Lúc này anh mới chịu nhìn Từ Tuấn:
"Nếu cậu không thích có thể đuổi đi"
Trần Uy Bằng lại quá hiểu tên Từ Tuấn này, coi ăn chơi là thú vui, để tìm một người thay thế tốt hơn Tô Thu Vũ rất khó, tất nhiên không nỡ đuổi cô đi.
"Bổn thiếu gia là nể tình cậu nên mới giữ Tô Thu Vũ thôi"
"Vậy à?" Trần Uy Bằng cười khẩy
Từ Tuấn cảm giác như mình lại bị coi thường. Trần Uy Bằng nhắc nhở:
"Mau về đi, mẹ cậu đã đau đầu vì cậu lắm rồi."
Từ Tuấn thở dài, Trần Uy Bằng không giống anh, vẫn biết cậu bạn mình vì gia tộc mà hao phí nhiều tâm tư, chấp nhận làm con rối của Trần Nghĩa suốt bao lâu. Nhưng hiện tại chẳng phải cậu ta đã để tâm đến phụ nữ rồi sao?
Trần Uy Bằng xoay xoay cây bút máy trên tay, trầm tư. Anh nhớ lại lời của Lâm Kiệt hồi sáng:
"Nghe nói Tô Thu Vũ bị ốm?"
Từ Tuấn đảo mắt nhìn cậu bạn, thật sự là anh không phải không quan tâm đến vợ cũ.
"Ai ya, sao tôi có thể điều tra mấy chuyện này? Chi bằng cậu hỏi cái người đang ở cùng với cô ấy, hoặc là hỏi thẳng"
Thấy đối phương không đáp, Từ Tuấn biết nhất định là Trần Uy Bằng vẫn ngại, dù sao hai người cũng đã ly hôn, hỏi Trần Lâm Kiệt hay Tô Thu Vũ cũng không khác, hơn nữa một người như Trần Uy Bằng sẽ không làm ra những chuyện này.
"Tối nay Triệu gia có một bữa tiệc, mẹ tôi sẽ dẫn Thu Vũ đến đó. Nếu cậu muốn nhìn cô ấy một chút, có thể đến xem sao"
Sau khi đưa ra lời gợi ý, anh nhanh chóng rời đi. Vẫn là không muốn khiến Trần Uy Bằng có cái tôi cao từ chối ngay, để rồi muốn gặp con gái nhà người ta mà không dám đến bữa tiệc.
Quả nhiên lời của Từ Tuấn có tác dụng, Trần Uy Bằng lật lịch trình, đúng là Triệu gia có mời anh đến dự bữa tiệc tối nay. Dạo gần đây tên anh vẫn luôn làm mưa làm gió, bữa tiệc được anh ghé thăm hết sức may mắn. Nhưng có được anh nhìn trúng không vẫn là ngẫu nhiên.
"Mình mà thèm đến bữa tiệc nhàm chán này chỉ vì để nhìn cô ta sao?" Trần Uy Bằng có vẻ khinh bỉ.
Thế mà tại bữa tiệc của Triệu gia, ai đó vẫn nghe Từ Tuấn đến đây. Trần Uy Bằng tự thôi miên mình đến là vì mở rộng quan hệ.
Triệu tổng thấy anh đến thì mừng thầm, hi vọng sẽ bắt tay được với Trần thị, một bước thăng tiến. (Người ta đến ngắm vợ anh ơi :)) )
Quả nhiên giống Từ Tuấn nói, Từ phu nhân dẫn Tô Thu Vũ cùng đến đây. Cô trang điểm xinh đẹp, mặc một chiếc váy trễ vai màu trắng. Có rất nhiều ánh mắt để ý đến cô. Tất nhiên cũng có một số người nghe nói Từ thị dạo gần đây đang đổi Tổng Giám đốc, cộng với Tô Thu Vũ lại đi cùng Từ phu nhân.
Sau vụ bị sỉ nhục và hạ thuốc ở bữa tiệc lần trước, Tô Thu Vũ có chút nhạy cảm. Tuy là vậy nhưng kĩ năng giao tiếp của cô rất tốt, cộng với vẻ đẹp như nữ thần đã thu hút vô số ánh nhìn từ những tên đàn ông kia.
Trần Uy Bằng từ trên cao nhìn Tô Thu Vũ, sau khi ly hôn cô đã tỏa sáng hơn nhiều. Anh không muốn để tâm đến cô đang nói chuyện vui vẻ với Trần Cảnh Văn. Anh nhìn sang, lại thấy được Tô Hạc Hiên bên kia cũng đang nhìn chằm chằm cô.
"Trần tổng, cái đó..." Triệu tổng thấy anh mất tập trung liền nhắc
"Chúng ta nói đến đâu rồi?" Trần Uy Bằng hỏi
Triệu tổng cũng là người tinh ý, nhìn ra Trần Uy Bằng có tâm sự. Anh hiện giờ có tâm trạng nghĩ đến việc làm ăn sao?
"Trần tổng, bữa tiệc vui như vậy nên hưởng thụ"
"Anh nói đúng" Trần Uy Bằng cũng công nhận điều này.
"Anh không định chào Tô tiểu thư một tiếng sao? Sau khi ly hôn vẫn có thể là bạn"
Trần Uy Bằng chỉ cười nhạt, anh cũng không muốn ở lại lâu. Chỉ là nghe Từ Tuấn nói thì tò mò. Hôm nay đã thấy, cô vẫn rất khỏe mạnh.
Anh cùng Lục Trí đi qua dòng người, tiến đến cửa lớn. Tô Thu Vũ đã có Từ Tuyết bảo vệ, giờ cô cũng có quyền lực, không sợ bị bọn họ sỉ nhục, cũng không cần anh bảo vệ rồi.
Thật ra Tô Thu Vũ cũng thấy Trần Uy Bằng xuất hiện trong bữa tiệc, cô cũng muốn thử chào hỏi chỉ là với cô có bức tường ngăn cản lớn. Cô và anh tuyệt nhiên không thể trở thành bạn bè, hai người đã ly hôn cũng không còn gì liên quan, ban đầu đã thỏa thuận như vậy.
***
Mới đó mà Trần Uy Bằng và Tô Thu Vũ đã ly hôn được một tháng. Trừ lúc ở bữa tiệc đó, hai người chưa bao giờ gặp lại. Chỉ là nghe vu vơ tin tức về nhau, cũng không tỏ ra quan tâm.
Suốt một tháng không chạm mặt, không nói chuyện, Trần Uy Bằng tất nhiên cũng nhận ra bản thân khó chịu. Anh không nghĩ bản thân nhớ Tô Thu Vũ. Chỉ là tâm tư của anh đều bị Từ Tuấn và Lục Trí đoán ra, đến anh cũng không biết.
Một buổi tối nọ, Trần Uy Bằng lại đi uống rượu cùng Từ Tuấn.
"Dạo này cậu lại có thể rảnh rỗi vậy sao?" Từ Tuấn hỏi
"Rảnh rỗi thì có một chút." Trần Uy Bằng một hơi uống sạch ly rượu vang có màu đỏ như máu trên tay, nhìn ly rượu anh mới nhớ, đã một tháng anh không dùng máu của Tô Thu Vũ, cũng không tiếp nhận được loại máu khác. Từ khi cô đến đúng thật có nhiều thứ thay đổi.
Từ Tuấn biết Trần Uy Bằng vẫn luôn nhớ vợ.
Thật ra căn biệt thự Tiêu gia đã sửa xong, mà Từ Tuấn vẫn cố lừa Tô Thu Vũ để cô ở lại, có thời gian cho Trần Uy Bằng nhận ra trái tim mình.
"Nghe nói Trần Cảnh Văn đang chuẩn bị ly hôn với Trình Nhã Tịnh đấy"
Trần Uy Bằng hoàn toàn không để tâm đến tin tức Từ Tuấn mang lại, cho đến khi Từ Tuấn thêm một câu:
"Hiện giờ Thu Vũ cũng ly hôn rồi, có khi nào bọn họ đến với nhau không?"
"Có liên quan đến tôi à?" Ánh mắt Trần Uy Bằng nhàn nhạt, lại mang vẻ thâm sâu
"Không phải cậu thích Thu Vũ sao?"
Trước câu hỏi của Từ Tuấn, Trần Uy Bằng đã rất yếu ớt rồi nhưng vẫn giãy giụa:
"Không thích, không một chút nào!"
Từ Tuấn thấy đầu có chút nhức, trước đây anh đi hàn gắn các mối tình, chưa bao giờ gặp phải trường hợp khó khăn thế này. Lại còn là chỗ bạn bè thân thiết trăm năm.
"Trần Uy Bằng, cậu thử nghĩ kĩ xem. Cậu không nỡ thấy Thu Vũ khóc. Từ khi ly hôn cậu vẫn luôn nhớ người ta. Cậu vẫn luôn quan tâm cô ấy từ xa còn gì? Có phải mới không gặp một lúc đã thấy khó chịu rồi không?"
Một tháng với ma cà rồng vốn không dài, nhưng Trần Uy Bằng phát hiện ra một tháng này lại dài đằng đẵng, giống như càng ngày càng không có ý nghĩa, ngày càng nhàm chán.
Trần Uy Bằng im lặng không biết nói thêm gì cho đúng. Từ Tuấn tiếp:
"Cậu thừa nhận đi, Tô Thu Vũ đã bước vào thế giới của cậu. Cậu động lòng rồi"
Vậy mà anh vẫn kiên trì lắm, ngửa cổ uống hết ly rượu. Từ Tuấn nghĩ cứ thế này kiểu gì họ Trần này cũng say.
"Cậu nghĩ sai rồi. Tôi không thích cô ta!"
Từ trước đến giờ Tô Thu Vũ và anh vẫn luôn xa cách như vậy, chỉ là trao dịch cơ thể. Dựa vào đâu mà nói anh động lòng?