Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa

Chương 99: 99: Ở Lại Nhà Mẹ







Đó là một khung cảnh đầy lãng mạng có phần đau lòng.

Sau khi Lục Diệp Bằng rời khỏi đôi môi của Lam Lam thì cũng là lúc tất cả mọi người cùng nhau xuất hiện.

Mọi người thấy vết thương trên mặt của Lục Diệp Bằng cộng thêm gương mặt hầm hầm của Hạo Thiên,thì cũng đã hiểu ra được phần nào.

Từ lúc mọi chuyện diễn ra, Lục Diệp Bằng luôn nắm chặt tay của Lam Lam, anh sợ rằng chỉ cần anh buông tay ra một lần nữa thì cô sẽ lập tức biến mất.

Vì vậy vết thương của anh cũng là do chính tay cô chăm sóc chứ không phải một người bác sĩ là Thi Thi.

Thấy Lục Diệp Bằng và Lam Lam đang ở cùng nhau trong phòng của cô.

Thì cơn tức giận trong lòng của Dương Tiểu Vy lại bộc phát.

Cô ta ngang nhiên bước chân đi lên.

Nhưng hôm nay đã khác.

Mai Anh là người để ý cô ta từ nãy đến giờ, khi thấy cô ta đang muốn đi lên lầu định quấy rối Lam Lam,thì bà không thể nào khoanh tay nhắm mắt,làm ngơ

Bà bước nhanh lại cầu thang đứng chắn ngang Tiểu Vy lại.

"Cô muốn đi đâu? "

"Bà tránh ra" Tiểu Vy bực tức.

Mai Anh nhếch môi lên cười nhẹ, ánh mắt hướng về người quản gia của gia đình, rồi hỏi.

"Quản Gia Kim! Soạn hết tất cả đồ của người phụ nữ này chưa?"

Người quản gia nghe xong,cung kính đi tới vài bước cúi đầu lập tức trả lời nhanh.

"Dạ,Thưa phun nhân! Đã xong hết rồi!

" Tốt lắm! "

Gương mặt Tiểu Vy bắt đầu xanh mét, khi thấy những chiếc va li của cô đang được người làm đem ra ngoài.

"Này! " Cô cũng nhanh chóng đuổi theo sau.

"Mẹ ơi! Đợi con với! " A Vĩ vừa nói vừa chạy ra ngoài theo cô.

Vừa di chuyển ra ngoài, Mai Anh đã không thể nào nhân nhượng lập tức giựt lấy hai chiếc va li trên tay của người làm.

Bà không muốn chút nương tay,liền nhanh chóng quăng thẳng ra đường.

Rồi sau đó bà cũng đẩy Tiểu Vy và con trai của cô ra bên ngoài theo luôn.

Tiểu Vy quay lại ánh mắt hung hăng đầy căm phẫn.

"Sao bà dám....!".Không nghĩ cô sẽ có một ngày ra đi với tình trạng như thế này.

Đây chẳng khác gì cô bị đuổi đi.

Gương mặt Mai Anh bình tĩnh.


Giọng điệu lãnh đạm.

" Cô mau đi đi, đừng để tôi phải dùng biện pháp mạnh đối với cô".

" Tôi không đi".Tiểu Vy tiếp tục chống cự.

"Không đi thì tùy cô....!" Tiếng nói Hạo Thiên đột ngột vang lên, ánh mắt anh nhìn người làm,ra lệnh "Người đâu,đóng cửa lại.Không thể để con đang bà này tùy tiện vào nhà".

Nói rồi anh nhìn về phía mẹ của mình khuyên nhủ.

" Mẹ! Vào nhà thôi, đừng để cô ta làm ảnh hưởng đến tâm trạng của chúng ta".

Cửa rào lập tức đóng lại, cùng lúc đó là tiếng hét chửi bới dữ dội của Tiểu Vy được vang lên.

Lúc này, A Vĩ khó hiểu bắt đầu đặt câu hỏi.

"Mẹ ơi! Ba đâu, ba không đi với chúng ta sao?...!Mẹ kêu ba ra mở cửa cho chúng ta đi".

Nghe xong, Tiểu Vy liền giận dữ, trừng mắt với A Vĩ.

" Mày im đi! Ba của mày có người phụ nữ khác rồi, không cần mày nữa đâu!"


"Không phải...!Ba rất thương con! " A Vĩ khóc nức nở lắc đầu phản đối.

Tiểu Vy đứng lên hai tay cầm hai chiếc vali,mà không thèm nắm lấy tay con trai của mình.

"Nếu mày muốn hắn ta thương mày thì mày hãy tìm cách làm cho người phụ nữ đó biến mất đi! "

Dứt lời, Tiểu Vy liền bắt một chiếc taxi cùng với con trai liền rời khỏi.

Còn A Vĩ, cậu bé vẫn chưa hiểu lời của mẹ mình nói có nghĩa là gì.

******

Phòng khách lộn xộn bso,nhiêu,thì trong phòng của Lam Lam lại khá im ắng, ánh đèn vẫn rực rỡ thắp sáng cả căn phòng.

Lục Diệp Bằng nằm trên chiếc giường của Lam Lam, để cho cô có thể bôi thuốc cho anh một cách dễ dàng.

Khi cô bôi thuốc đỏ lên trên khóe miệng của Lục Diệp Bằng,thì gương mặt của anh lập tức nhăn nhó, có vẻ anh đang đau.

"Anh đau lắm phải không? " Lam Lam lo lắng đưa tay lên nắm lấy tay của anh.

Lục Diệp Bằng nhắm mắt gật đầu nhẹ.

Thấy vậy,trong lòng Lam Lam bỗng dưng cảm thấy áy náy,có lỗi với anh.

"Em xin lỗi! "

Nghe xong, Lục Diệp Bằng lập tức mở mắt ra.