Hợp Đồng Hôn Nhân: Kết Hôn Với Tôi Em Nghĩ Sao?

Chương 2: Nữ chính trong đoạn video




Trường đại học Hoa Khai

Ký túc xá nữ

Hạ Kiều Tâm đi xung quanh ngoài hành lang phòng, trong ký túc xá nữ. Nhìn lại số thẻ phòng trên tay rồi cô liền gõ cửa.

"Cốc, cốc.."

Bên trong phòng lúc này có vài ba cô gái. Họ đang xì xào nói chuyện về đoạn video liên quan đến Cảnh Vũ Thần đang làm chấn động cả trường, “nữ chính trong đoạn video” cũng đang là từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.

Một người trong số họ nghe được tiếng gõ cửa liền bước tới mở ra.

Hạ Kiều Tâm nhìn thấy cô bạn cùng phòng có vẻ không thân thiện cho lắm, trong lòng có hơi lúng túng liền cúi đầu chào hỏi.

"Chào cậu, tôi là Hạ Kiều Tâm. Vừa chuyển trường tới đây hôm nay. Mong được các cậu chiếu cố nhiều hơn."

Giọng nói dịu dàng êm tai của Hạ Kiều Tâm, ngay lập tức truyền đến tầm mắt một người khác bên trong.

Ả ta nhìn thấy Hạ Kiều Tâm mặc bộ quần áo giống y cô gái trong đoạn video, liền kích động đứng dậy hét toáng lên khiến bao nhiêu cánh cửa phòng mở ra ngoái nhìn.

"Hình như cô ta là người trong đoạn video đó."

Ả ta chỉ tay thằng vào mặt Hạ Kiều Tâm.

"..." Tôi làm sao chứ? Hạ Kiều Tâm không không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhìn họ hung hăng cô sợ hãi đến nói lắp.

"Các.. các cậu nói gì tôi không.. không có hiểu cho lắm. Có chuyện.. gì sao ạ?"

Cả đám hung hăng kéo tới, một người trong số họ đẩy cô ngã mạnh xuống nền gạch ngoài hành lang, chỉ tay vào cô mà quát.

"Mày là đồ vô liêm sĩ, còn dám ở đây giả bộ thục nữ vô tội, mày đang làm cho ai coi vậy hả? Đúng là không thể nhịn nổi mà."

Hạ Kiều Tâm còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã đau điếng cả người vì cú ngã bất ngờ.

Một người khác chỉ tay vào đoạn clip đưa ngay trước mặt cô..

"Trong đoạn clip này là mày chứ còn là ai nữa. Mày dám nói không phải đi?".

"..." Hạ Kiều Tâm trừng mắt bất ngờ, khi nhìn thấy đoạn video về sự cố ban sáng, cô liền lúng túng xua tay, cố gắng lên tiếng giải thích..

"Không phải như mọi người nghĩ đâu. Thật sự chỉ là hiểu lầm thôi, tôi không.."

Không để Hạ Kiều Tâm nói hết câu, cả đám đã thay phiên nhau mỗi người một câu mắng nhiếc cô thậm tệ.

"Mày im đi, mau cút khỏi đây cho tao."

"Xí! Đồ cái thứ không biết liêm sĩ, mày nghĩ mày là ai mà đến Cảnh Vũ Thần mà mày còn dám tính kế. Không biết tự soi gương xem lại mình."

"Mày nghĩ chúng tao là đồ ngốc, té mà có thể vừa vặn đến như thế à? Bọn tao sao có thể ở cùng cái loại tâm cơ vô liêm sĩ như mày được chứ. Cút đi!"

"Khôn hồn thì đừng có để bọn tao gặp lại. Nếu không là mày chết chắc đó."

"Rầm.."

Cánh cửa ngay tức khắc đã đóng chặt trước mắt cô, mấy người còn lại cũng lần lượt vào phòng chỉ còn lại mình cô.

Hạ Kiều Tâm cảm thấy uất ức oà khóc nức nở. Cô không hiểu, mình có lỗi gì mà bọn họ lại đối xử với cô như vậy, đang không lại vô cớ bị cô lập.

Cô nhanh chóng lau nước mắt, chống tay đứng dậy, quay người kéo theo chiếc vali đi khập khễnh đến gần cầu thang, âm thanh khúc khích vẫn còn động lại sau trận khóc, cô máy móc mở điện thoại ra xem lại đoạn video, cô nhìn thấy những dòng bình luận khó nghe liên tục hiện lên, thì cô lại càng khóc lợi hại hơn.

Hạ Kiều Tâm không biết sao mọi người lại mắng mình thậm tệ đến như vậy, trong khi sự thật chỉ là sự cố ngoài ý muốn. Cô còn không biết người đó là ai.. Huống hồ người chịu thiệt đâu chỉ có mình anh ta, với cô đó còn là nụ hôn đầu.

Tập đoàn RS

Buổi họp vừa kết thúc, Cảnh Vũ Thần trở lại văn phòng tiếp tục làm việc.

“Cảnh tổng, buổi xem mắt chiều nay..”

“Như cũ.” Cảnh Vũ Thần không mặn không nhạt cắt ngang lời Tôn Quân.

“Vâng!" Tôn Quân cười cười không nằm ngoài dự liệu của anh ta. “Bà Cảnh cũng thiệt là, số lần xem mắt cứ càng ngày càng tăng, tháng này tôi đã đi hơn hai mươi lần rồi đấy.” Anh ta vẫn không nhịn được mà nói thêm.

“Vừa gặp gái vừa có lương, không phải đúng ý anh rồi sao?” Cảnh Vũ Thần nhếch mép.

“…” Tôn Quân gãi gãi đầu, boss thật là có cần phải nói trắng ra như vậy không.

Tôn Quân lướt tay trên màn hình điện thoại liền nhìn lại Cảnh Vũ Thần đầy ngưỡng mộ. “Boss! Tôi thấy độ nổi tiếng của ngài bây giờ đến cả idol cũng phải ganh tị nữa đó.”

“Anh không lên tiếng thì sẽ bị câm à?” Cảnh Vũ Thần không mặn không nhạt nói, ánh mắt vẫn chăm chú vào sấp sổ sách dày cộm trên bàn cũng không nhìn ngó tới anh ta.

Anh ta liền mím môi nhưng đôi mắt vẫn không rời màn hình điện thoại. "Cảnh tổng, ngài.. chưa xem tin tức phải không?"

"Tin tức gì?"

"Thì chuyện lúc sáng ngài với.." Tôn Quân khựng lại không nói hết đưa điện thoại về phía Cảnh Vũ Thần.

Cảnh Vũ Thần nâng mắt lên nhìn anh ta một cái mới nhận lấy mở xem..

Tôn Quân nhìn anh lại sực nhớ đến vẻ mặt của đám già vừa rồi trong phòng họp mà không thể kìm chế, đôi bờ vai cứ thế run lên, vì thật sự rất buồn cười.

Với những người bình thường những chuyện trai gái cũng trở nên bình thường. Nhưng với một đường tăng thời hiện đại, thì thật sự rất không bình thường chút nào.

"Tôi thấy dạo này anh chán sống lắm rồi phải không?"

“…” Tôn Quân liền làm động tác khóa miệng cúi gằm mặt xuống.

Anh tua nhanh đoạn video, ấn dừng ở người con gái nhỏ, với ánh mắt trong veo như biết nói, không hề mang chút tập niệm nào lại khiến anh không ngừng suy nghĩ..

Bàn tay to với những ngón thon dài, vô tình lướt xuống vài dòng tin bên dưới.

Cảnh Vũ Thần tựa người ra ghế, khóe môi khẽ cong lên..

"Anh đi dập tin này xuống cho tôi.”

“Vâng!”

“Khoan đã.”

Tôn Quân liền quay lại.

“Sau 7 giờ tối hãy dập.”

"Hả?" Tôn Quân gãi gãi đầu. “Sau.. sau 7 giờ tối sao?”

Thật không hiểu nổi boss đang muốn làm gì.

- --------

Lời tác giả: Chúc các bạn độc giả có những phút giây thư giãn ??? . truyện kiếm hiệp hay

Ấn theo dõi, like và ủng hộ những bộ khác của KT với nha mn..