Mạnh Thiếu Khiêm tan làm ghé sang nhà riêng của Mạnh Tường bàn chút việc.
Khi vào nhà anh có cảm giác căn nhà của Mạnh Tường có chút thay đổi, hình như là ấm cúng và hài hoà hơn lúc trước thì phải.
Mạnh Tường từ nhà bếp cầm ra hai ly nước rồi hớn hở ngồi xuống.
Anh nói:
“Hôm nay anh đến đây có việc gì gấp hả, không báo trước tôi chuẩn bị đồ ăn.”
Mạnh Thiếu Khiêm nâng ly uống một ngụm nước sau đó đáp:
“Sang lấy bản thảo, lão đại cử tôi đi Bali bàn việc với đối tác.”
Mạnh Tường gật đầu, anh cũng quên mất mấy hôm trước Hàn Chấn Phong có gửi bản thảo công tác để đưa cho Mạnh Thiếu Khiêm.
Nhanh chóng cầm điện thoại lên nhắn một tin nhắn rồi cất tiếng:
“Mấy nay cũng bận thật tôi quên mất.
Anh chờ chút có ngay.
Haizz cuối năm rồi nhiều việc thật!”
Mạnh Thiếu Khiêm nhướn mày tán thành, cả hai trò chuyện cho đến khi từ trên lầu có một cô gái cầm tập tài liệu đi xuống.
Dáng người mỏng manh nhưng nhìn không quá yếu ớt, trên người diện chiếc đầm hai dây dài đến mắt cá chân, tóc cột nhẹ sau gáy, phía trước rủ xuống vài sợi tóc trông nữ tính, êm dịu vô cùng.
Mạnh Tường nhìn thấy trên môi lập tức nở nụ cười đầy cưng chiều, anh cất tiếng gọi:
“Diễm, em lại đây!”
Phương Diễm đưa mắt về phía sofa ở phòng khách, bước chân cũng nhẹ nhàng di chuyển đến.
Cô bắt gặp bên cạnh người đàn ông của mình có một người khác và anh ta đang nhìn cô.
Phương Diễm rất lịch sự vừa đi vừa gật đầu chào Mạnh Thiếu Khiêm một cái sau đó ngồi xuống cạnh Mạnh Tường, lập tức có cánh tay vòng lên eo cô siết lại.