Hợp Đồng Định Mệnh Ngược Chiều Yêu Thương

Chương 27: Chương 27





Lệ Ái vẽ một nửa sau đó cuộn lại cất vào một góc tường và dọn dẹp đạo cụ.

Cô nhanh chóng lấy một chiếc váy ngủ bằng lụa phối ren màu hồng nude rồi đi vào phòng tắm tắm rửa lại sạch sẽ.

Đứng trước gương lớn ngắm nhìn mình sau khi đã skincare đơn giản để dưỡng da, trong lòng cô có chút hồi hộp.

Cô lớn gan quá rồi! Mạnh Thiếu Khiêm chuẩn bị rất nhiều váy ngủ cho cô, có dạng bộ nữa đủ màu đủ kiểu bằng các chất liệu cao cấp phối ren vừa gợi cảm vừa thuần khiết ngọt ngào….Bình thường cô sẽ chọn những chiếc váy không quá táo bạo dài đến gối nhưng mà hôm nay cô muốn bày tỏ lòng mình với anh hơn nên đã chọn cái váy này….Cũng không quá hở chỉ là hơi ngắn và phần ngực thì toàn kết bằng ren, nhìn qua sẽ thấp bên trong lấp ló….

Ực, nuốt nước bọt Lệ Ái vỗ hai má vài cái rồi mới đi ra ngoài.

Trên người cô bây giờ thơm hương sữa tắm lắm, cô không biết anh có bị ngộp không….Nếu ban nãy chẳng mãi mê nghĩ ngợi thì đâu có trượt tay cho sữa tắm nhiều vào bồn đâu….Thật là…haizzz!

Khi Mạnh Thiếu Khiêm trở lại phòng ngủ đã bắt gặp cảnh tượng vô cùng kiều diễm.

Lệ Ái tựa lưng vào đầu giường có kê gối, đôi chân trắng nõn duỗi ra co lên một bên.

Cuốn sách văn học nước ngoài đặt trên phần chân đang co, ngón tay lướt nhẹ góc sách để xem trang mới.

Dây áo một bên bị rơi xuống khỏi đầu vai, tóc đen mượt mà xoã ra, cả người không đắp chăn….Mạnh Thiếu Khiêm như bị mê hoặc từng bước đi đến bên cô.

Lệ Ái thấy cái bóng in lên mặt sách có hơi giật mình.

Tim cô đập rộn ràng, cố giữ cho mình bình tĩnh rồi nhẹ nói:

“Thiếu Khiêm, anh xong việc rồi sao?”

“Ừ”

Mạnh Thiếu Khiêm đáp.

Anh khuỵ một chân xuống bên giường, tay nâng cằm Lệ Ái lên dùng ánh mắt nóng bỏng để nhìn cô.


Tiếng nói tà mị có phần thích thú vang lên:

“Muốn lấy lòng sao?”

Lệ Ái ngượng ngùng cả người bắt đầu nóng ran, mặt từ hồng hào sang đỏ cà chua mất rồi.

Sự hồi hộp lan toả ra làm cô nhất thời chẳng biết làm sao cho đúng nhất là khi đối diện với ánh mắt quá đỗi nóng bỏng như muốn thiêu cháy cô của Mạnh Thiếu Khiêm.

Bắt đầu hít một hơi thật sâu, trong tâm cô lúc này chính là muôn vàn lời động viên bản thân đã đâm lao thì phải theo lao thôi, hết đường chạy rồi.

Nghĩ như thế Lệ Ái dần như có gan lớn mật bắt đầu thể hiện bản thân với ý muốn “chuộc lỗi”.



Cánh tay trắng nõn nhẹ kéo Mạnh Thiếu Khiêm đứng lên, hai chân nhón cao để cô có thể đối diện anh một chút.

Ngón tay lướt qua đôi môi bạc mỏng đến gò má cương nghị sau đó trượt xuống cần cổ nơi có yết hầu đang khẽ lên xuống.

Nụ cười xinh đẹp hiện trên môi, đôi mắt to tròn đầy thuần khiết nhìn người đàn ông trước mặt.

Giọng nói nhẹ nhàng cất lên:

“Nếu em lấy lòng vậy anh có dám nhận không?”

Một đường cong xán lạn hiện lên trên gương mặt tuấn tú, Mạnh Thiếu Khiêm dùng lực kéo sát Lệ Ái chặt vào cơ thể mình tựa như dán luôn vào đó.

Ánh mắt như tinh tú lướt qua từng đường nét ngây thơ trên gương mặt quá đỗi thuần khiết, ngón tay dài nhẹ nhàng lướt trên sóng mũi cao thanh tú sau đó ở nơi chóp mũi nhỏ gõ nhẹ một cái rồi nói:

“Chiều em nhiều nên hư mất rồi! Ai dạy cho em phải dùng cách này hả?”