Hợp Đồng Định Mệnh Ngược Chiều Yêu Thương

Chương 17: Chương 17





Mạnh Thiếu Khiêm rất nhanh đã có mặt ở trường học.

Vừa tiến vào khuôn viên sân trường, anh đã nhìn thấy Lệ Ái lo lắng bồn chồn trước cửa phòng giám thị.

Xung quanh cô còn có một nhóm người gồm các học sinh và phụ huynh.

Nhanh chân đi tới, Mạnh Thiếu Khiêm liền hỏi:

“Sao thế?”

Lệ Ái thấy anh đến liền nhẹ nhõm nhưng sau đó vẻ mặt lại hiện lên phần lo lắng:

“Anh không bận gì đúng không? Xin lỗi nhưng em không biết nhờ ai nữa nên mới gọi cho anh.”

Mạnh Thiếu Khiêm xoa đầu Lệ Ái, cười nhạt trấn an cô:

“Không có, tôi đến Hàn gia thăm ba nuôi với mọi người thôi.

Công ty có nhân viên, làm công ăn lương để làm gì, vắng tôi một hôm thì có sao.”

Lệ Ái gật đầu sau đó trình bày lại mọi việc đã xảy ra khiến cô lần đầu tiên trong những năm cắp sách đến trường bị mời lên phòng giám thị.

Mạnh Thiếu Khiêm nghe qua liền hiểu ngay.

Ra là có người muốn gây sự với thỏ con nhà anh nên bạn của cô đã đứng lên bênh vực, dẫn đến sự việc như bây giờ.

Lúc này một người đàn ông trung niên đi đến chỗ hai người chìa ta ra trước Mạnh Thiếu Khiêm niềm nở:

“Không ngờ lại gặp Mạnh thiếu ở đây.

Sẵn tiện cho tôi hỏi là cô bé kế bên cậu có quan hệ gì?”

Mạnh Thiếu Khiêm rất lịch sự bắt tay lại rồi trả lời câu hỏi:

“Là người của tôi, tôi phải đến để giúp chứ! Sếp Hạo đây có vẻ tò mò quá nhỉ?”

Sếp Hạo cười to nhìn qua Lệ Ái.

Ban đầu ông đã rất ấn tượng với cô bé này vì chẳng biết sao con gái ông dụ dỗ được người ta nữa! Dáng người nhỏ nhắn, da trắng, mặt xinh đẹp vô cùng.


Không ngờ cô bé này vậy mà là người của Mạnh Thiếu Khiêm.

Lệ Ái phủi phủi trên vai áo Mạnh Thiếu Khiêm, mắt liếc qua Thư Kỳ đang cực kì phẫn nộ.

Cô bắt đầu giới thiệu bạn của mình cho anh biết và chỉ vào Thư Kỳ-người vừa giúp cô dập lại kẻ đã ức hiếp mình.

Mọi người có mặt đi vào trong, lúc này lại có thêm mấy người cùng học sinh ngồi nói chuyện cùng giám thị.

Giám thị thấy Mạnh Thiếu Khiêm đến liền có chút bất ngờ.

Ông biết danh tiếng của Mạnh Thiếu Khiêm nhưng người như anh chắc hẳn bận rộn tại sao còn đến đây ngay lúc đang diễn ra chuyện không hay của học sinh trong trường nữa.

Vội mời anh ngồi xuống, thầy giám thị niềm nở tiếp đón:



“Không biết Mạnh thiếu đến đây có việc gì không? Ngại quá hôm nay tôi phải xử lí vài chuyện của học sinh, để cậu thấy cảnh này thật ngại quá.”

Mạnh Thiếu Khiêm không quan tâm chỉ nhìn Lệ Ái rồi lướt qua từng người một có mặt trong đây rồi cất tiếng:

“Lệ Ái nhà tôi đã đắt tội gì với những người này?”

Ầm, tất cả kinh ngạc chấn động chỉ có nhóm của Minh Thư cùng ba mẹ bọn họ là không biểu cảm gì.

Khi nãy ở ngoài đã giới thiệu cả rồi.

Thầy giám thị ngạc nhiên hết nhìn Mạnh Thiếu Khiêm rồi đến Lệ Ái.

Ông không ngờ một cô học sinh bình thường như Lệ Ái lại có thể quen biết Mạnh Thiếu Khiêm, hồ sơ của cô bé này vốn dĩ rất đơn giản mà….Như không tin, giám thị vẫn hỏi lại:

“Mạnh thiếu, xin hỏi cậu và em Lệ Ái đây là có quan hệ gì?”

Mạnh Thiếu Khiêm lạnh nhạt liếc ông ta một cái, cầm lấy bàn tay Lệ Ái xoa xoa làn da mịn màng rồi mới trả lời:

“Là quan hệ gì không quan trọng miễn là các người nên nhớ, Ái Ái chính là người của tôi.