Hợp Đồng Định Mệnh Ngược Chiều Yêu Thương

Chương 10: Chương 10





Lệ Ái sau một ngày học ở trường thì có vệ sĩ đến đón cô, lúc này học sinh trong trường cũng vắng nên không ai thấy cô được vệ sĩ hộ tống lên xe.

Lệ Ái ngại lắm nhưng vì vệ sĩ cũng chỉ làm theo lệnh của Mạnh Thiếu Khiêm nên thôi.

Trước khi về nhà, Lệ Ái được đưa đến bệnh viện thăm mẹ.

Như mọi ngày cô sẽ đến hỏi bác sĩ điều trị cho mẹ mình về tình hình của bà.

Lệ Ái ngồi đối diện với vị bác sĩ trẻ, cô đang thắc mắc đây.

Chẳng phải bác sĩ thường ngày mà là người khác rồi….Cái này đổi sao không nói trước với cô nhỉ?

Vị bác sĩ trẻ nhìn sắc mặt của Lệ Ái liền phì cười.

Haizz, Mạnh Thiếu Khiêm tìm ở đâu ra cô gái ngây thơ thế này chứ…Anh thật thắc mắc nha.

“Xin chào tôi là Bảo Khang là bác sĩ sẽ trực tiếp nhận điều trị cho bà Phương Tình mẹ của cô.

Đột ngột quá nên Khiêm chưa báo cho cô đúng không?”

“Hả?”

Lệ Ái tròn mắt biểu thị cho câu hỏi của mình, Bảo Khang nhanh chóng giải đáp:

“Tôi với Khiêm là anh em chí cốt nên cậu ấy nhờ tôi đứng ra nhận điều trị cho mẹ cô.

Yên tâm tôi tuy còn trẻ so với các vị bác sĩ lâu năm ở đây nhưng tôi có thể đảm bảo điều trị tốt nhất cho mẹ cô.

Lần trước cũng nghe ba tôi nói về chuyện hai mẹ con rồi, tôi sẽ cố gắng hoàn thành thật tốt nhiệm vụ.

Mẹ cô sẽ khoẻ lại thôi.”

“Vâng cảm ơn anh! Thiếu Khiêm không nói gì nên tôi không biết.


Phiền anh rồi!”

Bảo Khang mỉm cười sau đó hỏi Lệ Ái:

“Này tôi hỏi chút, cô với tên kia là quan hệ gì? Là người quen hay là mối quan hệ nào khác? Tại từ trước đến nay tôi chưa thấy Khiêm dành sự tử tế và tín nhiệm của mình với người con gái nào cả nên hơi tò mò chút.”

Lệ Ái cắn môi ái ngại, cô không biết phải nói từ đâu mới đúng.

Trên người cô còn đồng phục đây, nói tình nhân chẳng phải sẽ khiến Mạnh Thiếu Khiêm bị chê cười sao? Không được, cô sẽ lựa lời nói khéo.



Nghĩ như vậy Lệ Ái im lặng vài giây sau đó đáp:

“Thật ra thì Thiếu Khiêm anh ấy lần kia đi đường thấy tôi bị cướp đồ nên ra tay cứu giúp.

Sau đó đưa tôi về nhà và biết hoàn cảnh của tôi với mẹ.

Mấy ngày trước anh ấy liên lạc nói muốn giúp đỡ, tôi vì muốn cho mẹ được điều trị tốt nên đã nhận lời.

Thật ra cũng ngại lắm nhưng tình thế cấp bách nên tôi đồng ý luôn, anh ấy rất tốt.

Trong thời gian này anh ấy nói tôi học chăm chỉ rồi sau khi thi đại học về công ty của anh ấy lao động trả nợ là được rồi.”

Câu cuối là Lệ Ái nói đùa nhưng tâm cô biết hợp đồng kết thúc thì cả hai không liên quan nữa.