*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quỳ lên, hạ eo xuống, nhếch mông cao hơn.”
—
Mục Đông bị Lục Nghiễn Chi đẩy sấp xuống, suýt chút nữa không đứng vững. Cậu phát hiện tư thế này còn xấu hổ hơn cả vừa nãy, không tự chủ được cứ chần chờ.
Huống hồ chỗ bị nắm mạnh lấy bắt đầu hơi đau, cậu chống tay vào két nước không tình nguyện quỳ lên, eo vẫn cứng ngắc chậm chạp không muốn hạ xuống.
Lục Nghiễn Chi cũng không ép buộc cậu nữa. Hắn cúi người thở ra một hơi nóng bỏng lên cổ đối phương, sau đó duỗi đầu lưỡi ấm áp liếm láp nơi đó mấy lần. Hắn nghe Mục Đông hút khí một tiếng, liền dùng hàm răng khẽ cắn lấy da thịt cậu chậm rãi mút vào, cảm giác ấy không những không đau mà trái lại còn khiến vòng eo của đối phương dường như mất hết sức lực bắt đầu run rẩy.
Thừa dịp eo cậu nhũn ra, một bên Lục Nghiễn Chi thuận đường liếm thẳng xuống xương cụt của đối phương, một bên lấy tay đè người cậu xuống.
“A!” Mục Đông phát run lên vì loại khiêu khích mập mờ này, những nơi bị đầu lưỡi liếm láp đều ẩm ướt tê dại, cảm giác ngưa ngứa xuyên qua làn da thấm vào thân thể, tất cả biến thành vẻ dụ người hưởng thụ, nhanh chóng tụ lại ở bụng dưới.
Cậu không hề ý thức được bản thân đang bày ra bộ dạng phóng đãng thế nào, chỉ cúi thấp đầu kịch liệt thở hổn hển, không nhịn được đưa tay xuống hạ thân mình thăm dò. Mục Đông nắm chặt lấy dương v*t đang phồng lên đau đớn của chính cậu, dùng sức tuốt động không hề có tí kỹ xảo nào.
“Này, không kiềm chế nổi mà ăn vụng à.” Lục Nghiễn Chi nở nụ cười trầm thấp. Cuối cùng hắn cắn lên mông đối phương một phát, vị trí kia vừa đúng là nơi ban nãy nhéo qua, cảm giác đau nhói chồng lên nhau khiến Mục Đông kêu lên sợ hãi. Thân thể cậu vặn vẹo mấy lần như muốn trốn tránh, vậy mà ngược lại nhìn còn như đang vui mừng cầu xin.
Ánh mắt Lục Nghiễn Chi trở nên trần trụi vì cảnh tượng nhuốm đầy tình dục này. Hắn đè chặt động tác tay liên tục của Mục Đông lại, cắt ngang việc thủ dâm của cậu, khiến cho chàng trai với cặp mông phủ đầy dấu vết hồng nhạt bất mãn hừ một tiếng.
“Lục tổng… Haa aaa….” Mục Đông không tự chủ được lung lay hạ thấp eo xuống. Lúc này cậu đã sớm bày ra bộ dáng Lục Nghiễn Chi mong muốn, thậm chí còn dụ người phạm tội hơn cả mong đợi của hắn.
Bụng dưới Lục Nghiễn Chi lạnh lẽo một trận, đến hô hấp cũng nghẹn lại chốc lát.
“Đừng làm nũng.” Giọng hắn hơi khàn khàn, đột nhiên cảm thấy hơi khát. Hắn lấy tay xoa xoa lên cặp mông tròn nhẵn nhụi của cậu, sau đó đẩy tính khí của mình đến, dùng động tác mang tính ám chỉ cực mạnh này cọ qua cọ lại ở miệng huyệt đã hơi sưng tấy của đối phương.
Mục Đông không chịu nổi nức nở một tiếng, lần này cậu không hề tránh né đụng chạm như vậy mà trong đầu chỉ giãy dụa tìm cách để hắn rút bàn tay kia về.
“Để tôi sờ…” Cậu thốt ra một yêu cầu mơ hồ. Vậy mà đến khi Lục Nghiễn Chi hỏi lại thì chẳng chịu nói nữa, chỉ một mực muốn đẩy bàn tay hắn ra.
Mục Đông càng như vậy thì Lục Nghiễn Chi càng không buông tha cho cậu.
“Cậu mới nói gì? Nói cho rõ, nếu không tôi sẽ không buông tay.”
Mục Đông bị bức ép đến cùng, cậu có thể cảm giác được dương v*t đang dán vào mông mình đã cương đến mức khiến người hoảng hốt. Cậu hơi sợ hãi, chỉ có thể kiên trì nói ra toàn bộ.
“Để, để cho tôi sờ sờ phía trước… Tôi a aaaa… Tôi sợ đau.” Sau khi nói xong cậu còn lo đối phương nghĩ mình quá yếu ớt, thế là bổ sung thêm, “Không dùng thuốc bôi trơn mà tiến vào quả thật đau lắm… Vừa nãy tôi… Ha aaaa–!”
Mục Đông vừa nói được nửa câu thì Lục Nghiễn Chi đã chiều ý mà thả tay cậu ra, nhưng chưa kịp thở phào thì tay hắn đã chuyển sang nắm thẳng lấy tính khí ướt đẫm của cậu, dùng ngón tay cái trượt dọc theo hình dáng của nó sau đó cọ lên khe nhạy cảm một phát.
Da đầu Mục Đông tê rần trong phút chốc, cả người thoải mái như nhũn ra, thậm chí mơ hồ còn có cảm giác muốn bắn tinh.
Vậy mà Lục Nghiễn Chi lại thu tay về ngay lúc này. Hắn đưa tay xuống dưới xoa tới xoa lui vùng da giữa hai chân cậu, sau đó vỗ lên bắp đùi ra hiệu cho cậu khép chân lại.
“… Lục tổng?” Mục Đông nghi hoặc nhẹ giọng gọi một tiếng, đồng thời cũng di chuyển hai đầu gối hơi đau vì quỳ nãy giờ, khép hai chân lại cạnh nhau.
“Lời này thật ra là nói, không muốn để tôi cắm vào đúng không?” Lục Nghiễn Chi ôn hòa hỏi một câu. Sau đó hắn lui lại rời khỏi mông cậu, dùng tay tự nắm chặt khí cụ của mình, nhét quy đầu vào khe hở giữa hai cánh mông, cũng thuận theo khe đó trượt lên trượt xuống.
Mục Đông run rẩy không nói lời nào. Lúc này chỉ cần cậu hơi chần chờ chính là tỏ thái độ kháng cự, đến lúc đó cửa tử càng gần hơn bây giờ, hiển nhiên chỉ còn cách chấp nhận.
Lục Nghiễn Chi chợt phát hiện, không ngờ con báo này lại vô cùng mưu mẹo.
Cho tới giờ lúc nào Mục Đông cũng rất thức thời trước mặt hắn. Cho dù ý nguyện chân thực của cậu là gì thì cậu vẫn luôn có thể đón ý hùa theo hắn vào lúc thích hợp, khiến cho hắn hài lòng.
Vậy mà dám từ chối hắn ngay lúc này, rõ ràng đã nhìn ra hắn quả thật dự định tha cho cậu một lần.
Xét thấy biểu hiện ngoan ngoãn của Mục Đông, Lục Nghiễn Chi cũng không ghét sự khôn vặt của đối phương. Có điều hắn vẫn không nhịn được muốn đùa giỡn cậu một lát.
“Không nói gì chính là thừa nhận phải không?” Hắn rũ mắt nhìn mông đối phương dường như sắp in lên cả hình dáng của dương v*t mình, vùng da chung quanh đã sớm bị hắn làm cho đỏ ửng, giống như sắp bị mài hỏng luôn rồi. “Sao hả? Không tình nguyện bị đàn ông làm à?”
“Không phải…” Lời này chọc Mục Đông cứng người, giây tiếp theo cậu mới phản ứng lại được là mình bị trêu đùa. Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, cậu cũng chỉ có thể tiếp tục, “Xin lỗi Lục tổng… Là do tôi chưa chuẩn bị tốt, sau này sẽ chú ý hơn…”
“Sau này chú ý hơn?” Lục Nghiễn Chi nở nụ cười, không chịu buông tha, “Làm sao cậu biết lúc nào tôi muốn chơi cậu, hả?”
Hắn vừa ép hỏi vừa chọt chọt đỉnh dương v*t vào miệng huyệt đối phương, lực đạo khi mạnh khi nhẹ, vừa có thể mở rộng miệng huyệt một chút vừa có thể dừng ở đó không cắm vào.
Mục Đông biết rõ đối phương sẽ không tiến vào thật, nhưng vẫn sợ đến mức muốn né tránh.
“Tôi… Tôi sau này sẽ mang, aa… mang thuốc bôi trơn trên người…”
Câu nói này sốt sắng thốt ra không qua suy nghĩ, sau khi nói xong cậu chỉ muốn cắn đứt lưỡi mình đi.
Lục Nghiễn Chi không nhịn được cười lên, nắm khí cụ mình trượt xuống dọc theo rãnh mông, cuối cùng cũng rời khỏi cặp mông đã bị mình cọ đến ướt nhẹp kia.
“Được rồi, không đùa cậu nữa.” Hắn cắm dương v*t vào giữa hai chân đối phương, thử rút ra đâm vào hai lần, vừa vặn cọ qua đáy chậu và bao tinh hoàn của đối phương, khiến cho cậu khẽ hừ một tiếng.
会阴 – hội âm ( aka đáy chậu): vùng nằm giữa hậu môn và phần ngoài bộ phận sinh dục.
“Hôm nay trước tiên bỏ qua cho cậu… Đến đây, kẹp chặt chân một chút, dùng nó làm tôi bắn ra.”
Mục Đông vẫn luôn nghẹn một hơi, giờ phút này mới xem như hoàn toàn thả lỏng. Cậu lập tức kẹp chân lại, thậm chí còn duỗi thẳng bắp thịt giữa hai chân, thẳng eo kẹp tính khí của đối phương một cách nịnh nọt.
Dùng bắp đùi kẹp dương v*t của một người đàn ông khác để lấy lòng đối phương, chuyện này còn đáng xấu hổ hơn để người ta cắm vào thân thể đau đến chết đi sống lại. Nhưng kiểu chủ động này quả nhiên khiến hơi thở Lục Nghiễn Chi trở nên dồn dập, hắn vươn tay ôm lấy eo Mục Đông, hạ thể ra ra vào vào giữa hai chân cậu, thoạt nhìn rất giống đang ra vào huyệt đạo của đối phương.
Tư thế này không cần bận tâm sẽ làm tổn thương đối phương, vì thế động tác của Lục Nghiễn Chi càng thêm không khắc chế, mỗi lần hắn tiến vào kẽ chân đều dùng sức rất lớn. Giữa hai chân Mục Đông nhanh chóng bị chất lỏng tiết ra từ tuyến tiền liệt của cả hai làm cho ẩm ướt dính dấp.
Hắn chỉ cởi quần bò và quần lót của mình xuống đầu gối, vì vậy mỗi lần Lục Nghiễn Chi đâm vào đều có thể nghe tiếng nước dính dấp vang lên, còn có cả tiếng thân thể va chạm nhau vô cùng rõ ràng.