Chương 49: Nguyên Mạch Linh Châu!
Dưới sự chỉ huy của bốn người Bàn Tử, một trăm hai mươi người liền chia ra làm sáu nhóm, từng nhóm nhanh chóng phân chia nhiệm vụ, chỉ trong chốc lát, bọn hắn đã nắm giữ được kết cấu trong sơ đồ.
Hai mươi người trong một nhóm, sẽ có năm người phụ trách phá dỡ, năm người nữ nhân có việc khiêng vác những đồ vật di tản ra ngoài, sau đó năm người khác cấp tốc dọn dẹp đ·ống đ·ổ n·át bên trong. Về phần năm người khỏe mạnh còn lại, sẽ phược phân bố nhiệm vụ quá trình di dời vật tư cần thiết, cùng với đó là thiết lập xây dựng nền móng.
Sau khi cả nhóm hoàn thành công việc, tiếp đó là kế hoạch xây dựng toàn bộ công trình.
Trong vòng ba ngày ngắn ngủi, toàn bộ kiến trúc bên trong Linh Bảo Tông đã bị săn thành bình địa, đối với những người tu tiên ở đây mà nói, thể lực của bọn họ rất nhiều, tốc độ làm việc lại vô cùng nhanh chóng.
Trải qua những ngày này, Vũ Thuần Tử không ngừng tham quan toàn bộ Linh Bảo Tông, sau khi đi đến bảo khố, hệ thống liền vang lên âm thanh khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Cụ thể, bên trong bảo khố có một ít linh khí tràn ra bên ngoài, Vũ Thuần Tử cũng có thể cảm nhận được nó, dù chỉ là một tia nhỏ.
Vị trí bảo khố không ngờ lại nằm ngay trung tâm mắt trận, điều này khiến hắn càng ngày càng tò mò, Vũ Thuần Tử nghi hoặc tự hỏi.
Chẳng lẽ phụ thân cũng biết đến sự tồn tại của nó? Cho nên mới hạ xuống phong ấn.
Bên trong hệ thống có nói rõ, nơi này ẩn chứa Nguyên Mạch Linh Châu, xếp hạng thứ mười bên trong Địa linh mạch, nhưng mà bởi vì Linh Bảo Tông khai thác tài nguyên quá đà, khiến Linh Mạch này dần dần trở nên suy yếu, không tới vài năm nữa sẽ hoàn toàn biến mất.
Cũng vì điều này mà nó đã bị người trước phong ấn, tránh cho sự biến mất của nó, chỉ để linh khí bên trong chỉ thoát ra một ít, cũng vì thế mà ảnh hưởng tới rất nhiều đệ tử, khiến tu luyện bọn họ ngày càng chậm chạp hơn.
Có thể nói Nguyên Mạch Linh Châu giờ khắc này chính là Tuyệt Mạch!
Nếu như mạnh mẽ phá dỡ trận pháp, linh khí được tích tụ bên trong Nguyên Mạch Linh Châu sẽ phóng xuất ra ngoài, bản thân Linh Mạch liền hư thoát, Linh Bảo Tông sau này tất không còn Linh Mạch chống đỡ.
Vũ Thuần Tử nghe xong cũng cảm thấy đồng cảm, Linh Bảo Tông nếu không tìm sớm Linh Mạch khác thay thế, trong vòng mười năm trở lại sẽ không còn chút linh khí nào. Mà mảng thực vật bao quanh phương viên mười dặm Thiên Linh Sơn, cũng lập tức trở nên khô héo, hóa thành một sa mạc cằn cỗi.
"Ting! Nguyên Mạch Linh Châu có tác dụng lớn đối với ký chủ, mong ký chủ nhanh chóng nắm bắt thời cơ đem Linh Mạch đoạt lấy."
Hệ thống bỗng nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở.
"Nó có tác dụng?"
Vũ Thuần Tử kinh ngạc không hiểu.
"Phải! Nếu ký chủ hấp thu Linh Mạch, tu vi sẽ trực tiếp tăng lên một mảng lớn, thành tựu linh căn."
Hắn nghe vậy, nội tâm không khỏi sửng sốt, không ngờ nó còn có tác dụng này.
Nhưng mà linh căn rốt cuộc là vật gì?
"Linh căn chính là căn nguyên bên trong thân thể tu sĩ, một ngàn người chỉ có một người mới sản sinh ra loại linh căn này. Loại linh căn ban đầu cấu tạo thành nhiều hình dáng khác nhau, ví dụ như lá, cỏ, cây hoặc đao kiếm… Mà Linh Căn mới chỉ là bước đầu thành hình, phía sau Linh Căn là Linh Vực, Đạo Cung, Thần Cách… Đây đều là do Linh Căn tiến hóa mà thành, mỗi tu sĩ phát triển Linh Căn, cần đạt tới Thành Anh cảnh phía trên, mới xem như sinh ra Linh Căn."
Hệ thống bắt đầu phân tích toàn bộ, Vũ Thuần Tử nghe xong có chút hiểu thêm về nó.
Mà những cái này, từ nhỏ đến lớn, phụ thân không có nói qua.
Hiện tại đã biết công dụng của Linh Mạch, nhưng Vũ Thuần Tử vẫn không thể lấy nó xuống. Nguyên nhân thứ nhất, chính là trận pháp, trận pháp thủ hộ Nguyên Mạch Linh Châu có liên kết cùng trận pháp thủ hộ tông môn, nếu cưỡng ép phá vỡ, trận pháp tông môn sẽ hoàn toàn thất thủ.
Mà điều này tất cũng có trong dự tính của phụ thân Vũ Thái Lãng.
Chỉ còn cách mở ra hộ sơn đại trận, sau đó mạnh mẽ cưỡng ép phá vỡ trận pháp đó, tự tay lấy Nguyên Mạch Linh Châu.
Nhưng cách này lại cực kỳ không tốt, có thể nói hai cách như một, một khi trận pháp mở ra, đại quân tu sĩ của Thất Đại Môn Phái sẽ tràn vào chiếm cứ Linh Bảo Tông.
Cho nên Vũ Thuần Tử không thể mở ra trong khi chưa nắm chắc phần thắng trong tay.
Thứ hai, dù không có đại quân tu sĩ bên ngoài dòm ngó, nếu hắn lấy đi Linh Mạch, Linh Bảo Tông sớm muộn cũng sẽ dẫn diệt vong, không có linh khí để duy trì, tông môn liền biến thành cõi khô cằn.
Trước sau không thể lấy, Vũ Thuần Tử không muốn được cái này mà mất cái kia.
Trừ khi là tìm được Linh Mạch khác thay thế.
Chuyện này tạm thời gác lại, chuyện cấp tốc bây giờ chính là, phải tiến vào bảo khố xem thử bí mật mà phụ thân gửi cho hắn.
Không lâu lắm, Vũ Thuần Tử đã đi tới bảo khố, đối diện cánh cửa trước mặt, hắn không có lo lắng gì thêm, bởi vì Bàn Tử sớm đã giao lại chìa khóa cho hắn.
Cánh tử to lớn dần dần được mở ra, đập vào mắt Vũ Thuần Tử chính là vô số vàng bạc châu báu. Những thứ này đối với hắn mà nói, cũng chỉ là vật ngoài thân.
Vũ Thuần Tử đi đến trung tâm, nơi này bày rất nhiều cuốn sách đã phủ kín bụi, hắn tò mò nâng lên nhìn thử, thì phát hiện tất cả chỉ là công pháp Hoàng cấp bình thường.
Lúc này, đôi mắt hắn đồ nhiên chú ý tới một chiếc hộp gỗ, Vũ Thuần Tử không chần chờ liền cầm nó lên, sau đó chậm rãi mở ra.
Mà thứ bên trong ngược lại khiến Vũ Thuần Tử kinh ngạc.
"Đây chẳng phải là Bí Mật Chi Thư do ta đoạt từ Dương gia hay sao?"
Cái này không xa lạ gì với hắn, chính là Bí Mật Chi Thư mà hắn đoạt được từ tám năm về trước.
Hắn không khỏi tò mò, phụ thân để món đồ tại đây rốt cuộc có dụng ý gì?
Ngay lúc Vũ Thuần Tử thắc mắc, hệ thống lại lần nữa vang lên âm thanh.
"Ting! Hệ thống phát hiện Thần cấp công pháp, ký chủ mau đưa trở lại hệ thống, để tiếp tục công việc nhận diện."
"Thần cấp công pháp?"
Lần này Vũ Thuần Tử càng kinh hãi, không ngờ món đồ này lại cất giấu Thần cấp công pháp, vượt xa Thiên Vũ Kiếm Pháp của hắn rất nhiều lần, năm đó hắn chỉ tùy tiện đi đoạt nó, không ngờ lai lịch lại khủng bố như vậy.
Nhưng cũng khiến hắn càng thắc mắc, phụ thân chắc chắn biết bên trong có Thần cấp công pháp, tại sao lại không mang theo nó tu luyện?
Chẳng lẽ phụ thân không thích công pháp này?
Tuy nổi lên nghi ngờ, nhưng Vũ Thuần Tử vẫn đem Bí Mật Chi Thư ném vào bên trong hệ thống, hệ thống liền nhanh chóng đi vào phân tích.
Thời gian phân tích hoàn thành phải mất một ngày, Vũ Thuần Tử cũng không có nôn nóng.
Trước khi rời khỏi bảo khố, Vũ Thuần Tử nhanh chóng đem toàn bộ công pháp này lưu hết vào trong hệ thống, bởi vì sau này hắn có việc cần phải làm.
Vũ Thuần Tử vừa ra khỏi, đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang đi dạo một mình quanh hoa viên, tâm tình dường như có chút phiền muộn.
Hắn không khỏi tò mò, tiến đến chào hỏi.
"Vũ Hiên?"
"A! Là ngươi?"
Nghe giọng nói từ phía sau, Phượng Vũ Hiên bất giác giật mình, sau khi thấy người tới là Vũ Thuần Tử, nàng mới thu hồi kinh ngạc, hỏi.