Chương 4 - Bí Mật Chi Thư.
"Đành ngồi luyện công một chút đợi phụ thân về!"
Vũ Thuần Tử thầm nghĩ, đem Bí Mật Chi Thư nhét vào trong giới chỉ, tìm kiếm một chỗ nào trống trải liền đặt mông ngồi xuống, hai chân khoanh lại, bắt đầu tiến vào nhập định.
Hiện tại hắn không có lo ngại Dương gia tìm đến, bởi vì lúc rời đi, ngoại trừ chỉ cảm nhận được khí tức thì không có nhìn rõ được thân ảnh, với tốc độ Thiên Hành Phù không phải chỉ vài ba tu sĩ ở nơi này thấy rõ ràng, chí ít phải trên Phá Đan cảnh mới thấy rõ được dung nhan Vũ Thuần Tử. Chưa nói dọc đường đi, Vũ Thuần Tử dùng tạm một lọ dung dịch để khử mùi, cho dù dốc toàn bộ cao thủ Dương gia đến đứng trước mặt, thì cũng không có ai nhận ra.
Cho nên mới không sợ hãi, bọn hắn khó mà nghĩ tới, người làm ra chuyện này chỉ là một tiểu tử chín mười tuổi, nếu chuyện này đồn ra ngoài, e là mặt mũi Dương gia sẽ bị mất sạch.
Vũ Thuần Tử nhắm chặt hai mắt, mắt nhìn tâm, bắt đầu cảm nhận linh khí ba động bên trong đan điền, hiện tại dung tích bên trong dường như đã đạt đến giới hạn, tùy thời có thể bạo phát, đột phá cảnh giới mới. Nhưng mà hắn vẫn như cũ đem nó áp chế xuống, đây chính là do phụ thân hắn chỉ dạy, phải càng chậm càng chắc, nhanh sẽ không có kết quả tốt.
Bên trong đan điền tràn đầy linh khí, từng đợt sóng kích không ngừng v·a c·hạm với nhau, làm cho đan điền có chút căng phồng, khuôn mặt của Vũ Thuần Tử hiện lên đỏ bừng, đôi môi nhợt nhạt, đây rõ ràng là gượng ép áp chế cảnh giới quá đà, nếu không xử lý tốt, đột phá chưa thấy thì đan điền đã nổ tung, như vậy coi như xong.
Tuy vậy, hắn vẫn cố gắng gượng xuống, bởi vì vẫn chưa đạt tới cảnh giới mà phụ thân nói, đạt tới Thông Linh chưa phải là hoàn toàn hiểu hết Linh khí trong thiên hạ, muốn hoàn toàn thấu hiểu cảnh giới Thông Linh, trước tiên đem linh khí tìm hiểu toàn bộ.
Trong thiên địa, tổng cộng có ngũ hành tứ linh, ngũ hành lấy Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tứ linh lấy Quang Minh, Hắc Ám, Phong và Lôi.
Tu sĩ Thông Linh cảnh, thông thường chỉ ngộ ra một trong chín loại linh khí đó, hiếm thấy chỉ ngộ đến hai hoặc ba, về phần tứ hoặc ngũ thì rất khó.
Nghe nói vào hai trăm vạn năm trước, có một vị tu sĩ phá vỡ kỷ lục, tu thành ngũ hành linh khí, sau khi đạt tới đỉnh cao, liền có thể nắm giữ thời không pháp tắc, vượt qua ranh giới cả của Tiên.
Vũ Thái Lãng từng nói qua, vượt qua Tiên, sẽ chạm đế cửa ngưỡng cửa "Không"!
Vậy "Không" là gì? Cánh cửa này tất nhiên không có ai biết, chỉ biết nó có tồn tại, người biết đến sự thật của nó vốn không còn ở Vũ Trụ này, có lẽ đi đến một nơi rất xa hoặc đã vẫn lạc.
Những thứ này không phải ai cũng biết đến, Vũ Thái Lãng chính là từ cổ sách bên trong gia tộc tìm hiểu tới. Cũng vì đó mà hắn mới hiểu thêm về Thông Linh cảnh, cho nên ép buộc con trai mình tu luyện sang ngã rẽ khác.
Điều kỳ lạ là, toàn bộ gia tộc đó cũng biết tới nó, nhưng không có lấy một ai dám thử, bởi vì những người trước kia sau khi tu luyện đều trở thành cái xác không hồn, nhẹ thì tu vi bị rút sạch, lục phủ ngũ tạng vỡ toái, nặng hơn nữa sẽ dẫn đến t·ử v·ong.
Cho nên dù biết được cũng không ai dám mang tánh mạng của mình ra làm trò đùa, chí ít tu luyện thông thường vẫn có thể đứng l·ên đ·ỉnh cao.
Vũ Thuần Tử khác biệt, vừa mới sinh ra đã là Không Thuần Thể, nghĩa là không có thể chất nào, trăm phần trăm phế vật. Lý do vì sao hắn lại tu luyện được, là bởi vì Vũ Thái Lãng trong một lần đánh bậy đánh bạ, đem công pháp từ bên trong tàn quyển Cổ Sách, đưa cho Vũ Thuần Tử tu luyện, kết quả sau hai năm cố gắng, liền trở nên mạnh mẽ hơn.
Điều này cũng khiến Vũ Thái Lãng kinh hồn bạt vía, nhưng nhiều hơn là kinh hỉ, con mình tu luyện được như thế nào lại không vui? Tàn quyển này gọi là Phục Thiên Quyết, bên trong chỉ có ba trang đầu, đều là chỉ ra những cách tu luyện cơ bản nhất. Những môn pháp quyết khác chủ yếu lấy ngoại dẫn nội, đem linh khí thu vào bên trong đan điền, sau đó điều dưỡng cải tạo thành linh khí thuần khiết, bồi bổ thân thể ngũ tạng, đem bản thân trở nên mạnh mẽ rắn chắc hơn.
Riêng về Phục Thiên Quyết cơ bản bất đồng với các công pháp khác, Phục Thiên Quyết dùng nội lực sau đó thu ngoại, đầu tiên tu luyện cường độ bên trong kinh mạch, làm cho nó trở nên cứng cáp hơn, dần dần bắt đầu tái tạo đan điền. Như vậy về sau, khi bản thân4 tiếp thu linh khí từ bên ngoài, sẽ không bao giờ sợ cạn kiệt linh khí.
Vũ Thuần Tử tu luyện không biết trải qua bao lâu, sắc trời bây giờ đã tờ mờ sáng, linh khí trong thiên địa vẫn còn hội tụ, còn chưa có tán đi hết. Vũ Thái Lãng lúc này đã trở về, im lặng đứng một bên nhìn lấy, không có ý định kêu gọi hắn, tại thời khắc tu luyện quan trọng kỵ nhất là có người đến làm phiền, như vậy rất dễ bị đứt đoạn giữa chừng, nặng có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Qua chốc lát, đan điền bên trong thể nội Vũ Thuần Tử xoay càng lúc càng nhanh, đem linh khí từ bên trong tràn ra tứ chi bách hải, dọc đường đi không ngừng tẩm bổ cơ thể, kinh mạch cũng được gột rửa, khiến nó trở nên trơn nhẵn như ngọc.
Linh khí bên ngoài lượn lờ bao phủ quanh thân hắn, tạo nên một lớp lá chắn mờ ảo, đôi lúc sẽ thẩm thấu vào làn da. Đây gọi là nội ứng ngoại hợp, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, linh khí bên trong tẩm bổ nội tạng, bên ngoài cải tạo các lỗ chân lông lẫn lớp da. Có thể nói là đem toàn bộ thân thể mài dũa qua một lần, tiến hành thanh lọc.
Quanh thân Vũ Thuần Tử bắt đầu xuất hiện các mảng đen, từ trên làn da của hắn nhẹ nhàng tróc ra, sau đó rơi xuống đất, bên trong lộ ra một lớp da mới hoàn thiện, trơn nhẵn như da em bé, hiện tượng này cũng không có gì hiếm lạ, đa số tu sĩ đều gặp phải cảnh tượng này.
"Chậc! Qua cửa ải này có lẽ Tiểu Thuần Tử sẽ đạt đến trung cấp Thông Linh Cảnh viên mãn!"
Vũ Thái Lãng trong lòng thầm nói, ánh mắt vẫn chăm chú theo dõi thiếu niên trước mặt.
Thời gian lại nhanh chóng trôi qua, một giờ sau, đan điền Vũ Thuần Tử xoay chuyển càng ngày càng chậm dần, linh khí ở bên trong tiêu hao dường như sắp cạn kiệt, nếu tiếp tục rèn luyện xuống, e rằng không đủ linh khí để duy trì. Cũng không thể thu nạp từ bên ngoài vào, vì độ thuần túy bên trong còn chưa đạt tiêu chuẩn, muốn lọc tạp chất bên trong linh khí từ bên ngoài, cũng cần không ít thời gian. Cho nên thời gian vẫn là một vấn đề, bây giờ tạm thời không có nghĩ đến, khi nào đến một mức độ nhất định sẽ thu nạp linh khí.
Tu luyện Phục Thiên Quyết quan trọng nhất là lấy nội ứng nội, lấy ngoại ứng ngoại, vì thế linh khí bên trong đan điền rất nhỏ yếu, nhưng được cái độ thuần túy bên trong lại tốt hơn rất nhiều.
Còn về vì sao linh khí bên trong lại nhỏ yếu, là bởi vì linh khí bên trong vừa phải tự động vận hành tẩm bổ thân thể ngũ tạng, vừa phải phát huy ra lúc gặp chiến đấu. Có thể làm một công đôi chuyện, đan điền tất nhiên là không thể nào sản sinh ra nhiều linh khí để duy trì được. Chưa nói tới Phục Thiên Quyết chỉ là một cái tàn quyển.
Vũ Thuần Tử hô hấp vài cái, sau đó đem Phục Thiên Quyết thu hồi, đan điền bên trong cũng trở về vận hành như cũ của nó.
"Rốt cuộc, vẫn không có đột phá!"
Vũ Thuần Tử có chút thất lạc nói.
"Không đạt tới trung cấp viên mãn?"