Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 943: Phải xem đối với ai




Nhiên Đăng Cổ Phật ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong tầm mắt là từng sợi Pháp Tắc Tỏa Liệm giống như Thần Long vắt ngang trên Linh Sơn, lộ rõ ý uy hiếp không thèm che giấu.

Ánh đèn trên người Nhiên Đăng tắt ngúm, hắn nói to: "Ngoại Giao Thần, chúng ta chưa từng bôi nhọ Câu Trần Đại Đế. Lẽ nào ngay cả sự thật cũng không được nói ra? Thiên Đình đã ngang ngược đến mức này sao?"

"Ha ha! Cẩm Lan Cà Sa là đồ ngân hàng Tam Giới giao dịch, vậy mà đệ tử Phật Giáo các ngươi rêu rao khắp nơi là Câu Trần Đại Đế cướp đoạt Phật bảo, phá hỏng thanh danh của Câu Trần Đại Đế vĩ đại. Ta cũng muốn hỏi các ngươi có mục đích gì?" Thân Công Báo hung hãn quát.

"Mặc dù không phải cưỡng đoạt trắng trợn, nhưng cũng là âm thầm cướp đoạt.

Tam bảo nguy nguy đạo khả tôn, tứ sinh lục đạo tận bình luận. Minh tâm giải dưỡng nhân thiên pháp, kiến tính năng truyền trí tuệ đăng. Hộ thể trang nghiêm kim thế giới, thân tâm thanh tịnh ngọc hồ băng. Tự tòng phật chế ca sa hậu, vạn kiếp thùy năng cảm đoạn tăng?

Áo cà sa này là Bồ Tát dụng tâm, Phật Tổ dệt thành. Phật bảo như vậy há chỉ cần hai ngàn Công Đức Kim Tiền là có thể mua được?" Giọng nói lớn của Nhiên Đăng Cổ Phật vang vọng khắp thiên địa.

Thân Công Báo lạnh lùng hừ mũi: "Cho dù ngươi khen nó tốt thế nào thì cũng chỉ là một món Hậu Thiên Linh Bảo mà thôi. Câu Trần Đại Đế của Thiên Đình ta ra đời từ thời thiên địa sơ khai, trải qua biết bao nhiêu năm tháng với muôn vàn gian nan trắc trở, đạo tâm đã viên mãn từ lâu, Chân Linh tỏa sáng, thuần khiết không tì vết.

Cho dù Tiên Thiên Chí Bảo đặt trước mặt Đế Quân, Đế Quân cũng chẳng thèm chớp mắt, ngoảnh mặt làm ngơ, chứ đừng nói chi đến một món Hậu Thiên Linh Bảo cỏn con.

Cẩm Lan Cà Sa mà các ngươi quý trọng cũng chỉ là miếng vải rách lau bàn trong mắt Đế Quân mà thôi, cũng đáng giá để Đế Quân tự hạ thấp thân phận cướp đoạt chắc?

Trả cho các ngươi hai ngàn Công Đức Kim Tiền đã xem như là Đế Quân thương hại phương Tây nghèo khó rồi."

Miếng vải rách lau bàn? Hai nghìn Công Đức Kim Tiền thương hại phương Tây?

Nhiên Đăng Phật Tổ nổi giận, tức tối hét lên: "Thân Công Báo!"

Sao trước đây hắn không phát hiện ra tên Thân Công Báo này nói năng khiến người ta tức giận như vậy.

Trong kênh phát sóng trực tiếp, chúng sinh tam giới cũng không nhàn rỗi, nhao nhao gửi bình luận.

Na Tra Tam thái tử: Nói rất hay! Khi nào Ngoại Giao Thần về, ta sẽ mời ngươi uống rượu.

Tam thái tử Đông Hải: Triển cùng đi! Ta cũng muốn uống rượu.

Ngộ Trần: Thần tiên Thiên Đình các ngươi chỉ biết khoác lác, già mồm át lẽ phải sao?

Lý Thế Dân: Từ thời khai thiên đến nay, Câu Trần Đại Đế bao nhiêu tuổi rồi?

Hỗn Thế Đại Ma Vương: Khó mà đếm được! Nhưng lợi hại hơn ta.

Trạm trưởng trạm chuyển phát nhanh: Ha ha, Đế Quân có ngàn vạn bảo vật, sao có thể coi trọng áo cà sa rách nát kia của ngươi?

Thái Âm Tinh Quân: Ai ai cũng biết Câu Trần Đại Đế là lương tâm của hồng hoang, sao có thể làm ra chuyện lừa gạt này? Không phải là Phật Giáo muốn lừa gạt tống tiền Câu Trần Đại Đế đấy chứ?

Giới Hiền Thiền Sư: Nói hươu nói vượn!

Ngũ Quang Thạch: Đây là sự thật. Thế nhân khắp hồng hoang đều biết Phật Giáo các ngươi bôi nhọ một người tốt như Câu Trần Đại Đế, không sợ Phật tâm sụp đổ sao?

Giới Hiền Thiền Sư: Dùng hai ngàn Công Đức Kim Tiền cưỡng đoạt Phật bảo cũng là sự thật! Có khác gì lấy không chứ?

Kình Thiên Yêu Thần: Ha ha, Thiên Đình thời nay toàn là một đám ra vẻ đạo mạo.

Thiên Ma Vương: Ta có thể chứng minh đạo tâm của Câu Trần Đại Đế không tì vết, Chân Linh sạch sẽ. Hắn là người lương thiện nhất hồng hoang. Ngay cả thiên ma chúng ta cũng phải khuất phục trước mặt hắn.

Chưởng môn Côn Luân Phái: Sao tên thiên ma này lại vào đây?

Huyền Thái Tử: Không biết!

Thiên Ma Vương: Không nơi nào không có bản tọa!

Huyền Ngọc Tử: ...

Huyền Thượng Tử: ...

Ngưu Ma Vương: ...

Hồng Hài Nhi: ...

Hạo Thiên Thần Quân: ...

Mỗi cái tên bên dưới đều hiện ra khoảng trắng tỏ ý cạn lời.

...

Trong Ma Giới, Thiên Ma Vương Khuê Cương ngẩng đầu nhìn về phía Hắc Tiêu Cung, nhếch môi nở nụ cười dữ tợn. Ma Tổ, ngài thấy ta làm thế nào? Bây giờ tất cả mọi người khắp hồng hoang đều biết Bạch Cẩm là cao nhân đắc đạo có đạo tâm không tỳ vết, chắc chắn sẽ không liên hệ hắn và Ma Giới chúng ta với nhau, cũng chắc chắn không đoán được quan hệ giữa ngài và hắn. Đệ tử sẽ cố gắng hết sức bảo vệ hắn thật tốt.

Trên đường Tây Du, ba người nhóm Đường Tam Tạng ngồi dưới một gốc cây đại thụ nhìn màn hình phát sóng trực tiếp trước mặt.

Đường Tam Tạng không nhịn được hỏi: "Ngộ Không, có phải vi sư bán rẻ Cẩm Lan Cà Sa rồi không?"

Tôn Ngộ Không lơ đãng trả lời: "Cái áo cà sa kia của ngươi ngoài đẹp ra còn có tác dụng gì? Không thể giữ ấm, cũng chẳng thể hộ thân. Theo lão Tôn ta thấy thì hai ngàn Công Đức Kim Tiền rõ ràng là Câu Trần Đại Đế nể mặt lão Tôn ta thưởng cho ngươi."

"Bát Giới, ngươi nói xem!" Đường Tam Tạng nhìn Trư Bát Giới.

Trư Bát Giới đảo mắt, Cẩm Lan Cà Sa trân quý sao? Rất trân quý, chỉ nguyên liệu thôi đã quý hơn Cửu Xỉ Đinh Ba của lão Trư ta rồi. Hắn thành thật đáp: "Sư phụ, Cẩm Lan Cà Sa trân quý hay không thì phải xem đối với ai.

Người nghĩ mà xem, Câu Trần Đại Đế sống từ lúc thiên địa sơ khai đến nay, là đại năng đứng đầu tam giới, so với Phật Tổ cũng chẳng kém cạnh. Lão nhân gia hắn đã gặp biết bao nhiêu pháp bảo, tất nhiên sẽ chẳng để Cẩm Lan Cà Sa vào mắt, cho nên hắn không cần hãm hại ngươi. Lão Trư ta cảm thấy trước mặt Đế Quân, Cẩm Lan Cà Sa không tính là trân quý."

Đường Tam Tạng gật đầu, Bát Giới nói có lý.