Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 941: Phương Đông có thiên sứ đến




Chúng sinh tam giới xem phát sóng trực tiếp với tâm trạng chấn động. Thật sự là vị thiên thần này khiến chúng ta mở rộng tầm mắt, thì ra thiên thần không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà khả năng mắng người cũng vô địch.

Trên Côn Luân, Khương Tử Nha ngồi xếp bằng trong đại điện xem phát sóng trực tiếp đang hiển thị trước mặt, hoảng sợ vuốt ria mép. Sao trước kia mình không biết Thân Công Báo giỏi mắng người như thế nhỉ? Hắn hơi hâm mộ, Thân Công Báo - đối thủ cũ ngày xưa giờ đã chuyển mình! Có bao nhiêu tiền nhỉ?

Trên đường Tây Du, Đường Tam Tạng đã tuyệt vọng, xem Thân Công Báo đại phát thần uy trong phát sóng trực tiếp. Hắn khóc không ra nước mắt, bần tăng đã giải thích nhưng mọi người không tin!

Trong Thiên Đình, Ngọc Hoàng Đại Đế nằm trên long sàng, cười ha ha xem phát sóng trực tiếp, đồng thời hô: "Thưởng!"

Thái Bạch Kim Tinh đứng bên cạnh cung kính thưa: "Bệ hạ, ngài dùng hết tiền rồi."

Ngọc Hoàng Đại Đế hơi sửng sốt, giọng nói lộ rõ vẻ khó tin xen lẫn kinh ngạc: "Dùng hết rồi á? Sao lại hết nhanh thế?"

Thái Bạch Kim Tinh hơi xót: "Bệ hạ, phần thưởng một chiếc thần ấn cửu phẩm giá trăm vạn Huyền Hoàng Kim Tiền, tương đương mười vạn Công Đức Kim Tiền. Bệ hạ khen thưởng khá nhiều, cho nên tiêu hết tiền rồi."

Ngọc Hoàng Đại Đế bỗng ngồi bật dậy, sốc luôn: "Mười vạn Công Đức Kim Tiền? Sao đắt thế?"

"Bệ hạ, ta đã nhắc nhở ngài rồi mà."

Ngọc Hoàng Đại Đế chớp mắt, ngượng ngùng nói: "À thì, có thể rút lại tiền khen thưởng không?"

"Ờm, tiểu thần cảm thấy chắc là không thể."

Ngọc Hoàng Đại Đế lập tức xụi lơ trong long ỷ, lẩm bẩm nói: "Xong đời rồi! Ta lại hết tiền!"

...

Trên Linh Sơn, Thân Công Báo vẫn còn đang mắng to.

Trong Đại Lôi Âm Tự, da mặt Như Lai Phật Tổ khẽ giần giật, không ngờ Đường Tam Tạng lại tặng thưởng cho Thiên Đình? Trong lòng càng trào dâng cảm giác sốt ruột, không thể để cho hắn tiếp tục như vậy được, nếu không cho dù lần giao phong này thắng thì Phật môn cũng mất hết mặt mũi.

Giọng nói thật lớn vọng ra: "Pháp Giới!"

Một hòa thượng cởi trần, ôm đại đao đứng lên, xoay người định đi ra ngoài.

Từ nơi xa xôi có mấy đạo ý chí xuyên qua thời không vô tận, phủ xuống Đại Lôi Âm Tự, giống như mấy vị đế hoàng ngồi trên vương tọa trấn áp một phương thế giới. Theo mấy đạo ý chí phủ xuống, bầu trời Đại Lôi Âm Tự cũng đại đạo nổ tung, đạo vận hiển hóa hình thành các loại dị dượng.

Trong Đại Lôi Âm Tự, từng vị Phật Đà Thượng Cổ cũng bộc lộ uy năng. Tam đại Bồ Tát Quan Thế Âm, Phổ Hiền, Văn Thù cùng với Quang Hoan Hỉ Phật, Cụ Lưu Tôn Cổ Phật, Mã Nguyên Tôn Vương Phật, Phật Mẫu Văn Bồ Tát... đều phóng đại đạo ra. Nhất thời trong Đại Lôi Âm Tự liên tục vang lên đại đạo chi âm. Đại đạo đối kháng lẫn nhau, mỗi loại pháp tắc trong thiên địa đều ngưng tụ thành xiềng xích, hiện ra trong Đại Lôi Âm Tự.

Thoáng cái cả Đại Lôi Âm Tự như chìm vào trong Hỗn Độn, bị sát cơ vô tận bao phủ. Dường như có thể trông thấy ngũ hành hỗn loạn, chư thiên xoay quanh, sát trận mọc lên như nấm, âm dương thay đổi, vạn thủy ngập trời.

Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang vọng trong thiên địa: "Pháp giá của đại đội chấp pháp đến Phật môn để làm gì?"

Giọng nói của Triệu Công Minh từ trong hư không xa xăm vọng ra: "Sứ thần Thiên Đình đại diện cho uy nghi của Thiên Đình, không được phép sỉ nhục!"

Pháp Giới đi ra ngoài, bàn chân đang nhấc lên chợt dừng lại giữa không trung, trán đổ mồ hôi lạnh. Mấy luồng sát khí từ nơi xa xôi khóa chặt Pháp Giới, nếu hắn đặt bàn chân này xuống thì chắc chắn sẽ đạo vẫn.

"Pháp Giới trở về đi!"

Pháp Giới cuống quít rụt chân lại, sát khí phong tỏa cũng tan biến. Hắn thầm thở phào một hơi, vội vàng đáp lời: "Vâng" sau đó xoay người trở về.

Định Quang Hoan Hỉ Phật không kìm được bật thốt: "Phật Tổ!"

Ầm! Một đạo Phật quang nở rộ trong Đại Lôi Âm Tự, một vị lão Phật hiện ra trong Phật quang với khuôn mặt tiều tụy như cành khô.

Tất cả Phật Đà trong đại điện đều chắp hai tay trước ngực, cung kính thi lễ: "Nam Mô Nhiên Đăng Quá Khứ Phật!"

Nhiên Đăng Phật Tổ khẽ gật đầu, nhắm mắt ngồi ngay ngắn trên đài sen, lặng thinh không nói gì giống như đã viên tịch.

Đám Định Quang Hoan Hỉ Phật, Quan Thế Âm Bồ Tát không phát hiện, nhưng Như Lai Phật Tổ và Nhiên Đăng Phật Tổ đều cảm thấy ngoài đại đội chấp pháp đến, vẫn còn một đôi mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm vào Linh Sơn.

Ánh mắt kia còn đáng sợ hơn đại đội chấp pháp. Tôn quý, uy nghiêm, độc tôn trong tam giới. Dưới ánh mắt ấy, Như Lai Phật Tổ và Nhiên Đăng Phật Tổ đều cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, như có gai sau lưng, như nghẹn trong cổ họng.

Trong đầu hai người xuất hiện một danh hiệu: Hạo Thiên Thượng Đế. Đánh lui đại đội chấp pháp không khó, nhưng sau khi đánh lui đại đội chấp pháp sẽ đối đầu trực diện với Hạo Thiên Thượng Đế. Thánh Nhân không ra mặt, ai có thể ngăn cản đế uy?

Sau đó, Thân Công Báo và A Y Nạp Phạt tiến hành khẩu chiến ở Linh Sơn khiến tam giới khiếp sợ, mắng cho A Y Nạp Phạt không ngẩng đầu lên được, mắng cho mấy trăm La Hán nghiệp hỏa đốt tâm, đạo tâm tan vỡ, mắng cho mấy chục Bồ Tát huy động thần khí chém giết nhưng bị Phật Đà ngăn cản.

Thân Công Báo tựa như một ngôi sao chổi giáng xuống Linh Sơn, mắng cho Linh Sơn gà bay chó chạy, hàng nghìn hàng vạn La Hán suýt hủy đạo tâm.

Như Lai Phật Tổ trong Đại Lôi Âm Tự cũng bị Thân Công Báo mắng đến độ sắc mặt khó coi. Hắn quay sang nhìn Nhiên Đăng Phật Tổ: "Phương Đông có thiên sứ đến, mời Nhiên Đăng Phật Tổ đi nghênh đón."

Nhiên Đăng Phật Tổ từ từ mở mắt ra, bình tĩnh đáp lời: "Được!" Thân ảnh mờ dần rồi biến mất.