Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 861: Ta đi thăm sư bá và bá mẫu




Đồng thời ở bên trong ngân hàng, Thạch Cơ và Cô Lương cũng đang nôn ói, một đám thần quan vội vàng đỡ hai vị nữ thần lên trên giường, có người tìm y thần, có người cuống quít bẩm báo bệ hạ.

Phải biết rằng hai người này chính là tâm phúc của Câu Trần Đại Đế, nếu các nàng có tổn thương gì, ai cũng không gánh nổi cơn tức giận của Đại Đế.

Cùng lúc đó ở bên trong đại đội chấp pháp, Triệu Công Minh, Vân Tiêu, Ô Vân Tiên cũng tê liệt ngã xuống giường, đầu váng mắt hoa, cả người bủn rủn, không ngừng nôn mửa trông rất thê thảm.

Tư Pháp Thần Điện cũng là một mảnh hỗn loạn, những phụ thần không biết sự tình bên trong, đều cho là có yêu ma âm thầm trả thù.

Các thành viên của đại đội chấp pháp đều là sư huynh đệ thân thiết của Câu Trần Đại Đế, nếu bọn họ có chút tổn thương nào, ai cũng không gánh vác nổi lửa giận của Đại Đế.

Thế là có phụ thần cuống quýt xuống Hạ Giới để bồi Khổng Tuyên và Kim Bằng.

Có phụ thần đi tìm thần y Thiên Đình đến khám và chữa trị.

Còn có phụ thần đi báo cho bệ hạ.

Còn về phần Câu Trần Đại Đế mà bọn họ vẫn luôn lo lắng nhắc tới, một mình hắn cô độc nằm trên sơn đảo giả, không một ai ghé thăm trông vô cùng thê thảm.

Chờ lúc Bạch Cẩm tỉnh lại không biết đã qua bao lâu, Bạch Cẩm ngẩng đầu ngơ ngác nhìn trời cao, trước mắt một đám muỗi ong ong bay loạn.

Có tiếng bước chân đi vào bên trong, một giọng nói vui sướng vang lên: "Sư huynh, cuối cùng ngươi cũng tỉnh."

Bạch Cẩm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vân Tiêu xinh đẹp đứng ở trước cửa, vẻ mặt vui mừng.

"Sư muội, thời gian đã qua bao lâu rồi!"

Vân Tiêu đi vào nhu hòa nói: "Không lâu đâu, chỉ mới hơn một năm mà thôi."

Mắt Bạch Cẩm trừng lớn, hoàn toàn mất hết cảm giác mơ hồ, đã hơn một năm? Đó là boa lâu? Hơn một năm ở Thiên Đình thì Hạ Giới chính là mấy trăm năm, ngay cả Tây Du cũng đã bắt đầu rồi đi!

Bạch Cẩm đột nhiên ngồi dậy, bấm ngón tay tính toán, trong lòng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Bạch Cẩm lại hỏi: "Sư muội, kế hoạch nhằm vào Phật Giáo được tiến hành thế nào rồi?"

Vân Tiêu do dự một chút, ngượng ngùng nói: "Sư huynh, từ sau việc nướng cá một năm trước, khi chúng ta trở về tất cả đều không ngừng nôn mửa, nguyên thần lâm vào hỗn độn, cho nên những âm mưu đối phó với Phật Giáo cũng không có thực thi."

Bạch Cẩm trầm mặc một lúc, cảm thán nói: "Đây là đại thế của Phật Giáo!

Các ngươi đều không sao chứ?"

"Không sao, ngược lại sau khi tỉnh lại thì tinh thần tất cả đều tỉnh táo gấp trăm lần, không có chút nào không ổn cả."

Trong lòng Bạch Cẩm tính toán việc nướng cá ngày trước, chỉ có duy nhất một điểm đáng ngờ đó chính là đan dược phai màu kia, áy náy nói: "Như thế xem ra là ta hại các ngươi rồi, không nghĩ tới đan dược sư bá cho ta có vấn đề."

Vân Tiêu nghi hoặc nói: "Đan dược không có vấn đề!"

"Ngươi không cần an ủi ta, ta không nên đem loại đan dược không rõ nguồn gốc kia cho các ngươi dùng, nếu không cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy, Đại sư bá trở nên xấu xa rồi!" Bạch Cẩm cảm thán một tiếng, ngày xưa Đại sư bá thuần khiết bao nhiêu, hiện tại lại trở nên biết cách hãm hại người, thánh tâm bất ổn!

Vân Tiêu cười nói: "Sư huynh, chúng ta cùng nhau nôn mửa, nguyên thần rơi vào hỗn loạn, việc lớn như vậy làm sao lại không kinh động đến Đâu Suất Cung? Theo như lời của Khổng Tuyên, sau khi chúng ta rơi vào hỗn loạn không quá lâu.

Bá mẫu liền lôi Đại sư bá vào Điểu Sào xem bệnh cho huynh, Đại sư bá cho biết đó là tác dụng của đan dược, tẩy cân phạt tủy, tăng gân cốt, là chuyện tốt."

Bạch Cẩm kinh ngạc khó hiểu nói: "Lần trước không phải Kim Giác nói mục đích là để tăng ngộ tính sao?"

"Có lẽ là đan dược mới, Đại sư bá cũng hoàn toàn không hiểu hết công hiệu của nó!"

Từ sau khi hôn mê tỉnh lại, ta liền cảm thấy thần khí thanh sảng, cả người thoải mái, hiệu quả đan dược này vô cùng tốt, khẳng định là Đại sư bá nói thật."

"Thì ra là thế, haizz~ Nhưng tác dụng cũng thật đáng sợ."

Vân Tiêu nghiêm túc nói: "Có thể tăng ngộ tính và gân cốt, đan dược này quả thực hiếm thấy, nếu như lưu truyền ra ngoài, đừng nói phải trả giá, cho dù có nghiêm trọng hơn gấp trăm lần, thần tiên tam giới cũng sẽ tranh đoạt máu chảy thành sông."

Bạch Cẩm tươi cười nói: "Như thế xem ra là ta hiểu lầm sư bá rồi." Hắn đứng dậy đi ra bên ngoài.

Vân Tiêu hỏi: "Sư huynh đi đâu vậy?"

"Trước tiên đi Đâu Suất Cung, cảm tạ bá mẫu."

Vân Tiêu tươi cười, quan hệ của sư huynh và sư bá thật tốt.

Bạch Cẩm đi được vài bước đột nhiên dừng lại nói: "Làm phiền sư muội gọi Cô Lương và Thạch Cơ tới, ta có việc cần an bài."

"Có thể sư huynh phải đợi một thời gian, các nàng vẫn chưa tỉnh lại."

"Không sao, ta đi thăm sư bá và bá mẫu."

Vân Tiêu theo Bạch Cẩm rời khỏi Điểu Sào, lập tức đi tới ngân hàng.