Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 859: Nướng cá La Hán




Huyền Đô đứng dậy, đi vào ngồi xuống trước mặt Thái Thượng Lão Quân.

"Sư tôn, để đệ tử đến nướng cá cho người."

Thái Thượng Lão Quân gật gật đầu, đưa cá nướng cho Huyền Đô, Huyền Đô tiếp nhận, thuần thục đặt cá nướng lên trên, chậm rãi nướng.

Thái Thượng Lão Quân vuốt ve chòm râu, cười ha hả nói: "Huyền Đô, hiện tại ngươi thật là nổi tiếng nha! Sắp vang danh cả tam giới luôn rồi."

Huyền Đô cũng không giải thích, hỏi: "Tại sao sư tôn lại nói như vậy?"

"Ngươi thật sự không hiểu việc tam giới?"

Huyền Đô lắc đầu, thành thật nói: "Hai ngày này đệ tử vẫn luôn ở trong Thiên Đình trao đổi cùng Ngọc Hoàng, quả thực không biết việc tam giới, còn mời sư tôn giải thích nghi hoặc."

Thái Thượng Thánh Nhân cười ha hả nói: "Nghe nói đệ tử Nhân Giáo Huyền Đô đại pháp sư tính kế vô song, lệnh Thiên Bồng truyền xuống một câu, khiến cho Tây Hải cùng Phật Giáo khổ không nói nổi, lại làm mất hết thanh danh của Quan Thế Âm Bồ tát, tiếng xấu muôn đời."

Mắt Huyền Đô trừng lớn, cá nướng trong tay khẽ run lên, khiếp sợ nói: "Sư tôn, đây… đây không phải chuyện ta làm!"

Thái Thượng cười ha hả nói: "Nhưng mà bọn họ đều truyền như vậy."

Huyền Đô vội vàng biện giải: "Rõ ràng là Bạch Cẩm sư huynh làm, không chút quan hệ gì với ta."

Thái Thượng vuốt ve chòm râu cười nói: "Bạch Cẩm ở tam giới rất có hiền danh, bọn họ cũng sẽ không cho rằng một người thuần khiết như Bạch Cẩm sẽ làm ra những việc mưu mô như vậy."

"Nhưng… Nhưng ta cũng không làm ra những chuyện gì vậy!" Huyền Đô đại pháp sư nhất thời khóc không ra nước mắt, làm sao Bạch Cẩm sư huynh lại không làm được, rõ ràng là đang làm rất tốt!

Thái Thượng Thánh Nhân cười nói: "Còn có lời đồn đãi nói rằng Huyền Đô xử tử Thiên Bồng là vì chặt đứt manh mối của chính mình, để cho Thiên Bồng làm thần chết thay, thanh danh Huyền Đô đại pháp sư sẽ không bị tổn hại."

Khóe miệng Huyền Đô đại pháp sư run rẩy, bất đắc dĩ nói: "Sư tôn, đệ tử thật sự không có suy nghĩ sai trái này, chuyện này căn bản không có bất cứ quan hệ gì với ta."

Thái Thượng Thánh Nhân gật đầu nói: "Ta biết, nhưng phần lớn thần tiên hồng hoang đều không tin."

Haizz~ Huyền Đô đại pháp sư thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: "Tín nhiệm lớn nhất giữa người với người đâu? Sư tôn, ta oan uổng quá!"

"Ha ha ha…" Thái Thượng Thánh Nhân vui vẻ cười ra tiếng.

Sắc mặt Huyền Đô thay đổi, lập tức đứng dậy đi ra bên ngoài.

Thái Thượng Thánh Nhân hỏi: "Huyền Đô, ngươi chạy đi đâu?"

"Đương nhiên là muốn đi giải thích một phen."

Thái Thượng vuốt ve chòm râu, cười ha ha nói: "Không cần phải đi!"

Huyền Đô xoay người, mong đợi nhìn Thánh Thượng Thánh Nhân, chẳng lẽ sư tôn muốn giúp ta giải thích?

"Bởi vì sẽ không có ai tin tưởng lời ngươi nói, bọn họ chỉ tin những gì chính mình nghe thấy, nhìn thấy, cùng với suy luận của bản thân."

Huyền Đô đại pháp sư nói không nên lời, đột nhiên có cảm giác đồng cảm mạnh mẽ với Quan Thế Âm, thần tiên hồng hoang cũng dễ bị lừa quá đi?

Lúc hoàng hôn ngả về phía Tây, bên trong Điểu Sào ở Thiên Đình, Bạch Cẩm trên giường mở to mắt, động thân xoay thắt lưng ngồi dậy, rốt cuộc cũng nghỉ ngơi thư thái, giờ hắn định đi ra bên ngoài.

Phía trước Điểu Sào có một hồ nước, trung tâm hồ nước là một đảo nhỏ, Thạch Cơ, Cô Lương, Tam Tiêu cùng với đại đội chấp pháp đang nướng thịt dưới ánh hoàng hôn.

Bạch Cẩm đi ra từ bên trong Điểu Sào, cười nói: "Tốt lắm! Các ngươi nướng thịt nhưng lại không gọi ta."

Long Cát cười hì hì kêu: "Sư phụ ngài mau tới đây, hôm nay có một nguyên liệu nấu ăn mới."

Bạch Cẩm đạp trên mặt nước đi lên đảo nhỏ, hít mũi kinh ngạc nói: "Cá La Hán, sao các ngươi có?"

Vân Tiêu cúi đầu nhìn những miếng cá được cắt nhỏ trên vỉ nướng, khó hiểu nói: "Sư huynh, làm sao ngươi thấy?"

"Có cần xem không? Ngửi một chút liền biết, con cá này ta cũng làm không ít rồi."

Bạch Cẩm tùy ý tìm một vị trí ngồi xuống: "Cá La Hán này vốn sinh sống ở Tây Ngưu Hạ Châu, không sợ nóng, sống trong nham thạch nóng chảy. Bên ngoài có Kim Giác, trên đầu có chín đốm giống như vết sẹo hình nhẫn Phật, cho nên đặt tên là La Hán.

Loại cá này vô cùng hiếm thấy, từ đâu các ngươi có?"

Vân Tiêu cười ha hả nói: "Sư huynh kiến thức sâu rộng, con cá La Hán này cũng không phải tới từ Tây Ngưu Hạ Châu."

"Ồ~ Vậy nó tới từ đâu?"

"Núi lửa ở Nam Chiêm Bộ Châu đột nhiên phun trào, khói đặc cuồn cuộn, phun ra nham thạch nóng chảy, độc hại ngàn dặm.

Sơn thần, thổ địa dốc toàn lực trấn áp đều không thể được, nhưng lại cảm nhận được một cỗ yêu lực bá đạo ở trong đó.

Sơn thần báo cáo với Tư Pháp Thần Điện, nói là có yêu ma làm hại, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính đều đã bế quan, tu luyện Đại La Chi Cảnh.

Ta nhàn rỗi không có việc gì làm bèn đến thăm dò một phen, ở dưới lòng đất núi lửa phát hiện ra cá La Hán này nên đem về Thiên Đình.

"Sau đó các ngươi đã nướng nó?"

"Đúng vậy!” Long Cát cười hì hì lên tiếng: "Ngọn lửa bình thường cũng không nướng được cá La Hán, lửa này là ta dùng tới Lục Đỉnh Thần Hỏa."

"Cá La Hán cũng không phải nướng như vậy, nướng như vậy có thể bị mất hương vị, Vân Tiêu đưa cây xiên trong tay cho ta."

Cây xiên trong tay Vân Tiêu bay ra đặt trước mặt Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm tiếp nhận xiên nướng, đặt ở trên vỉ nướng chậm rãi chuyển động, ngọn lửa cháy trên miếng thịt cá phát ra thanh âm tanh tách.