Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 829: Ác nhân lớn nhất




Phổ Hiền Bồ Tát nhanh chóng rời đi, bóng dáng dần biến mất trong Phật quang.

Bên ngoài có một thiếu niên tư thế oai hùng bước vào, cười nói: "Sư huynh, Phật Giáo tới mời ngươi."

Điên Đảo Đại Tiên gật đầu, cảm khái nói: "E rằng sẽ có rất nhiều đạo hữu ẩn tu sắp xuất thế."

"Nghe nói Phật Giáo rất hưng thịnh, sao sư huynh lại không đáp ứng?"

"Vậy sao ngươi không đáp ứng?"

Thanh niên nở nụ cười nói: "Không muốn chơi đùa với bọn hắn, ta vẫn thích thong dong tự tại hơn."

Điên Đảo Đại Tiên cười ha hả: "Ta không chơi nổi với bọn hắn.

Nhân tâm của mấy người trong đại giáo đều rất bẩn, chỉ vì muốn gần gũi với giáo chủ Huyền môn mà năm đó lão tổ anh hào đã bỏ mạng trong đại kiếp.

Từ đó trở đi, ta vẫn luôn nhớ kỹ phải cách xa mấy loại đệ tử ở đại giáo ra."

Thanh niên cũng gật đầu cảm khái: "Đúng vậy! Tâm đều bẩn."

Sau đó hắn cười nhẹ: "Nhưng dường như lần này Phật Giáo đã bị chơi xỏ, tin tức về chuyện của Tây Hải lan truyền, danh tiếng của hắn và Quan Thế Âm Bồ Tát cũng theo đó mà mất sạch. Không biết là ai làm nhưng thủ đoạn rất lợi hại!'

"Không cần đoán cũng biết là đám người Huyền môn. Trong Huyền môn, Nhân Giáo rành về mưu đồ nhất, chắc hẳn người ra tay là Huyền Đô."

"Ngươi không nghĩ là Thiên Đình sao?"

Điên Đảo Đại Tiên cười ha hả nói: "Trong Thiên Đình, Ngọc Hoàng Đại Đế là hạng người ngu ngốc, mà Trường Sinh Đại Đế và Thanh Hoa Đại Đế lại là đệ tử của Xiển Giáo, chắc chắn sẽ không vì Thiên Đình mà xuất lực, còn Tử Vi Đại Đế cũng chỉ là con hàng thịt muối.

Câu Trần Đại Đế đã có đạo tâm viên mãn, Chân Linh vô cấu, chi danh trong sạch. Cả tam giới đều biết hắn sẽ không sử dụng loại quỷ kế này.

Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có thể là Huyền Đô Nhân Giáo ra tay."

Thanh niên gật đầu đồng ý nói: "Có chứng cớ làm người khác tin phục, sư huynh nói không sai."

Hắn đi tới phía trước ngồi xuống, hứng thú nhìn tiểu đạo đồng nói: "Nói kỹ chuyện của Tây Hải cho ta nghe một chút, có vẻ rất thú vị."

Tiểu đạo đồng cũng hưng phấn nói: "Được Nhị lão gia, để ta kể người nghe! Tên Quan Thế Âm kia rất xấu xa, còn đặc biệt thích làm bà tám sau lưng…"

Một bên khác, trong Đại Lôi Âm Tự, Như Lai Phật Tổ tọa trên đài sen, phía dưới là rất nhiều Phật Đà Bồ Tát đang nghiêm túc nghe thuyết pháp của Phật Tổ.

Phổ Hiền Bồ Tát nhanh chóng chạy vào, kinh hoảng hét lớn: "Phật Tổ, không xong rồi!"

Phật Tổ ngừng giảng kinh, các Phật Đà Bồ Tát cũng chấn định lại tâm thần nhìn Phổ Hiền Bồ Tát, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì?

Không ít Phật Đà canh cánh trong lòng, lẽ nào Bạch Cẩm tới trả thù?

Như Lai Phật Tổ cao giọng nói: "Phổ Hiền Tôn Giả, sao ngươi lại hoảng sợ như vậy?"

Phổ Hiền Bồ Tát vô thức nhìn Quan Thế Âm, có chút do dự nói: "Mọi chuyện vốn rất thuận lợi, chúng sinh tam giới đều biết Thiên Đình vô đạo, chúng sinh hướng Phật.

Nhưng gần đây bỗng rộ ra lời đồn xằng bậy, rất nhanh đã truyền khắp tam giới, chúng sinh tam giới chỉ tin lời đồi mà không quan tâm tới chân tướng khiến danh tiếng Phật môn ta tiêu hao rất nhiều."

Như Lai Phật Tổ chỉ tay, trong Đại Lôi Âm Tự hiện lên một chiếc Kim Quang Kính. Bên trong Kim Quang Kính hiện lên một tòa tiên sơn vân vụ lượn quanh, phía trên có một đám tán tu lấy rượu mua vui.

Một Kiếm Tiên trẻ tuổi bát quái nói: "Các ngươi biết gì không, nguyên nhân Tây Hải tạo phản chính là vì Tam thái tử đã cướp đoạt Long nữ trắng trợn đó."

Tên đại hán bên cạnh 'phì' ra một ngụm, khinh thường nói: "Đúng là chẳng ra làm sao, vứt sạch mặt mũi Long tộc."

Lão giả bên cạnh cũng không khỏi cảm thán: "Tây Hải Long Vương anh minh một thời, bây giờ lại mất sạch."

"Phải nói kẻ đáng hận nhất chính là tên Quan Thế Âm ngấm ngầm tác hợp kia, còn xúi giục Tây Hải nữa."

Trong Đại Lôi Âm Tự, sắc mặt Quan Thế Âm Bồ Tát cứng đờ, sao ta lại là kẻ đáng hận rồi? Ta tác hợp cái gì chứ?

Hình ảnh trong Kim Quang Kính vừa chuyển, bên trong bỗng hiện lên một tòa thành trì. Bách tính đầu đường cuối ngõ tốp năm tốp ba, tất cả đều vô cùng kích động, không ngừng phỉ nhổ, tiếng nghị luận bát quái từ trong đó truyền ra.

"Các ngươi biết gì không? Chuyện Tây Hải phản Thiên Đình truyền ra trước đó chính là để thoát tội.”

"Ta cũng có nghe nói, Long thái tử Tây Hải đúng là không phải dạng vừa.”

"Ai nha, lúc trước ta còn hiểu lầm Thiên Đình, thương hại Tây Hải, không ngờ Thái tử Tây Hải mới là tên ác nhân lớn nhất.”

"Quan Thế Âm hơi giống Vương Bà rồi đó, đều không phải loại tốt lành gì, chỉ thích nói xấu sau lưng người khác.”

"Lúc trước truyền ra lời đồn rất kỳ lạ, chắc là có người cố ý lừa gạt chúng ta, muốn vu oan cho Thiên Đình.”

Sắc mặt Quan Thế Âm Bồ Tát trong Đại Lôi Âm Tự dần trở nên khó coi, ta đã làm gì đâu? Hai hàm răng bạc nhỏ nghiến chặt.

Hình ảnh trong Kim Quang Kính lại chuyển đổi lần nữa, lần này bên trong hiện lên hình ảnh của Phủ Âm Sơn, một tòa bảo tự huy hoàng tọa lạc trên đỉnh núi Âm Sơn, vô số Phật quang chiếu rọi, phổ độ những oan hồn lệ quỷ phía dưới.

Đám oan hồn lệ quỷ hoặc nằm hoặc ngồi tụ tập dưới Âm Sơn, hưởng thụ và tắm mình trong Phật quang.

Âm thanh của quỷ vang lên yếu ớt.

Một con Điếu Tử Quỷ lưỡi dài, tỏ ra bí ẩn nói: Các ngươi đã nghe tin gì chưa? Nghe nói Tây Hải Long Vương phản nghịch Thiên Đình đã bị bắt rồi.”

"Cái gì? Tây Hải mà cũng dám phản nghịch Thiên Đình? Tây Hải Long Vương không sợ chết à?”

"Tại sao vậy?”