Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 808: Kinh Thiên Chi Kiếp




Thân Công Báo theo bản năng nhớ tới yêu quái được Như Ý Chân Tiên dắt vào liền quay đầu nhìn về phía Như Ý Chân Tiên, Như Ý Chân Tiên rụt cổ, trên trán đổ mồ hôi lạnh.

Thân hình khổng lồ của Tây Hải Long Vương sừng sững giữa trời cao, uy nghiêm thần thánh mà vĩ đại. Hắn cúi đầu nhìn xuống các tiên vị thần trong đại điện dưới chân mình, giọng nói hùng hồn vọng đến tai mọi người: "Chư vị đến tham gia đại hôn của con ta, ta vui mừng khôn xiết, nhưng lúc này ta còn có một việc phải làm, kính xin chư vị tự ngồi yên và giúp ta làm chứng.

Sau đó ta tất nhiên sẽ cung kính tiễn chư vị ra khỏi Tây Hải.”

Như Ý Chân Tiên đột nhiên sinh ra một cảm giác bất an rất mãnh liệt, chẳng lẽ là con Cửu Đầu Trùng kia bị phát hiện rồi sao? Thế nên lão Long Vương muốn bắt gian đúng lúc này?

Trong lòng hắn rối như đống tơ vò, nếu lão Long Vương nổi giận thì bản thân hắn cũng không ngăn nổi! Nghĩ đến đây, hắn vô thức nhìn về phía Thân Công Báo, đến lúc đó phải dựa vào vị đạo hữu này để giữ mạng rồi.

Ngao Quảng cũng có cảm giác không ổn, lập tức ra vẻ giận dữ quát lên: "Ngao Khâm, ngươi muốn làm gì?"

Nam Hải Long Vương, Bắc Hải Long Vương không hiểu gì nhìn con thần long lơ lửng trên không trung.

Nam Hải Long Vương cười ha hả: "Nhị ca, ngươi muốn làm cái gì? Hôm nay chính là ngày vui của Liệt Nhi đấy.”

Tiếp đến là giọng nói của Ngao Khâm: "Nếu không vì hôm nay là ngày vui của Liệt Nhi thì đâu có chuyện Long Vương của bốn bể đều tề tụ?"

Bắc Hải Long Vương mở to hai mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác không ổn, hét lớn: "Hiện!"

Hắn há mồm phun ra một viên minh châu, minh châu xoay tròn, càng lúc càng lớn, giống như một vầng trăng sáng lơ lửng trên bầu trời, bên trong minh châu hiện ra hình ảnh của một tòa cung điện rộng lớn nằm giữa biển sâu, binh tôm tướng cua liên tục tuần tra.

Đột nhiên một con rồng khổng lồ mang theo Phật quang trên trán đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Bắc Hải Long Cung, nó lao tới Bắc Hải Long Cung với tốc độ cực nhanh, tiếng hô chấn động trời đất vang lên.

Bắc Hải Long Vương mở to hai mắt giận dữ quát lớn: "Ngao Khâm, ngươi lại dám gia nhập vào Phật Giáo, còn dám đến xâm phạm Bắc Hải ta!"

Đông Hải Long Vương, Nam Hải Long Vương đều biến sắc, mỗi người há mồm phun ra một đạo minh châu, minh châu lơ lửng trên không trung, bên trong hiện ra Đông Hải Long Cung và Nam Hải Long Cung.

Trong hai long cung ấy cũng là khung cảnh đại loạn, tất cả Bát Bộ Thiên Long của Phật Giáo đều do Ngao Hán viễn cổ mang từ Tứ Hải Long Tộc qua đó.

Trong Tứ Hải Long Cung, ngoại trừ Tứ Hải Long Vương thì tất cả số rồng viễn cổ còn lại đều đi Thanh Long Giới thanh tu, hiện tại Tứ Hải Long Cung thật sự không thể đấu lại Bát Bộ Thiên Long.

Ngao Quảng trợn to hai mắt, phẫn nộ kêu lên: "Ngao Khâm!"

Giọng nói của Tây Hải Long Vương vang lên trên cao: "Ba vị Long Vương, ta bố trí trận này chỉ vì muốn chặt đứt Hải Nhãn Tương Liên tứ hải, không hề muốn giết chóc, kính xin ba vị Long Vương chớ ngăn cản ta.”

“Ngao Khâm, ngươi đừng mơ tưởng muốn chia rẽ được tứ hải! Trên người Ngao Quảng lóe ra hào quang, hắn hóa thành một con kim long dài cả vạn thước rồi lao về phía Ngao Khâm.

Trong mắt Tây Hải Long Vương Ngao Khâm phun ra hai luồng ánh sáng đỏ như máu, hắn duỗi móng vuốt khổng lồ màu đỏ chộp lên người Ngao Quảng, long trảo tản ra khí tức cuồng bạo, bạo ngược, giết chóc. Móng vuốt của hắn như có thể bao trùm bốn biển, chúng sinh cúi đầu, Long tộc đại thần thông Tổ Long Chi Ngược.

Đông Hải Long Vương cũng vươn móng vuốt của mình, long trảo đỏ tươi vồ lấy Ngao Khâm, Long tộc đại thần thông Tổ Long Chi Ngược.

Đại thần thông của hai vị Thần Long va chạm. Ầm! Long Nguyên lực cuồng bạo ùa ra, toàn bộ Thủy Tinh Cung vang lên những tiếng ầm ầm rồi nát bấy, không ít tiên thần hét thảm thiết rồi bị cuốn bay.

Hai con thần long dài vạn thước khuấy động Tây Hải, thần quang bắn tung tóe, dòng nước ngầm mãnh liệt khuấy đảo. Thần long bơi đi, trên mỗi một chiếc vảy đều lóng lánh ánh sáng, gây ra sóng thần nơi biển rộng, vô số ngọn núi ngầm dưới đáy biển lung lay điên đảo.

“Ngao Quảng, đối thủ của ngươi là ta!” Một giọng nói chấn động khắp Tây Hải.

Phật quang nở rộ, trong Phật quang có một đại hán khoác áo cà sa hiện lên, đại hán đó có gương mặt uy nghiêm, đỉnh đầu mọc ra hai cái sừng.

Ầm! Biển cuộn mãnh liệt, hai đầu thần long tách ra.

Con mắt khổng lồ của Ngao Quảng nhìn chăm chú vào vị Phật mới xuất hiện, ánh mắt ẩn chứa lửa giận quát lên: "Ngao Hán!"

Ngao Hán chắp hai tay lại niệm: "Nam Mô Bát Bộ Thiên Long Vương Phật!"

Quanh thân Ngao Hán tỏa ra kim quang, một tay khom lại chộp tới Ngao Quảng, từ giữa vầng kim quang hiện lên một chân rồng màu vàng đồng vươn tới chỗ Ngao Quảng. Chân rồng sống động như thật, đầy đủ vảy giáp.

Ngao Hán nhếch khóe miệng, hắn tự tin có thể đối phó với Ngao Quảng, ngày xưa khi Ngao Quảng còn nhỏ chính là hạng người giỏi dùng mánh lới, lần nào luận bàn hắn cũng bại trận, hiện tại hắn lại dung hợp thần thông của chân long và thuật pháp của Phật môn lại một thể, chênh lệch giữa hai bên càng lớn, hắn chỉ dùng một chiêu là có thể trấn áp Đông Hải Long Vương.

Trong mắt Ngao Quảng nở rộ kim quang, phun ra hai luồng ánh sáng vàng rực, đại thần thông của Long tộc - Kinh Thiên Chi Kiếp!

Cái chân rồng màu vàng phát ra tiếng nát vụn, Ngao Hán vươn chân, lân giáp không ngừng bị nghiền nát, máu tươi màu vàng phun ra.

"Gào!" Ngao Hán lập tức biến thành một con rồng trắng, lân giáp như ngọc lóng lánh hào quang, nó xoay tròn, lơ lửng trên bầu trời, kinh hãi kêu lên: "Ngao Quảng, ngươi tu tập Kinh Thiên Chi Kiếp từ bao giờ?"

"Từ rất lâu trước kia ta đã biết, chỉ là không nghĩ tới sẽ dùng nó để đối phó với ngươi mà thôi.” Giọng nói đầy thương cảm của Ngao Quảng vang lên.