Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 806: Đại trận đã thành




Vạn Thánh vươn tay lấy vòng ngọc, cất giọng du dương nói: "Tạ ơn bá phụ!"

Nam Hải Long Vương cười ha hả: "Tiểu Liệt Liệt, ta không khéo ăn nói. Hôm nay ngươi đại hôn, ta tặng ngươi thứ này, đừng làm Tứ Hải Long tộc ta bẽ mặt."

Nam Hải Long Vương vung tay lên, một cái vò tinh xảo màu trắng bay ra, lơ lửng trước mặt Ngao Liệt.

Hai mắt Đông Hải Long Vương sáng lấp lánh: "Tam đệ, sao hôm nay ngươi hào phóng thế, loại bảo bối này mà cũng chịu lấy ra? Có còn không? Cho ta một vò."

Nam Hải Long Vương trợn mắt trừng đối phương, bực mình nói: "Hết ròi, một vò cuối cùng đó! Nếu không phải Liệt Nhi đại hôn thì ta cũng chẳng nỡ lấy ra."

Ngao Liệt tò mò nhìn cái vò, bảo bối gì mà đến Đông Hải Long Vương cũng muốn? Hắn bất giác định mở ra nhìn.

Tây Hải Long Vương vội vàng lên tiếng: "Liệt Nhi, ngươi cất đi trước đã!"

Vâng!" Ngao Liệt buông tay, thu hồi cái vò, sau đó cung kính thi lễ: "Tạ ơn vương thúc!"

Bắc Hải Long Vương cười ha ha: "Liệt Nhi, Bắc Hải ta cũng không có thứ gì tốt, thôi thì tặng ngươi viên Bắc Minh Thần Châu này."

Ngao Liệt cung kính chắp tay thi lễ nói: "Tạ ơn vương thúc!" Một viên bảo châu bay xuống, bị Ngao Liệt thu vào lòng bàn tay.

Tiếp đó, Tây Hải Long Vương cũng tặng đại một món lễ vật. Sau một loạt lễ nghi rườm rà, hôn lễ mới hạ màn kết thúc.

Quy thừa tướng hô to: "Tân nhân vào điện!"

Ngao Thốn Tâm vui vẻ dẫn Ngao Liệt và Vạn Thánh Công Chúa đi vào một tòa cung điện trong tiếng nhạc rộn ràng. Lại thêm một hồi cười đùa náo nhiệt nữa, đám tiên thần của Đông Hải Long Cung mới giải tán, trong đại điện chỉ còn lại Ngao Liệt và Vạn Thánh Công Chúa.

Vạn Thánh Công Chúa bất an ngồi trên giường, bàn tay trong tay áo nắm chặt một thanh chủy thủ, cõi lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Ngao Liệt đứng cạnh bàn nhìn Vạn Thánh Công Chúa, bình thản cất lời: "Tây Hải Long Cung ta khác Bích Ba Đàm kia của ngươi. Ngươi đừng đi lung tung, hãy nghỉ ngơi thật tốt."

"Ừm." Vạn Thánh Công Chúa thầm thở phào, nhẹ nhàng đáp 'ừm'.

Ngao Liệt mở cửa điện đi ra ngoài, bước trong hành lang. Hắn dừng bước, trong tay xuất hiện một cái vò màu trắng. Rốt cuộc là Nam Hải Long Vương tặng cái gì mà đến Đông Hải Long Vương cũng thèm thuồng?

Ngao Liệt tò mò mở miệng vò, tức thì hương rượu xộc vào mũi. Hắn ngạc nhiên nói: "Không ngờ là một vò rượu, thuần dương chi khí thật nồng."

Hắn tò mò nhìn vào vò rượu, tay lập tức run lên vì kinh hãi. Trong vò ngâm tiên hổ, bề mặt tiên hổ tỏa ra khí tức nồng đậm, hiển nhiên là lai lịch bất phàm. Ngoài ra còn có một số tiên dược quý hiếm ngâm kèm.

Ngao Liệt vội vàng đậy nắp vò rượu, vẻ mặt ghét bỏ. Ta đường đường là chân long, há lại uống thứ dơ bẩn này? Hắn do dự giây lát rồi vẫn cất đi.

Ngao Liệt xòe tay ra, một đốm sáng lấp lánh lóe lên, lòng bàn tay xuất hiện một viên linh châu. Có viên Vương Đạo Thần Châu này thì hành động càng nắm chắc phần thắng.

Ngọc Hoàng Đại Đế, cảm ơn lễ vật của ngươi. Ngao Liệt cầm Vương Đạo Thần Châu lướt nhanh về phía Hải Nhãn của Tây Hải.

...

Cùng lúc đó, trong Thủy Tinh Cung, khách khứa dự đại tiệc chè chén say sưa, nói cười ríu rít. Khi tầm mắt chúng tiên trở lại bàn rượu, một bóng đen từ trong góc khuất chuồn ra, chạy về phía hậu cung của Tây Hải Long Cung.

Thân Công Báo bất giác nhìn sang Như Ý Chân Tiên.

Như Ý Chân Tiên vội vàng bưng chén rượu lên. Thân Công Báo nở nụ cười, cũng nâng chén rượu uống một hớp.

...

Ngao Liệt đại hôn, cả Tây Hải Long Cung chìm trong không khí vui vẻ náo nhiệt. Trong hậu cung tĩnh lặng như tờ. Long Mẫu đã dẫn theo đông đảo Long tử Long nữ đến Thủy Tinh Cung chung vui với các tiên thần khác, ngay cả thị nữ và thị vệ cũng chẳng thấy đâu.

Ngao Liệt im hơi lặng tiếng qua lại giữa các cung điện, cuối cùng đi tới trước một tòa đại điện hẻo lánh, trên cung điện có một bức tượng Thần Long uy nghiêm.

Ngao Liệt đi tới trước đại điện, đặt tay lên cánh cửa, từng đạo phù triện trông như du long hiện ra. Ngay sau đó, đại môn ầm ầm mở rộng, mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt từ trong đại điện tuôn ra ngoài.

"Grao!" Trong cơ thể Ngao Liệt vang lên tiếng rồng gầm, một đạo hư ảnh bạch long hiện ra trên người Ngao Liệt, quấn quanh hắn, mắt rồng nhìn đại điện.

Mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt lập tức tách sang hai bên, hình thành một địa vực bằng phẳng trông như mũi tên.

Bên trong đại điện, một xoáy nước màu đen khổng lồ xuất hiện. Khi nhìn vào xoáy nước đen ấy, dường như có thể nhìn thấy nước biển mênh mông ở sâu vô tận cuộn trào trong đó. Đây là Hải Nhãn của Tây Hải.

Ngao Liệt chìa tay, Vương Đạo Thần Châu xuất hiện trong lòng bàn tay. Hắn hít sâu một hơi, thành hay bại tùy thuộc vào hành động này.

Hắn đẩy tay về phía trước, Vương Đạo Thần Châu chầm chậm bay về phía Hải Nhãn của Tây Hải.

Một tòa đại trận hiện lên trong Hải Nhãn, từng đại phạn văn lưu chuyển trên đại trận. Trên mỗi điểm nối của đại trận đều được khảm phật bảo, chỉ có trên trận cơ ở trung tâm đại trận vẫn trống không.

Vương Đạo Thần Châu bay về phía đại trận, dung nhập vào trận cơ một cách hoàn mỹ. Đại trận lập tức tỏa ra kim quang, trên đó hiện ra vô số phù triện giống như du long, dung nhập vào Hải Nhãn.

Ánh mắt Ngao Liệt lộ rõ vẻ vui mừng, đại trận đã thành! Hắn ném một viên xá lợi tử trong tay ra. Ầm! Xá lợi tử dung nhập vào hư không.