Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 742: Mời đến Cực Lạc tịnh thổ tụ họp




Chuẩn Đề Thánh Nhân lại nhìn bù nhìn mấy lần, lúc này mới theo Thanh Loan rời đi, dọc theo bậc thang đi lên phía trên.

Cuối cùng, hai người tới trước một hồ nước, cả hồ nước giống như lơ lửng giữa trời cao, một con đường nhỏ hoa lệ uốn lượn giữa hồ, nối liền với một tòa đình đài.

Thải Phượng tiên tử dừng bước, cung kính nói: "Thánh Nhân, mời!"

Chuẩn Đề Thánh Nhân dọc theo đường nhỏ đi tới đình đài, thân ảnh lóe lên đi vào trong đình, ngồi ở trước mặt Nữ Oa nương nương, cười ha hả nói: "Lúc này mới có một đoạn thời gian không gặp, sư tỷ vậy mà lại thay đổi rồi."

Nữ Oa nương nương vừa cười vừa nói: "Chẳng lẽ sư đệ định nói ta trở nên xinh đẹp hơn?"

Chuẩn Đề ngạc nhiên nhìn Nữ Oa nương nương, làm sao ngươi biết? Đây chính là câu chữ ta vất vả lắm mới nghĩ ra được.

Nữ Oa vừa cười vừa nói: "Bạch Cẩm thường nói như vậy."

Chuẩn Đề Thánh Nhân không hề lúng túng chút nào, cười ha hả nói: "Xem ra ta và tiểu sư điệt Bạch Cẩm có ánh mắt tương đồng nhỉ!"

Nữ Oa nương nương hỏi: "Chẳng hay sư đệ đến đây là vì chuyện gì?"

"Ngô có một hóa thân hành tẩu hồng hoang, lúc đi ngang qua Đông Hải ngẫu nhiên thấy được một tòa tiên đảo hiếm có.

Trên đỉnh hòn đảo kia có một khối tiên thạch. Kỳ thạch cao tam trượng lục xích ngũ thốn, có chu vi nhị trượng tứ xích. Ba trượng lục xích ngũ thốn ứng với ba trăm sáu mươi lăm độ chu thiên, nhị trượng tứ xích ứng với hai mươi tứ khí chính lịch. Trên có cửu khiếu bát lỗ, ứng với cửu cung bát quái. Tứ diện càng không có cây cối chặn âm, trái phải hòn đảo có cỏ lan làm nền, ngày ngày hấp thụ thiên chân địa tú, tinh hoa nhật nguyệt, cảm chi ký cửu, rồi nảy ra linh thông chi ý."

Nữ Oa nương nương nhìn Chuẩn Đề Thánh Nhân không nói gì cả.

Chuẩn Đề Thánh Nhân cười ha hả tiếp lời: "Ngô thấy linh thạch chính là thứ ngày đó nương nương bổ thiên mà ra, được công đức bổ thiên và nương nương tạo hóa nên mới dựng dục được linh thai, như vậy cũng coi như hài tử của nương nương ngài."

Thần sắc Nữ Oa nương nương khẽ động, quay đầu nhìn về phía hồ nước. Hồ nước trong suốt lập tức chiếu xạ ảnh ngược to lớn của đại thế giới ở hồng hoang, đại thế giới nhanh chóng phóng to, hiện ra ba mươi ba trọng thiên, sau đó tiếp tục phóng to, hiện ra Thiên Đình, Đông Hải cuồn cuộn. Đông Hải lại được phóng to, hình ảnh tập trùng trên một tòa đảo nhỏ ở gần biển. Hòn đảo này có cây ăn quả xum xuê, cây xanh um tùm tạo thành bóng mát, hầu tử kết thành bầy đàn bay qua bay lại ở trên đảo nhỏ.

Trên đỉnh núi có một tòa tiên thạch tọa lạc, đang không ngừng thu nạp tiên thần lực trong thiên địa. Mặc dù vẫn chưa xuất thế nhưng trong hòn đá đã dựng dục ra lực lượng cường đại.

Nữ Oa nương nương lộ ra vẻ tươi cười nói: "Tạo hóa tốt!"

Chuẩn Đề Thánh Nhân cười ha hả nói: "Sinh linh trong khối tiên thạch này có duyên sư đồ cùng ta, xin nương nương hãy đáp ứng."

Nữ Oa nương nương bấm ngón tay tính toán, kinh ngạc nhìn thoáng qua Chuẩn Đề Thánh Nhân, đúng là thật sự có duyên sư đồ với hắn. Duyên này là do trời định, cũng không phải Hậu Thiên cưỡng ép dẫn dắt. Chẳng lẽ linh đài này không bình thường?

Nữ Oa nương nương khẽ mỉm cười: "Hắn và ngươi có duyên sư đồ cũng là tạo hóa của hắn, đương nhiên ta sẽ không ngăn cản."

Chuẩn Đề mừng rỡ nói: "Đa tạ sư tỷ!"

Nữ Oa nhíu mày lên tiếng: "Ngươi đừng mừng vội, nếu ngươi không dạy dỗ hắn đàng hoàng thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."

Chuẩn Đề cười sang sảng: "Sư tỷ nói đùa rồi, hắn là đệ tử của ta thì tất nhiên ta sẽ dốc sức bồi dưỡng hắn. Tương lai hắn sẽ trở thành Hộ Pháp Phật Tổ của Phật Giáo ta, Phật Giáo đại hưng thì hắn cũng được khí vận của Phật Giáo che chở."

Nữ Oa nương nương gật đầu: "Mong là vậy."

Sắc mặt Chuẩn Đề Thánh Nhân chợt thay đổi, hắn cười ha hả nói: "Sư tỷ, lúc nãy ta đi qua dưới kia có thấy một con bù nhìn đứng trong hoa viên, quả thật nó chẳng hợp với cảnh vật tươi đẹp tự nhiên nơi ấy, rất là sát phong cảnh. Chi bằng ngài đưa nó cho sư đệ đi! Ta sẽ chịu vất vả xử lý giúp sư tỷ."

Nữ Oa nương nương liếc nhìn Chuẩn Đề Thánh Nhân rồi cất lời: "Không được!"

"Sư tỷ, thế này nhé! Ta tặng sư tỷ một bức ngọc nhân để đổi lấy con bù nhìn này có được không? Hỗn Độn thần ngọc mới hợp với phẩm vị của sư tỷ."

Nữ Oa nở nụ cười: "Hỗn Độn thần ngọc à, sư đệ hào phóng thật đấy."

Chuẩn Đề khẳng khái nói: "Nếu tặng người khác thì chắc chắn là ta không nỡ, nhưng tặng sư tỷ thì một khối Hỗn Độn thần ngọc có đáng là gì?

Cứ quyết định như vậy nhé, lát nữa ta sẽ đưa ngọc tượng tới, bù nhìn kia cứ để ta xử lý giúp sư tỷ."

Nữ Oa nương nương không cười nữa, bình tĩnh lên tiếng: "Không đổi!"

Nụ cười trên gương mặt Chuẩn Đề chợt cứng đờ, ngay cả Hỗn Độn thần ngọc mà cũng không đổi ư?

Nữ Oa nương nương hỏi với vẻ ngờ vực: "Lẽ nào sư đệ biết lai lịch của bù nhìn này?"

Chuẩn Đề cười ha ha: "Đây là lần đầu tiên ta trông thấy nó, nào biết lai lịch của nó. Ta thấy nó chỉ là bù nhìn phàm tục bình thường mà thôi."

Nữ Oa nương nương nở nụ cười: "Ta còn tưởng sư đệ biết cơ!"

Chuẩn Đề Thánh Nhân cười khan vài tiếng.

Nữ Oa nương nương bưng ly trà trước mặt lên nhấp một ngụm.

Chuẩn Đề Thánh Nhân đứng dậy, mỉm cười nói: "Sư tỷ, ta cáo từ trước."

"Sư đệ đi thong thả!"

Chuẩn Đề Thánh Nhân đi được hai bước thì dừng lại, xoay người nói: "Suýt nữa thì ta quên mất một việc.

Qua một thời gian nữa mời sư tỷ nể mặt đến Cực Lạc tịnh thổ tụ họp."