Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 220: Phỏng vấn




Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng mà bí cảnh trong tiểu thế giới đã có vô số người đến, mấy ngàn tiên thần hết sức đông đúc, mỗi người chiếm một vị trí riêng.

Một thiếu niên tuấn mỹ đang ngồi bên bàn uống rượu cùng một vị cường giả xấu xí của Tu La tộc, vừa uống rượu vừa cười to đầy sảng khoái, thậm chí còn ôm vai bá cổ nhau.

Thời gian trôi qua từng chút một, tiên thần trong trong tiểu thế giới cũng ngày càng nhiều, có những người tham gia thi viết lần trước, cũng có những người tới xem náo nhiệt, dù là tiên thần hay người phàm thì đều có bản tính thích xem náo nhiệt.

Bên trong tiểu thế giới đột nhiên tỏa ra hào quang, hai đại hán Vu tộc đi ra từ bên trong đó, nhất thời tất cả mọi người đều dừng tiếng nói chuyện lại đồng loạt ngẩng đầu nhìn hào quang trên lối đi của hai vị Đại Vu.

Một vị Đại Vu trong đó lớn tiếng nói: "Kết quả của phần thi viết đã có, ta đến tuyên bố danh sách thông qua. Người ứng cử Minh Đế Hoàng Long Chân Nhân của Xiển Giáo."

Hoàng Long Chân Nhân hơi sửng sốt rồi vội vàng tiến lên một bước chắp tay thi lễ, vốn chỉ định lướt qua nên không quá mức nghiêm túc nhưng không nghĩ tới vậy mà vẫn qua thật, giờ phút này trong lòng xuất hiện chút cảm giác bối rối, Thái Ất sư huynh rất muốn có vị trí Minh Đế, ta có nên uyển chuyển cự tuyệt lời mời của Bình Tâm nương nương hay không đây?

Một đại hán Vu tộc khác kêu lên: "Người ứng cử Minh Đế Di Lặc của Tây Giáo."

"Người ứng cử Minh Đế Thái Ất Chân Nhân của Xiển Giáo."

"Người ứng cử Minh Đế Địa Tàng của Tây Giáo."

...

Từng cái tên một được báo ra, tất cả những người được báo danh đều tiến lên một bước, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ ngẩng đầu ưỡn ngực, bản thân vượt qua được thứ mà người khác không thể qua, loại cảm giác vượt qua người khác này thật sảng khoái.

Báo xong tên của tất cả mọi người, một đại hán Vu tộc nói: "Bây giờ sẽ tiến hành phỏng vấn, xin mời Hoàng Long Chân Nhân."

Hoàng Long Chân Nhân sửa sang lại quần áo một chút rồi cưỡi mây đạp gió bay lên, bước lên đám mây ngũ sắc sau đó đi về phía thế giới bên ngoài, vậy mà lại có chút căng thẳng.

Hoàng Long Chân Nhân đi xuyên qua một màn ánh sáng, trong nháy mắt đã đi đến bên trong cung điện. Bên trong cung điện rộng rãi bày một cái bàn, cạnh bàn có hai thân ảnh đang ngồi, trước mỗi đạo thân ảnh đặt một tấm bảng, trên bảng bị chia thành Bạch Cẩm đạo quân và Bình Tâm nương nương.

Trong lòng Hoàng Long chân nhân nhất thời chán nản. Bạch Cẩm! Sao lại là hắn phỏng vấn?

Bạch Cẩm cười ha ha nói: "Sư đệ đến rồi sao, mời ngồi!"

Hoàng Long Chân Nhân thu lại tâm trạng, chắp tay thi lễ nói: "Bái kiến Bình Tâm nương nương, bái kiến sư huynh." Sau đó đi tới chỗ ngồi.

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Không cần tự giới thiệu bản thân, trong tam giới không ai có thể giấu giếm được dưới con mắt của nương nương, chúng ta hãy trực tiếp bắt đầu chủ đề đi! Nói xem ngươi dự định sẽ quản lí Địa phủ như thế nào."

Hoàng Long chân nhân nghiêm túc nói: "Tất nhiên là quản lý nghiêm ngặt, lấy uy làm trọng lấy nghiêm làm cương, thiết lập luật lệ nghiêm khắc, hễ người nào chống lại bất kể là vong hồn hay âm thần đều trừu hồn luyện phách, nếu bọn hắn sợ thì tự nhiên sẽ không dám làm loạn."

"Có thể nói tỉ mỉ hơn không?"

"Tất nhiên là có thể!" Hoàng Long Chân Nhân nói luyên thuyên cả nửa ngày.

Bạch Cẩm thỉnh thoảng gật đầu, đặt hai câu hỏi xong thì nói: "Ngươi đi về trước đi! Chờ một lúc sẽ thông báo cho ngươi."

Hoàng Long chân nhân đứng dậy chắp tay thi lễ sau đó xoay người đi ra ngoài.

Sau khi Hoàng Long chân nhân rời đi, Bạch Cẩm xoay người hỏi: "Nương nương, người cảm thấy hắn như thế nào?"

Bình Tâm nương nương lắc đầu nói: "Không được, người kế tiếp."

Một đầu thân ảnh đầu trọc đi từ bên ngoài vào, chắp tay thi lễ cười ha ha nói: "Bần tăng Di Lặc bái kiến Bình Tâm nương nương, bái kiến Bạch Cẩm đạo hữu."

Bình Tâm cau mày nói: "Bần tăng?"

Di Lặc giải thích: "Đây là xưng hô của chỉ một mình Tây Giáo chúng ta, Tây Giáo chúng ta là bàng môn chi đạo, vì vậy xưng hô cũng sẽ có chút không giống với Huyền Môn."

Bạch Cẩm chợt xuất hiện một ý nghĩ, đây là hình thức sơ khai của phật giáo ra đời, hỏi: "Mời Di Lặc đạo hữu ngồi, nếu ngươi là Minh Đế của địa phủ vậy ngươi làm sao để quản lí địa phủ?"

Di Lặc ngồi tại chỗ chắp tay trước ngực nói: "Nếu ta là Minh Đế thì ta sẽ mở rộng thiên môn để người tốt thăng thiên, để người ác trở thành người lương thiện..."

Chỉ một lát sau Di Lặc đã cáo từ rời đi.

Bạch Cẩm hỏi: "Nương nương, người này thì sao?"

Bình Tâm nương nương đưa tay lên ấn trán nói: "Ngươi cảm thấy sao?"

"Quá ngây thơ."

"Vậy thì để người kế tiếp đi."

Từng cái thân ảnh từ bên ngoài vào, lại từng người đi ra ngoài, nửa ngày sau tất cả mọi người đều đã tiến vào một lần.

Trong tiểu thế giới nghị luận sôi nổi, tìm hiểu tình huống vừa phỏng vấn, thăm dò thủ đoạn của người cạnh tranh.

Trong trận doanh của Xiển Giáo, Quảng Thành Tử hỏi: "Có chắc chắn không?"

Hoàng Long Chân Nhân khiêm tốn nói: "Mặc dù Bình Tâm nương nương gọi ta đầu tiên nhưng mà ta cảm thấy cường giả đông đảo áp lực thật lớn!"

Thanh Hư nói: "Ta cũng định từ bỏ."

Quảng Thành Tử nói: "Chỉ cần Bạch Cẩm không làm khó dễ ở trong đó thì Hoàng Long sư đệ hẳn là có hy vọng lớn nhất. Đứng đầu cuộc thi viết liền có thể nhận được sự công nhận của Bình Tâm nương nương."

Mấy người Từ Hàng và Văn Thù đều gật đầu.