Nguyên Thủy hỏi: "Quảng Thành Tử thì sao?"
"Quảng Thành Tử quá hiếu thắng, tâm tính không đủ."
Tiếp Dẫn hỏi: "Sư tôn, môn hạ của ta có đệ tử tên là Dược Sư, đại từ đại bi."
Hồng Quân lắc đầu: "Không có lòng quả cảm, không đủ để làm Thiên Đế."
Ánh mắt Nữ Oa chợt sáng ngời, nàng đề cử: "Đại huynh Phục Hy của ta còn giữ lại một đạo chân linh, sau khi chuyển kiếp có thể làm Thiên Đế."
Hồng Quân vẫn lắc đầu: "Phục Hy nợ Nhân tộc đại nhân quả, không thể làm Thiên Đế."
Người này không được, người kia cũng không được, người còn bảo chúng ta tiến cử gì nữa? Toàn thể chúng Thánh Nhân đều nhìn ra tuy sư tôn bảo bọn hắn tiến cử Thiên Đế nhưng thật ra đối phương hoàn toàn không có ý định nghe theo ý kiến của bọn hắn, bọn hắn chỉ là phông nền mà thôi.
Các vị Thánh Nhân đều cung kính cúi đầu nói: "Thiên Đế chi vị là chuyện trọng đại, mời sư tôn định đoạt."
Hồng Quân nở nụ cười: "Cũng được! Nếu các ngươi không có nhân tuyển thích hợp, vậy thì Hạo Thiên và Dao Trì ra đây đi!"
Hai tiểu đạo đồng một nam một nữ từ phía sau đi ra, nam tuấn mỹ nữ đáng yêu. Hai người đi tới phía sau sáu vị Thánh Nhân, sau đó quỳ trên bồ đoàn cung kính hô: "Bái kiến lão gia!"
Hồng Quân mỉm cười hỏi: "Các ngươi có đồng ý làm chủ Thiên Đình, quản lý toàn bộ hồng hoang không?"
Hạo Thiên và Dao Trì sửng sốt, vội vã bái lạy: "Đệ tử nghe theo phân phó của lão gia." Ánh mắt không giấu được niềm vui mừng.
"Tất cả đứng lên đi."
Mấy vị Thánh Nhân cùng Hạo Thiên và Dao Trì đứng dậy. Mấy vị Thánh Nhân xoay người chăm chú quan sát Hạo Thiên và Dao Trì, không ngờ sư phụ lại chọn đạo đồng của mình. Như vậy cũng tốt, đủ thân phận mà lại trung lập.
Hồng Quân chỉ tay, thân ảnh của Hạo Thiên và Dao Trì biến lớn một cách nhanh chóng, nháy mắt đã biến từ hai tiểu đạo đồng thành người trẻ tuổi, nam nghiêm túc nữ hoa lệ.
Hạo Thiên và Dao Trì chắp tay thi lễ, mừng rỡ nói: "Tạ ơn lão gia!"
Hồng Quân vung tay, mấy đạo lưu quang bay ra, hóa thành một bảo tháp màu tím, một thần kính và một thanh thần kiếm xuất hiện ở chỗ Hạo Thiên.
Một cây đào nhỏ, một chiếc ngọc trâm, một lá cờ nhỏ màu xanh xuất hiện ở chỗ Dao Trì.
"Hạo Thiên, vi sư thưởng cho ngươi Hạo Thiên Tháp, Hạo Thiên Kính và Hạo Thiên Kiếm làm lập thân chi bản. Dao Trì, vi sư thưởng cho ngươi Tiên Thiên Linh Căn Bàn Đào Thụ, Diêu Quang Ngọc Bích Trâm và Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ làm lập thân chi bản."
Cả Hạo Thiên lẫn Dao Trì đều kích động bái lạy: "Tạ ơn lão gia!"
Thân ảnh Hồng Quân mờ dần rồi biến mất, giọng nói vẫn văng vẳng trong đại điện: "Các ngươi đi cả đi!"
"Cung tiễn sư tôn!" Mọi người chắp tay thi lễ thật sâu.
Sau khi đứng thẳng dậy, Hạo Thiên và Dao Trì quay mặt về phía chúng Thánh.
Hạo Thiên chắp tay thi lễ, cung kính lên tiếng: "Bái kiến chư vị sư huynh sư tỷ."
Dao Trì cũng phúc thân thi lễ bên cạnh.
Mấy vị Thánh Nhân đều khẽ mỉm cười, gật đầu làm lễ.
Thái Thượng dịu giọng nói: "Không cần đa lễ, đứng dậy đi!"
"Cảm ơn sư huynh." Hạo Thiên và Dao Trì đứng dậy.
Chuẩn Đề cười ha ha: "Chúc mừng tiểu sư đệ và tiểu sư muội vinh đăng Thiên Đế chi vị, nhận được tôn vinh vô hạn."
Hạo Thiên vội vàng nói: "Ta và Dao Trì được sư tôn điểm hóa, vẫn luôn đi theo bên cạnh lão gia, không rõ thế sự bên ngoài, cũng không có chỗ dựa. Nay đột nhiên trở thành Thiên Đế, trong lòng thấp thỏm lo âu, chỉ sợ phụ lòng tin tưởng của lão gia, vì vậy mong sư huynh sư tỷ hỗ trợ thêm."
Chuẩn Đề cười ha hả: "Được thôi, nếu các ngươi có chuyện gì thì có thể đến phương Tây tìm ta, sư huynh nhất định sẽ dốc sức giúp đỡ."
Thông Thiên gật đầu: "Cũng có thể đến Kim Ngao Đảo tìm ta."
"Cảm ơn sư huynh!" Hạo Thiên ngượng ngùng nói: "Thật ra bây giờ ta có một chuyện muốn nhờ sư huynh sư tỷ giúp đỡ. Thiên Đình có rất nhiều việc đang chờ hoàn thành song không có ai hỗ trợ, chư vị sư huynh có thể cho ta mượn dùng một vài đệ tử không?"
Nét mặt Thông Thiên cứng đờ, lại có người thèm muốn đệ tử đáng yêu của ta?
Nụ cười trên gương mặt Chuẩn Đề cũng tắt ngấm, ta còn chê mình ít đệ tử đây này!
Thông Thiên chợt biến sắc, đột nhiên hắn giận dữ quát: "Bạch Cẩm, lại là ngươi tác oai tác quái, để xem ta trừng trị ngươi thế nào!" Sau đó hắn nổi giận đùng đùng bước nhanh ra ngoài. Sau khi hắn ra khỏi Tử Tiêu Cung, thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất.
Nguyên Thủy vội vàng hét lên: "Thông Thiên, ngươi bình tĩnh cho ta, Bạch Cẩm cũng là vì ngươi thôi." Hắn rảo bước đi theo, thân ảnh cũng chợt lóe lên rồi mất dạng.
Thái Thượng cảm thán: "Haizz, giỏi quá cũng không dễ quản lý, lão đạo vẫn nên về luyện đan thì hơn!" Hắn thảnh thơi đi ra ngoài, ta không có đệ tử thì sợ gì?
Hạo Thiên chỉ có thể nhìn Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề bằng ánh mắt mong đợi.
Sắc mặt Tiếp Dẫn lập tức suy sụp, giọng nói khô khốc: "Tây Giáo chúng ta nghèo khó, không có mấy đệ tử."
Chuẩn Đề cuống quít nói: "Sư huynh, ngài đánh rơi một thứ ở chỗ ta." Hắn lập tức bước nhanh ra ngoài đuổi theo Thái Thượng.
Tiếp Dẫn vội vã theo sau, rảo bước rời đi.
Chỉ trong chốc lát cả Tử Tiêu Cung chỉ còn lại hai người là Hạo Thiên và Dao Trì.
Hạo Thiên bất đắc dĩ nói: "Chúng ta vẫn phải dựa vào chính mình thôi."
Dao Trì dịu dàng cất lời: "Đi thôi! Rồi sẽ có cách, ta tin ngươi."
Hạo Thiên cười ha hả: "Được, chúng ta cùng nhau cố gắng."
Hai người hăm hở đi ra ngoài.