Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1458: Nguy cơ thực sự chỉ vừa bắt đầu




Trên Thiên Đình, Bạch Cẩm vừa thở phào nhẹ nhõm, còn chưa kịp ngồi xuống, một màng hắc quang đột nhiên tản ra từ trong cơ thể. Đinh ~ Một tiếng giòn tan.

Màng hắc quang đông đặc lại như đá, trên màng còn có một chấm nhỏ màu xanh lục.

Bạch Cẩm mở to hai mắt, lại nữa rồi? Hắn nhảy bật dậy, lập tức hét lên: "Sư thúc, cứu mạng."

Sâu trong Hỗn Độn, khuôn mặt tên thanh niên tóc xanh lập tức cứng lại, kinh ngạc thốt lên: "Sao có thể còn Thánh Thần? Đây chỉ là một thế giới mà thôi." Cho dù là Hỗn Độn rộng lớn hiếm lắm cũng chỉ có thể sinh ra ba vị Thánh Thần, huống chi là một thế giới nhỏ bé.

Bình Tâm bạch y xuất hiện trước mặt Bạch Cẩm, đưa tay gỡ xuống sợi tóc xanh trên màng hắc quang, cười nói: "Tiểu Bạch đừng sợ, người nào dám tập sát ngươi, ta sẽ đánh hắn tới khóc." Thân ảnh nàng lập tức biến mất.

"Đa tạ nương nương!"

Bạch Cẩm cảm kích hành lễ, trở lại ngồi trên đế vị, suy nghĩ một lúc, đột nhiên cảm thấy rằng mình đã phát hiện ra chân tướng. Bảo sao đám người Hạo Thiên tiểu sư thúc cứ khuyên mình làm tổng chỉ huy, thì ra tổng chỉ huy chính là tấm bia ngắm. Nếu không phải lần này mình có khá nhiều thủ đoạn dự phòng, chắc chắn sẽ bị bọn hắn giết chết, đây là đúng là điển hình cho câu sống chết mặc bay!

Lần này Bạch Cẩm thực sự vu oan cho đám người Hạo Thiên Thượng Đế, đám người Hạo Thiên Thượng Đế thật sự không ngờ lại xảy ra chuyện này. Bọn hắn vô thức nghĩ rằng Thánh Nhân nên giao cho Thánh Nhân đối phó. Về chuyện Thánh Nhân ngoại vực tập sát tổng chỉ huy, bọn hắn thực sự không nghĩ đến.

Tiếp theo lại có hai vị Thánh Nhân ngoại vực ra tay, đã bị Tiếp Dẫn và Nguyên Thủy chặn lại.

Trận đại chiến này kéo dài hơn ngàn năm hồng hoang, thần tiên hồng hoang cũng tiếp tục chinh chiến hơn ngàn năm hồng hoang. Từng giờ từng khắc đều không ngừng sát phạt, từng sự tích vui buồn lẫn lộn diễn ra.

Có Côn Bằng Yêu Sư giang cánh che chở Hỗn Độn, có Trấn Nguyên Đại Tiên trấn áp vạn giới bằng sách, có Minh Hà giáo chủ quét bay Huyết Hải.

Còn có Giao Ma Vương tử thủ đế quan mà chết, đứng thẳng không ngã. Đường Tam Tạng ngồi xếp bằng trên đế quan tụng kinh ngàn năm. Có tu sĩ Huyền môn tự hủy để lấy mạng đổi mạng. Có Kim Cương Phật môn bị Xá Lợi nghiền nát, còn có Đại Vu của Vu tộc tinh khí cô quạnh, tinh linh tận diệt, nhưng thể xác vẫn đang chiến đấu không ngừng.

Ngàn năm sau, Tam Thập Tam Trọng Quan vẫn còn sừng sững trong Hỗn Độn, thi thể của vô số thần ma ngoại vực trôi nổi trong Hỗn Độn, chờ bị Hỗn Độn ăn mòn và đồng hóa.

Từng vị đại năng ngồi xếp bằng trấn giữ trên đế quan. Khổng Tuyên, Kim Bằng, Nhiên Đăng, Địa Tạng, Bạch Trạch,... người nào cũng toát ra sát khí, không giống như tiên thần thanh tao, mà lại giống như Ma Vương tàn ác bước ra khỏi núi thây biển máu.

Trên Thiên Đình, Bạch Cẩm, Hạo Thiên Thượng Đế, Minh Hà giáo chủ... đang tụ tập ở đại sảnh.

Như Lai Phật Tổ chắp tay, xúc động nói: "Nam Mô A Di Đà Phật, cuối cùng cũng chấm dứt, tất cả nghiệp chướng đều quy về ta."

Chu Tước Thánh Tôn cũng gật đầu, cảm thán nói: "Cuối cùng cũng qua rồi, mấy năm nay mấy hài tử đó đã phải chịu khổ quá nhiều. Không biết bao nhiêu năm mới có thể tẩy đi một thân sát khí này, rất nhiều đã phải chuyển kiếp trùng tu."

Hạo Thiên Thượng Đế nghiêm nghị nói: "Không, ta cảm thấy còn lâu mới kết thúc."

Thanh Long Thánh Tôn nói: "Tất cả kẻ địch xâm phạm đã bị chúng ta đánh bại và trục xuất, Thời Không Thông Đạo cũng đã bị phá hủy, mọi chuyện đã kết thúc rồi."

Hạo Thiên Thượng Đế khẽ lắc đầu nói: "Jehovah, Odin, Zeus nói rằng tin tức về cơ hội hồng hoang có chứng đạo đã lan truyền khắp Hồng Mông, nhưng các ngươi không phát hiện ra sao? Mặc dù thế giới khai chiến với chúng ta rất nhiều, nhưng bọn hắn không hề mạnh, chỉ có năm vị Thánh Nhân, Thần Vương cũng không nhiều, chúng ta đối phó cũng không phải là khó."

Sắc mặt Chu Tước Thánh Tôn thay đổi: "Ý ngươi là, vẫn còn thế lực mạnh hơn nữa đến chinh phạt hồng hoang chúng ta?"

Hạo Thiên Thượng Đế nghiêm nghị nói: "Nếu như tin tức bọn hắn nói không sai, Thánh Thần là thế lực mạnh nhất trong Hỗn Độn. Một Thánh Thần sinh ra trong Hỗn Độn đã là chuyện vô cùng hiếm có.

Một thế lực to lớn trải dài qua vài Hỗn Độn cũng chỉ có hai ba vị Thánh Thần.

Nhưng lúc này, chư vị Thánh Nhân của hồng hoang chúng ta đã trấn áp năm vị Thánh Nhân trong một lần, khiến bọn hắn không có cơ hội chạy thoát.

Các ngươi có thể tưởng tượng, một khi tin tức này lan tràn khắp Hỗn Độn, sẽ có kết quả gì không?"

Sắc mặt Như Lai Phật Tổ thay đổi, nói: "Có lẽ sẽ rất đáng sợ."

Côn Bằng Yêu Sư nghiêm nghị nói: "Sau khi sợ hãi, sẽ cảm thấy bị uy hiếp, thế giới hồng hoang cường đại quá mức đã phá vỡ cán cân của Hỗn Độn."

Hạo Thiên Thượng Đế gật đầu nói: "Không sai, nếu ta là Thánh Thần ngoại vực, chấp chưởng một phương thần hệ, sau khi nghe xong tin tức này, cảm giác đầu tiên sẽ là hoảng sợ. Một thế giới cường đại như vậy xuất hiện, nếu như muốn xâm phạm thần hệ ta, ta sẽ không có sức lực để đánh trả."

Sau khi sợ hãi, sẽ bí quá hoá liều, nhiều Thánh Nhân thế giới cảm thấy bị uy hiếp chắc chắn sẽ liên hệ với Thánh Nhân của các thần hệ khác, tập hợp một sức mạnh khổng lồ, hủy diệt hoàn toàn thế giới mất cân bằng này."

Trên đế vị, Bạch Cẩm khẽ gật đầu nói: "Ta đồng ý với những gì Hạo Thiên sư thúc đã nói, nguy cơ thực sự của hồng hoang mới chỉ vừa bắt đầu."

Chu Tước Thánh Tôn thở dài: "Chúng ta không có ý định tranh bá ở Hỗn Độn, sao bọn hắn cứ cố chấp như vậy làm gì?"

"Bởi vì bọn hắn không tin điều đó."

Bạch Cẩm vừa dứt lời, cả đại điện đều im lặng, có thể lên đến chí cường không ai là kẻ ngốc cả. Vừa rồi chẳng qua chỉ là bị kết quả chiến thắng làm mờ mắt, bây giờ nó đã bị Hạo Thiên phá vỡ. Trong lòng tất cả chí cường đều nặng trĩu, những gì Hạo Thiên nói có thể là sự thật, mối đe dọa thực sự đã đến.