Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1453: Đón một gậy của lão Tôn ta




Thân ảnh Minh Hà giáo chủ thoáng nhúc nhích, lại có thêm một vị Minh Hà giáo chủ từ trong cơ thể đi ra. Có điều, Minh Hà giáo chủ này càng lạnh lùng nghiêm nghị hơn Minh Hà giáo chủ. Mãi tóc dài đỏ như máu xõa vai, trong mắt lộ rõ sát ý điên cuồng. Đây chính là Ác Thi 'Thiên Sát Minh Hà' của Minh Hà giáo chủ.

Thiên Sát Minh Hà chẳng nói chẳng rằng, giật lấy Nguyên Đồ Thần Kiếm trong tay Minh Hà giáo chủ. Thân ảnh chợt lóe lên rồi xuất hiện trước mặt Minh Thần, hung ác chém một nhát.

Ầm! Nháy mắt như thác nước đổ nghiêng, vô số kiếm khí bao phủ Minh Thần.

"Á, ngươi đáng chết!" Tiếng gào thảm thiết tràn đầy phẫn nộ vang lên.

Thái Dương Thần Ra hết sức chấn động: "Đây là phân thân ư? Sao phân thân có thể đạt thành Thần Vương?"

Thái Dương Thần cảm thấy thần linh quan của mình bị đắp nặn lại từ đầu. Sao có thể chứ? Làm sao phân thân có thể đạt thành Thần Vương?

"Hừ, đến Tam Thi Thân cũng không có, đúng là man di ngoại vực." Trong tay Minh Hà giáo chủ lại xuất hiện một thanh sát kiếm, hắn sải bước đi về phía Thái Dương Thần Ra.

Hồng hoang thuở sơ khai, các cường giả như Tổ Long, Phượng Mẫu đạt thành Chuẩn Thánh, không có pháp môn Trảm Tam Thi.

Sau đó, Hồng Quân thành thánh, biết ngoại vực có ác thần, sinh lòng bất an, cảm thấy số lượng cường giả hồng hoang không nhiều, bèn lấy Tạo Hóa Ngọc Điệp làm cơ sở, mở ra pháp môn Trảm Tam Thi, truyền pháp khắp tam giới, một người chém tam thi. Khi bốn vị cường giả cùng cảnh giới sử dụng, đây cũng là pháp môn của riêng hồng hoang, đỉnh phong Cẩu Đạo.

Ầm ầm! Bốn vị Thần Vương giao chiến trong Hỗn Độn. Tuy Minh Hà giáo chủ chiếm thế thượng phong tuyệt đối, nhưng cũng không có cách nào dễ dàng trấn áp hai vị Thần Vương kia. Dù bọn hắn hơi yếu song cũng là chí cường, có thể đánh bại nhưng không thể giết.

Các Thần Vương ở những chỗ khác cũng liên tục ra tay, tấn công đế quan. Từng vị pháp thần chí cường liên tiếp biến mất.

Grao! Gru! Chiếp! Vô số hư ảnh yêu thú vọt ra, tựa như trường hà cuồn cuộn, xông tới tấn công một vị Thần Vương.

Thần vương độc nhãn cự nhân giận dữ gầm lên: "Cút cho ta!" Hắn cầm một cây Lang Nha Bổng to bự phang về phía trường hà hư ảnh yêu thú.

Một gậy này đập nát thời không. Ầm! Vô số hư ảnh yêu thú tan biến dưới cự bổng, giống như sóng lớn nổ tung trong nước sông cuồn cuộn.

"Yêu Sư Giả truyền vạn yêu pháp, chấp chưởng vạn yêu chi đạo!"

Côn Bằng Yêu Sư giẫm lên hư không, sải bước đi ra. Hắn ấn một chưởng, hư ảnh vạn thú tụ thành một nắm đấm đập về phía Độc Nhãn Cự Nhân.

Độc Nhãn Cự Nhân phang một gậy, trên mỗi chiếc gai nhọn lóe lên hàn quang, pháp tắc lượn lờ.

Ầm! Vạn Yêu Quyền đánh lên Lang Nha Bổng, phát ra từng tiếng nổ vang.

"Gừ!" Cự nhân biến sắc, lập tức cầm chặt Lang Nha Bổng, gào lên đầy phẫn nộ. Cơ thể cao lớn ầm ầm lùi về sau, giống như vẫn thạch rơi vào trong thế giới.

Côn Bằng Yêu Sư giẫm lên trường hà vạn yêu đi ra, mặc trường bào màu đen, mái tóc dài mặc sức tung bay. Hắn vươn tay tóm một phát, yêu lực dồi dào túm lấy mấy thế giới, ném mạnh về phía thế giới của Cự Nhân Thần Vương.

Rầm! Rầm! Rầm! Sáu thế giới đập vào Cự Nhân Thế Giới, tức thì thiên địa sụp đổ, chúng sinh mất mạng, vô số thần linh vẫn lạc.

Cự Nhân Thế Giới cũng rơi vào tận thế hủy diệt bởi cú va đập mang tính hủy diệt này.

"Ta phải lấy mạng ngươi! Ta phải lấy mạng ngươi!" Cự Nhân Thần Vương phẫn nộ lao ra, tấn công Côn Bằng Yêu Sư.

Côn Bằng Yêu Sư cười khẩy, nói: "Thế giới của ngươi quá yếu. Cùng là Thần Vương nhưng ngươi yếu hơn Đa Bảo nhiều."

"Nam mô A Di Đà Phật!" Tiếng phật hiệu vang lên đằng xa.

Đa Bảo Như Lai phô bày kim thân cao sáu trượng, ngồi ngay ngắn trên kim liên, mặc cho hai vị Thần Vương tấn công. Một tay chỉ lên trời, một tay chỉ xuống đất, giọng nói lớn vang vọng: "Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!"

Trấn Nguyên Đại Tiên đứng trên một tòa đế quan, tung địa thư trong tay ra. Địa thư hóa thành hư ảnh hồng hoang đại địa, trấn áp hai vị Thần Vương.

Bản thể của Hạo Thiên Thượng Đế cầm Đả Thần Tiên, Tam Thi Thân hiện ra. Một vị cầm Hạo Thiên Kính, một vị cầm Hạo Thiên Tháp, một vị cầm Hạo Thiên Kiếm, dùng Đại Đế chi uy vô thượng trấn áp năm vị Thần Vương.

Huyền Đô đại pháp sư dùng Thái Cực Đồ khóa địa hỏa thủy phong, cầm Thất Tinh Bảo Kiếm trấn áp mấy trăm thế giới trong một vực.

Vô Đương thánh mẫu đi đến đâu, thiên lôi rầm rộ đến đó, thiên kiếp chi uy hủy thiên diệt địa.

Phật pháp hắc ám của Vô Thiên Phật Tổ lấp lóe, độ hóa chúng thần.

Thân ảnh của Khuê Cương Pháp Tổ bất định, đi lại trong hư không, như hư như thực, vô cùng quỷ dị, đùa giỡn ba vị Thần Vương.

Thần Vương liên tục ra tay, đại chiến ngày càng dữ dội. Chư thần vạn giới liều mạng xông tới tấn công đế quan. Mặc dù có đế quan gia trì, vẫn có nhiều tiên thần hồng hoang vẫn lạc, đại năng trấn áp các phương tắm máu Hỗn Độn, thậm chí có người không còn thi thể.

Ở hồng hoang, người có thể tu thành Nhị Thi Chuẩn Thánh không có ai không phải là thiên kiêu, trong ngàn tỉ năm qua, có không tới ba mươi ba người. Hai đại đế quan Đằng Thắng, Phạn Độ đều do Nhất Thi Chuẩn Thánh trấn thủ.

Người trấn thủ Đằng Thắng Đế Quan là đám Tư Pháp Thiên Thần và Vu Chi Kỳ, Chân Vũ Đại Đế.

Người trấn thủ Phạn Độ Đế Quan là ba vị cường giả Phật Giáo, hai vị Long tộc, một vị Phượng Hoàng, một vị cường giả Hổ tộc.

Trận đại chiến này kéo dài rất lâu. Trước hai đại đế quan, vô số thi thể phơi la liệt, trận pháp bảo vệ cũng đã hư hại, thậm chí có thần linh ngoại vực xông đến dưới chân đế quan.

"Đón một gậy của lão Tôn ta!"

Tôn Ngộ Không tung hoành trong Hỗn Độn, mắt tỏa kim quang, Kim Cô Bổng giáng xuống một vị thần linh.