Một khi thế giới của chúng ta bị hủy diệt, thần khí Avengers sẽ khởi động.
Nó lấy năng lượng từ mấy trăm hạch tâm thế giới, sau đó sẽ phát tin cho cả Hồng Mông Vũ Trụ.”
Bạch Cẩm đã đoán được suy nghĩ của bọn hắn: "Ngươi muốn công bố tọa độ của chúng ta với bên ngoài?" Hắn khẽ lắc đầu: “Dù như vậy thì cũng không chắc sẽ có nhiều thế giới tấn công chúng ta được.”
Thần Vương Zeus nhếch miệng cười: "Ta còn thêm một câu: Thế giới này có cơ hội thành tựu thánh thần.
Bọn hắn nhất định sẽ tới, cho dù là thánh thần cũng không ngăn cản được hấp dẫn của mấy chữ thành thánh.”
Bạch Cẩm lập tức biến sắc. Nghe đến đây, hắn cũng chần chừ không biết nên quyết sao.
Hạo Thiên Thượng Đế cũng nghiêm túc suy nghĩ: "Bạch Cẩm, không cần xúc động, lời bọn hắn nói có thể là thật.”
Jehovah mỉm cười, khuôn mặt của hắn thoải mái như đang được tắm trong ánh sáng của thần: “Thần Vương, thả chúng ta đi, như thế sẽ tốt cho tất cả. Nếu ngài khăng khăng muốn nuốt chửng thế giới của chúng ta, chúng ta sẽ đi đến cái kết hủy diệt, nhưng thế giới của ngươi cũng không chống lại được cuộc tấn công của Hồng Mông Vạn Giới đâu.”
Bạch Cẩm vẫn còn do dự: "Nếu ta để các ngươi đi, các ngươi dựa vào đâu để đảm bảo với ta rằng ngươi sẽ không khởi động thần khí kia?"
Khuê Cương gào lên: "Thiếu Tổ, ngươi định tha cho bọn hắn thật ư?"
Jehovah thở phào nhẹ nhõm, hắn nói tiếp: “Chúng ta có thể ký giao ước, nhờ đại đọa chứng giám, chúng ta sẽ cùng tiến cùng lùi.”
Odin và Zeus cũng thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn bắt đầu xuất hiện nụ cười trên mặt bọn hắn, nếu có thể kí hiệp ước với đối phương thì chúng ta sẽ có thuộc hạ cấp bậc thánh thần, có thể cướp đoạt bản nguyên trên khắp Hồng Mông.
Hỗn Độn bỗng xuất hiện một cái hố đen khổng lồ, nó giống như một cái miệng lớn, vừa xuất hiện liền ngoạm mất cả ba thế giới.
Jehovah hét lên: "Không."
“Không!”
"Thế giới của ta!”
Hai vị Thần Vương Odin và Zeus cũng gào lên tuyệt vọng.
Chính Bạch Cẩm cũng thấy ngạc nhiên trước cảnh tượng đó, nhưng hắn hiểu rằng có lẽ nghĩa phụ đã ra tay làm như vậy.
Hạo Thiên Thượng Đế vội vàng kêu lên: "Bạch Cẩm, ngươi mau đi ngăn cản, hồng hoang không thể mạo hiểm như vậy được.”
Odin tức giận: “Ngươi nuốt chửng thế giới của ta, chúng ta sẽ cùng chết, cùng chết!"
Odin, Jehovah, Zeus chạm bàn tay vào nhau, một lực lượng mạnh mẽ bắn ra ngoài rồi biến mất giữa Hỗn Độn mênh mông.
Hạo Thiên Thượng Đế ném bay Hạo Thiên Tháp, hắn quát to: "Trấn áp!"
Ù!
Một cột sáng màu tím xen lẫn ánh vàng bao phủ ba vị Thần Vương vừa trọng thương, trực tiếp trấn áp thân thể và nguyên thần của bọn hắn.
Zeus cười lên như một kẻ điên: "Muộn rồi, chúng ta xong rồi, các ngươi cũng xong rồi.”
Bạch Cẩm vội vàng lên tiếng: "Sư thúc, nơi này giao cho ngài xử lí, ta cần trở về.”
Hạo Thiên Thượng Đế khẽ gật đầu, khuôn mặt hắn mang đầy nét ưu tư.
Không chỉ có những cường giả trong Hỗn Độn, mà chúng sinh đang xem trực tiếp cũng như bị một chậu nước lạnh tưới xuống đầu, lạnh, lạnh đến thấu tim, cơn khủng hoảng tràn ngập trong đầu bọn hắn, chư thiên vạn giới tiến công, hồng hoang ngăn được sao?
Bạch Cẩm mang theo Khuê Cương, Vô Thiên trở về Ma Giới.
Trong Hỗn Độn, Hạo Thiên Thượng Đế nhanh chóng trấn áp tất cả cường giả của tam đại Thần Giới, sau đó lại ra lệnh cho tư pháp thiên thần bắt giam tất cả vào thiên lao.
Sau đó, Hạo Thiên Thượng Đế lại vội vã quay về Thiên Đình, triệu tập tất cả chí cường của hồng hoang bắt đầu thảo luận về phương án ứng phó với chư thiên vạn giới.
...
Bạch Cẩm, Vô Thiên, Khuê Cương đứng thẳng giữa Hắc Tiêu Cung của Ma Giới.
Toàn bộ Hắc Tiêu Cung tản ra uy áp khủng bố ra bên ngoài, từng đạo quang mang lưu chuyển trên Hắc Tiêu Cung. Ba người đều có thể cảm giác được toàn bộ Ma Giới đang sống lại, đang hấp thụ sức mạnh để hồi sinh. Chỉ chớp mắt thôi, Thiên Địa Pháp Tắc đã hoàn thành quá trình cải biến.
Ba người Bạch Cẩm đứng ở ngoài cửa, chớp mắt đã ba trăm năm.
Ba trăm năm, mỗi một khắc, Ma Giới đều đang thay da đổi thịt, Ma Giới quanh năm tràn ngập sương đen đã biến mất, dị hóa thực vật trở nên bình thường, bầu trời chỉ còn nền xanh mây trắng, trăng sáng sao thưa, càng ngày càng giống một thế giới bình thường ngập tràn sinh cơ.
Ầm!
Ba trăm năm sau, một pháp luân khổng lồ từ trong Hắc Tiêu Cung dâng lên, càng lúc càng lớn, dần dần bao phủ toàn bộ Ma Giới, cuối cùng nhạt đi rồi biến mất.
Đầm lầy trong cấm vực Hắc Trạch sôi trào, chúng bốc lên bọt khí, một chiếc quan tài nổi lên từ đầm lầy, sau đó mở ra...
Một nam nhân trung niên niên có vẻ âm u ngồi dậy, mất một hồi để tỉnh táo, cảm xúc đầu tiên sau khi tỉnh lại của hắn là nỗi vui mừng đến phát điên: "Ma Giới đã thay đổi, ta có thể nắm giữ lực lượng của mình rồi.” Hắn nâng cao tay, đại đạo pháp tắc ngưng tụ trong lòng bàn tay, vô cùng thuận lợi.
Một con chim lửa giương cánh bay cao từ cấm vực Hỏa Sơn. Ầm, nham thạch nóng chảy bốc lên.
"Réo!" Con chim đó phát ra một tiếng kêu rung trời, trong hai mắt lóng lánh là thần thái mừng rỡ như con người, ta tỉnh lại rồi.
Bạch Cẩm, Vô Thiên, Khuê Cương đều cảm nhận được, trong Ma Giới bắt đầu xuất hiện những luồng khí tức khổng lồ, ước chừng có mười lăm vị Chuẩn Thánh đều là Nhất Thi Chuẩn Thánh.
Người bước vào Chuẩn Thánh chi cảnh thì sẽ lâm vào khoảng thời gian điên cuồng, bị ép ngủ say, không có cơ hội đi ngộ đạo, cho nên cường giả Ma Giới bước vào Chuẩn Thánh đều trì trệ không tiến bộ.