Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1437: Nếm mùi thủ đoạn




Vô Thiên Phật Tổ biến mất khỏi đóa sen màu đen, nháy mắt sau hắn đã xuất hiện ở trước mặt Odin, trong tay ngưng hiện ra một cây côn dài khắc hoa sen.

Hắn vung cao trường côn, cây giáo Vĩnh Hằng trong tay Odin lập tức đỡ đòn, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Odin một mắt lại tung ra một tia sét, trong đó ẩn chứa Lôi Đình Pháp Tắc của Thần Vương.

Trong con ngươi của Vô Thiên có hai chữ vạn đang chuyển động, một luồng thần quang hủy diệt màu đen ẩn chứa ma phật hắc ám đại đạo bắn ra.

“Binh!” Hai luồng thần quang va chạm, chúng chém giết lẫn nhau, ở giữa hai người hình thành một cái hố đen thời không mang tính hủy diệt. Toàn bộ lực lượng của Asgard đều chen lấn nhau lao vào vòng xoáy của hố đen, khiến nội bộ Asgard nhấc lên một cơn bão tố kinh hoàng.

Odin vừa sợ hãi vừa giận dữ kêu lên: "Ngươi cũng là Thần Vương thật ư!"

Vô Thiên Phật Tổ lạnh nhạt: "Ta là Ma Vương!" Nói rồi tung một chưởng về phía Odin.

Odin cũng trả lại bằng một nắm đấm được bao trùm bởi sấm sét.

Ầm! Hố đen khủng bố lập tức bị lực lượng đáng sợ của nắm đấm kia hủy diệt, lực lượng thôn phệ tiết ra, hình thành một cơn bão tố bao trùm toàn bộ Thần Giới Asgard. Chỉ trong nháy mắt, một nửa Asgard đã bị hủy diệt.

Odin cùng Vô Thiên đồng thời bay ngược ra ngoài. Cả hai bay ra khỏi Asgard, sau khi ổn định thân hình liền hóa thành hai luồng thần quang lao lên trên theo chiều thẳng đứng, trong nháy mắt đã cách xa trăm triệu dặm.

Một vị là Thần Vương, một vị là Ma Vương. Một vị cai quản năng lực sấm sét với một vị Phật đạo chí tôn của Ma Giới chiến đấu kịch liệt trong Hỗn Độn. Hai bên đánh nhau khiến sấm sét bắn tung tóe, Phật liên nở rộ. Một đám thế giới sinh ra, một đám thế giới hủy diệt.

Bạch Cẩm ngồi lên trên đế vị cười tươi: "Thượng Đế đúng không? Ta là Câu Trần Đại Đế của hồng hoang, xin được chỉ giáo.”

Đối phương cũng là chí cường nên Bạch Cẩm cũng không có ý khinh địch, vừa ra tay đã dùng đến đại trận Tru Tiên Thí Thần.

Bốn thanh kiếm tiên xoay tròn rồi bắn về phía Jehovah, vô số phù văn rải rác quanh mấy thanh kiếm, những thanh kiếm cứ xoay tròn lập tức tạo thành những mũi khoan khổng lồ với uy lực kinh hoàng.

Đến lúc này thì Jehovah thực sự cảm thấy hoảng loạn, rõ ràng đây là một Hỗn Độn vực hoàn toàn mới nhưng tại sao lại có tới ba vị thần? Nhưng, dù có ra sao thì hắn cũng không thể thua.

Jehovah nói một cách uy nghiêm: "Thần đã nói rồi, ngươi và ta không thể sóng vai.” Hắn nói xong, một lực lượng không thể giải thích lập tức giáng lâm.

Giữa Bạch Cẩm và Jehovah dường như vừa hình thành một khoảng cách khó vượt qua, không gian thời gian trở nên vô lượng.

Thanh kiếm tiếp tục bắn về phía Jehovah, tốc độ không hề giảm xuống, vẫn tiếp tục tiến lại gần Jehovah.

Bạch Cẩm nhíu mày: "Kim Khẩu Ngọc Ngôn?"

"Đây là thần thông của ta, thần thuật liên quan đến tiên tri, lời ta nói, đều là hiện thực.”

"Đáng lẽ nên để Hạo Thiên bệ hạ đến đối phó ngươi mới là thích hợp nhất. Đáng tiếc, ta lại không hiểu về thần thông Kim Khẩu Ngọc Ngôn.” Giọng điệu của Bạch Cẩm nghe có vẻ rất tiếc nuối.

Một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai Bạch Cẩm: "Bạch Cẩm, ngươi chuyển đối thủ này cho ta?"

Bạch Cẩm lập tức bật cười: "Chỉ là một tên thần ngoại vực mà thôi, đâu cần bệ hạ đích thân ra tay? Bệ hạ nhìn là được.”

Jehovah run lên, không! Chẳng lẽ trong thế giới này còn có tồn tại cường đại hơn?

Hắn vội vàng giải thích: "Thần Vương xa lạ, mạo phạm giới này đều chỉ là hành động vô tình của chúng ta, kính xin Thần Vương thả ta rời đi, ta nguyện ý bồi thường bằng mọi giá.”

"Nếu ta muốn ngươi dùng bản nguyên thế giới bồi thường thì sao?"

Jehovah thẳng thừng từ chối: "Không thể nào!"

"Vậy thì đừng hòng rời đi."

Jehovah cũng dâng lên một cơn thịnh nộ đã lâu không xuất hiện, nếu tính trong Hỗn Độn thì cảnh giới Thần Vương cũng đã tính là cường giả rồi, thánh thần chưa xuất hiện thì Thần Vương là nhất. Hắn đã tung hoành Hỗn Độn biết bao năm, đã có khi nào lại bị khinh thường như vậy, hắn đáp trả: "Thần nói, kẻ báng bổ thần sẽ phải trầm luân trong hư không vô tận, vĩnh viễn không thể thoát ra.”

Hỗn Độn chung quanh Bạch Cẩm nát bấy trong im lặng, những mảnh vỡ hình thành một vòng xoáy hư không với hình thù kỳ quái và đầy màu sắc. Lực hút khổng lồ tác dụng trên người Bạch Cẩm như muốn nuốt chửng cả hắn.

Đế ỷ đột nhiên phóng ra vô lượng thần quang. Ầm! Một luồng uy lực kinh khủng bộc phát bắt đầu kháng cự lại lực lượng của hư không. Nó đứng trên vòng xoáy hư không, bất phá bất diệt, không hề dao động.

“Ngươi cũng thử nếm mùi thủ đoạn của ta xem!”

Tay Bạch Cẩm duỗi ra, lòng bàn tay xuất hiện một chiếc chuông nhỏ, Hỗn Độn Chung phát ra tiếng vang réo rắt, gợn sóng lan ra bốn phía.

Hư không trống rỗng tản ra lực lượng thôn phệ lập tức dừng lại. Nó vặn vẹo, biến hình ngay khi chạm đến sóng âm, cuối cùng thì khép lại rồi biến mất.

Lực lượng hình thành từ thần thuật Kim Khẩu Ngọc Ngôn bị giam giữ ở ngay chính giữa Hỗn Độn, cuối cùng lại bị lực lượng của Hỗn Độn Chung nghiền nát.

Thiên Thu Huyết trong nháy mắt xuyên qua thời gian và không gian vô tận và lao đến trước mặt Jehovah, trong phút chốc bốn phương kiếm động, long ngâm kiếm minh.