Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1420: Đại đạo chân không




Bạch Cẩm từ bên ngoài đi vào đại điện, cung kính chắp tay thi lễ hô: "Hài nhi kiến nghĩa phụ, chúc nghĩa phụ Thánh đạo hưng thịnh."

"Đứng lên đi! Sau này gặp vi phụ không cần đa lễ như vậy, quá khách khí sẽ trở nên xa cách."

Bạch Cẩm đứng dậy, tươi cười đáp lời: "Trong lòng hài nhi, nghĩa phụ là dũng sĩ hướng tới tự do, là anh hào dũng cảm nghĩa khí, là thần tượng trong lòng hài nhi, cũng là bầu trời chắn gió che mưa cho hài nhi. Hài tử kìm lòng không đậu muốn thi lễ, để bày tỏ tình cảm vấn vương của hài nhi."

"Ha ha, ta thích nghe ngươi nói chuyện." La Hầu Ma Tổ sốt sắng hỏi: "Ngươi đã lấy được hai món pháp bảo kia chưa?"

"Không phụ mệnh lệnh của nghĩa phụ."

Bạch Cẩm phất tay, ba món pháp bảo Thái Cực Đồ, Hỗn Độn Chung, Bàn Cổ Phiên xuất hiện trước mặt. Trong pháp bảo loáng thoáng có cộng minh va chạm, mỗi món pháp bảo đều đang rung nhẹ. Tiên Thiên Thần Quang bất diệt từ trong pháp bảo không ngừng lóe lên, thời không xung quanh đều đang vặn vẹo.

La Hầu reo lên đầy kích động: "Tốt lắm! Ngươi thật sự mang đến rồi!" Hắn không kìm được từ trên chủ vị đứng dậy.

"Nghĩa phụ có lệnh, đương nhiên là hài nhi phải xông vào nước sôi lửa bỏng, dốc hết sức hoàn thành."

Thân ảnh La Hầu chợt lóe lên rồi xuất hiện trước ba món pháp bảo, ấn tay lên hư không trên ba món pháp bảo. Pháp bảo đang rung lắc va chạm lập tức yên tĩnh lại.

La Hầu không nhịn được bèn hỏi: "Ngươi lấy được hai món pháp bảo kia bằng cách nào?"

"Đệ tử mượn Thái Thượng Thánh Nhân và Nguyên Thủy Thánh Nhân."

Sắc mặt La Hầu chợt tối sầm: "Lẽ nào ngươi nói cho bọn hắn biết kế hoạch của vi phụ?"

Bạch Cẩm cuống quýt lên tiếng: "Nghĩa phụ yên tâm, hài nhi tuyệt đối không tiết lộ kế hoạch của ngài cho một ai."

Lúc này nét mặt La Hầu mới thả lỏng, hắn khẽ mỉm cười hỏi: "Bọn hắn cho ngươi mượn pháp bảo một cách dễ dàng như vậy sao?"

Bạch Cẩm mỉm cười trả lời: "Hài nhi nói là ta định dùng ba món chí bảo này đi đánh Phật Giáo, bọn hắn cho ta mượn ngay."

La Hầu cười ha hả: "Vẫn là hài nhi của ta thông minh."

Bạch Cẩm ngượng ngùng nói: "Nghĩa phụ quá khen."

La Hầu cười giễu cợt: "Chỉ biết nội chiến thôi, Thánh Nhân tam giới chẳng làm nên trò trống gì."

"Nghĩa phụ, việc này không nên chậm trễ, cần nhanh chóng dung hợp ba món pháp bảo này để bổ Hỗn Độn. Nếu chậm trễ sẽ xảy ra biến cố."

La Hầu Ma Tổ nhìn ba món pháp bảo trước mặt rồi nói: "Ba món chí bảo này có cùng nguồn gốc, mặc dù phẩm cấp khá cao nhưng ta vẫn có thể dung hợp trong khoảng thời gian ngắn. ngươi ở đây chờ ta một lát."

"Vâng!" Bạch Cẩm cung kính đáp lời.

La Hầu Ma Tổ cầm ba món chí bảo, biến mất trong nháy mắt. Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên chiếc bồ đoàn bên cạnh chờ đợi. Thời gian chầm chậm trôi qua.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đột nhiên có một luồng khí cơ man hoang nặng nề mọc lên trên Ma Sơn, uy áp cả Ma Giới.

Chúng sinh Ma Giới không kìm được nhìn về phía Thiên Ma Sơn, trong lòng vô cùng hoảng sợ. Vô số chúng sinh nhao nhao vội vàng quỳ xuống dập đầu.

Khuê Cương Pháp Tổ của Hắc Ám Thâm Uyên đang ngủ gà ngủ gật. Ầm! Uy áp khổng lồ như trời sập xuống. Rắc! Vương tọa nứt vỡ, Khuê Cương Pháp Tổ ngã dập mông trên đất, ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Ma Sơn, trong lòng bật ra câu chửi thề. Ma Tổ lại nổi điên gì thế?

Song ngoài miệng hắn lại thành khẩn nói: "Lẽ nào Ma Tổ vĩ đại đã đột phá cảnh giới Thánh Nhân? Khí tức khổng lồ như vậy vượt xa Thiên Đạo. Chúc mừng Ma Tổ đại nhân vĩ đại!"

Một khắc sau, uy áp man hoang nặng nề biến mất.

Tận sâu trong Hỗn Độn Hải yên ả có hai thân ảnh thình lình xuất hiện, chính là Ma Tổ La Hầu và giáo chủ Ma Giáo Bạch Cẩm. Hiện tại đã không còn nhìn thấy vị trí của hồng hoang.

La Hầu đưa chiếc búa đá trong tay cho Bạch Cẩm: "Đi đi! Ta giao nhiệm vụ phá tấm chắn Hỗn Độn cho ngươi."

Bạch Cẩm ngập ngừng nói: "Nghĩa phụ, hay là ngài đích thân ra tay đi! Hài nhi sợ làm lỡ đại sự của ngài."

La Hầu Ma Tổ xoay người nhìn về phía hồng hoang, cười gằn: "Vi phụ phải đối phó với Thánh Nhân tam giới. Bọn hắn tuyệt đối không để cho kế hoạch của sư phụ thành công."

Nét mặt Bạch Cẩm chợt cứng đờ, hắn kiên quyết nói: "Nghĩa phụ yên tâm, hài nhi nhất định sẽ cố gắng hết sức." Hắn vươn tay cầm Bàn Cổ Phủ, cảm thấy nặng trịch tựa như cầm một phương Đại Thiên Thế Giới.

"Nghĩa phụ, tấm chắn ở đâu?

"Có ở khắp mọi nơi. Chỉ cần ngươi khai thiên tịch địa, chạm tới cực hạn là có thể phá vỡ tấm chắn."

"Vâng! Hài nhi bắt đầu ngay đây!"

Bạch Cẩm cầm Bàn Cổ Phủ bằng hai tay, nhắm mắt lại, ngưng thần cảm nhận sức mạnh to lớn của Bàn Cổ Phủ.

Sau một lúc lâu, Bạch Cẩm bỗng mở mắt ra, tinh khí thần kéo đến địa điểm xác định, trái tim đập 'thịch thịch thịch' như đánh trống, Tổ Vu chi lực lưu chuyển khắp toàn thân. Cơ thể bỗng phồng to, biến thành một người khổng lồ với cơ bắp cuồn cuộn. Nguyên thần pháp lực cũng vận chuyển hết sức. Một vòng thần luân hình thành sau gáy, soi sáng ngàn tỉ dặm trong Hỗn Độn.

Bạch Cẩm hét to: "Chém!"

Hắn vung cao Bàn Cổ Phủ rồi đột ngột bổ xuống. Một luồng lực lượng khủng bố từ Bàn Cổ Phủ tuôn ra, Hỗn Độn Hải lập tức xao động. Lấy phương hướng búa bổ xuống làm giới hạn, vô lượng Hỗn Độn lực cuộn trào sang hai bên, hình thành một đại đạo chân không.