Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1408: Coi trọng ta thật đấy




Bạch Cẩm đứng trên vẫn thạch, cất cao giọng nói: "Các vị đạo hữu, hôm nay đại đạo tranh phong, thi triển các thủ đoạn. Lúc này không nể tình, xong việc vẫn là huynh đệ." Bầu không khí giết chóc căng thẳng bỗng thả lỏng, trong tinh không bỗng thoải mái hơn.

"Thánh sứ đã nói vậy thì tiểu nữ xin đắc tội." Ngay sau đó, chín cái đuôi lướt qua không trung. Chín chiếc đuôi to lớn tràn đầy lực lượng, quật về phía trước. Rầm! Lưỡng Nghi Đại Trận vỡ nát.

Đồ Sơn Nữ Kiều bay về phía Thái Dương Tinh.

"Nam Minh Ly Hỏa!" Tiếng hét mềm mại vang lên, một con Thải Phượng dùng Nam Minh Ly Hỏa bá đạo đốt thủng đại trận, kéo theo ngọn lửa sáng chói bay về phía Đông Hoàng Chung.

Ầm! Ầm! Ầm! Những chỗ khác cũng có vô số đại trận liên tục vỡ nát.

"Câu Trần Đại Đế, đắc tội rồi!"

"Câu Trần Đại Đế, xong việc có thể đến Huyền Hoàng Giới uống rượu."

"Câu Trần Đại Đế, Hỗn Độn Chung này có duyên với ta."

"Ha ha!"

Mấy vị cường giả Chuẩn Thánh đồng loạt xông về phía Hỗn Độn Chung.

Bạch Cẩm cười sang sảng: "Muốn lấy Hỗn Độn Chung cũng phải xem bản lĩnh của các ngươi ra sao!

Đông Hải nghìn thu sương tuyết phủ, kiếm bảo vệ Tiệt Giáo hưng thịnh muôn đời. Ta có một trận tên là Thiên Thu Huyết, xin chỉ giáo!"

Ầm!

Trong hư không, một đóa Huyết Liên nở rộ. Bên trong Huyết Liên có bốn thanh Tiên Kiếm đỉnh thiên lập địa, kiếm ý khiến các đại năng Chuẩn Thánh xung quanh cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, sắc mặt thay đổi.

Mây mù cuồn cuộn hình thành một tòa kiếm giới, mở rộng trong Tinh Vực. Tất cả các cường giả Chuẩn Thánh phá trận xông tới đều bị đưa vào trong kiếm trận.

Kim Bằng chợt di chuyển, thân ảnh giống như một đạo thanh quang lướt qua tinh không, tốc độ nhanh tột cùng, ngay cả Chuẩn Thánh cũng không đuổi kịp.

Một đạo kim quang bỗng xẹt qua, rầm... tinh không vỡ nát.

Ầm! Ầm! Ầm! Thanh quang và kim quang không ngừng lấp lóe va chạm trong hư không, hình thành từng lưu ảnh trong Tinh Vực. Nào nhảy, nào đánh, nào vung kích phá không, nào một đao chém đứt lưu quang. Một người là Đại Nhật Kim Ô am hiểu Hóa Hồng Chi Thuật. Một người là Kim Sí Đại Bằng Điểu nhún một phát bay chín vạn dặm, lấy nhanh đánh nhanh, thân ảnh tầng tầng lớp lớp.

Bạch Trạch Yêu Thánh nhíu mày quát: "Di Lặc Phật còn không ra tay!"

"Nam mô A Di Đà Phật!" Tiếng Phật hiệu già nua vang lên.

Trên chiến trường xuất hiện một chiếc thần đăng xanh biếc. Thần đăng tỏa sáng rực rỡ, hình thành một màn sáng chụp xuống, một thế giới hư ảo xuất hiện trong hư không. Đó chính là thần thông Chưởng Trung Phật Quốc. Trong thế giới, phạn âm ngâm xướng không ngừng.

Nhiên Đăng Phật Tổ ngồi xếp bằng trên kim liên bên trong thế giới, dùng pháp lực lớn bao vây Kim Bằng trong đó.

Triệu Công Minh giận dữ hét lên: "To gan! Di Lặc, Đế Quân tốt bụng giúp đỡ ngươi, vậy mà ngươi lòng lang dạ sói, phản bội Đế Quân. Hôm nay ta nhất định phải dạy cho ngươi biết thế nào là trăng khuyết khó tròn." Hai mươi tư chư thiên thế giới đập về phía Phật Quốc hư huyễn.

Một cuộn tranh xuất hiện trong tay Bạch Trạch Yêu Thánh. Cuộn tranh bay ra, đón gió biến to, bay lơ lửng trên cao. Trong đó vẽ vạn thú gầm thét. Đây chính là Bạch Trạch Vạn Thú Đồ - linh bảo tùy thân của Bạch Trạch.

Toàn bộ yêu thú được vẽ trong Bạch Trạch Vạn Thú Đồ đều sống dậy, gào thét xông ra khỏi cuộn tranh, tấn công hai mươi tư chư thiên.

Ầm ầm! Hai mươi tư chư thiên tựa như trăng sáng và hàng nghìn hàng vạn yêu thú va vào nhau, bắn lên từng vũng mực.

Triệu Công Minh đanh mặt quát: "Yêu tộc, các ngươi lại liên thủ cới Phật Giáo."

Bạch Trạch Yêu Thánh cười ha hả: "Danh tiếng của Câu Trần Đại Đế vang dội khắp hồng hoang, chúng ta cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi, khiến Thần Quân chê cười rồi."

Cõi lòng Triệu Công Minh nặng nề, Đại sư huynh nói đúng. Hắn lập tức hét lên: "Đại sư huynh, chúng ta cản bọn hắn, ngươi mau đi lấy Hỗn Độn Chung."

Đại đội chấp pháp đồng loạt ra tay, hễ ra tay là kinh thiên động địa, Ngũ Sắc Thần Quang trải rộng, Cửu Khúc Hoàng Hà tung hoành, Hỗn Nguyên Lôi Đình xao động, từng vòng Kim Cô đan lồng.

Khâm Nguyên Yêu Thần cuốn theo mưa to tầm tã xông về phía Cửu Khúc Hoàng Hà.

Phi Liêm Yêu Thánh biết mình không phải là đối thủ của Khổng Tuyên, bèn áp sát hắn, ỷ vào năng lực bất tử mà ngang nhiên tự bạo. Uy lực do Chuẩn Thánh tự bạo, ngay cả Khổng Tuyên cũng không đỡ nổi.

Cụ Lưu Tôn Cổ Phật dùng Khốn Tiên Thừng đối phó với sự giam cầm của Kim Cô Tiên. Một sợi dây, một vòng Kim Cô không ngừng va đập.

"Gru!" Ba Xà cổ lão phóng lên trời, thân rắn đồ sộ như ngọn núi trườn trong tinh không. Cái miệng to như chậu máu há ra, cắn nuốt Hỗn Nguyên Lôi Đình.

Bạch Cẩm lập tức quyết đoán từ bỏ đại trận, sải bước đi về phía Thái Dương Tinh, một bước xa ngàn vạn dặm.

Đại Thế Chí Bồ Tát hét to: "Câu Trần Đại Đế hãy dừng bước!" Giọng nói lớn văng vẳng trong tinh không.

Đại Thế Chí Bồ Tát và Dược Sư Lưu Ly Phật cùng xông về phía Bạch Cẩm. Người còn chưa đến đã có một Phật thủ màu vàng và một bảo tháp lưu ly đồng thời trấn áp Bạch Cẩm.

Đại Thế Chí Bồ Tát cũng chẳng còn cách nào. Lúc khai chiến, đột nhiên không tìm thấy Quảng Thành Tử nên hắn đành phải lôi kéo Dược Sư Phật cùng xông lên.

Bạch Cẩm dừng bước, giơ tay nhìn lên. Dưới bàn tay khổng lồ và bảo tháp, hắn chẳng khác gì một con kiến nhỏ bé. Bạch Cẩm cười ha ha: "Vừa ra tay là hai vị cường giả, coi trọng ta thật đấy!" Hắn duỗi tay làm kiếm, vạch một đường. Kiếm pháp mạnh nhất, Khai Thiên Nhất Kiếm!

Một đạo kiếm quang ngọc bích từ đầu ngón tay phóng lên trời, lướt qua tinh không vũ trụ. Rắc! Phật thủ khổng lồ và bảo tháp chia thành hai nửa, tách sang hai bên trái phải, rơi vào tinh không vô tận. Từ đầu đến cuối, chân Bạch Cẩm chưa từng nhúc nhích một bước.