Nguyên Thủy và Thái Thượng cũng quay đầu nhìn về phía Đông, ánh mắt lóe lên ý cười, khoảng thời gian này tiểu gia hỏa kia không có đến thỉnh an, thật sự là có chút không quen lắm!
Nữ Oa cũng nhìn sang phía Đông một chút, ánh mắt nhìn xuyên qua không gian trùng điệp, nhìn thấy một thanh niên chất phác nắm một đầu Quỳ Ngưu đằng vân giá vũ mà đến, nàng có chút thất thần nhìn thoáng qua Tam Thanh một lát. Có thể được Tam Thanh chú ý, thoạt nhìn tên đệ tử này có vẻ như là bình thường không có gì lạ nhưng hẳn là không đơn giản như vậy. Khóe miệng bọn hắn lộ ra nụ cười, hắn đến thì lại mang tới chuyện gì lý thú đây nhỉ!
Thông Thiên mở miệng nói: "Bạch Cẩm, đi U Tuyền thác."
Bạch Cẩm bên trên đám mây sững sờ, U Tuyền thác? Đó không phải là địa bàn của Đại sư huynh sao? Đến đó làm cái gì? Hắn chắp tay thi lễ đáp: "Vâng!"
Bạch Cẩm đứng lên vỗ vỗ Quỳ Ngưu nói: "Trước tiên ngươi hãy chịu thiệt một chút."
Quỳ Ngưu gật đầu, nhất thời thân ảnh co lại hóa thành một đạo quang mang màu trắng xám tiến vào ống tay áo của Bạch Cẩm.
Chuẩn Đề liếc mắt nhìn Thông Thiên một chút, sau đó nhìn về phía Bạch Cẩm với vẻ vô cùng hứng thú. Tiểu gia hỏa này có thể được Tam Thanh coi trọng, hẳn là có chỗ hơn người, nhưng đối với đệ tử của chính mình hắn cũng có lòng tin tuyệt đối, vì lần luận đạo này bọn hắn đã chuẩn bị cả trăm năm!
Trong thác nước, trên mặt của những đệ tử phía Tây ở U Tuyền thác tràn đầy ý cười, sắc mặt của toàn bộ đệ tử Thượng Thanh Phong đều khó coi, không khí trầm mặc ngưng trọng bao phủ phiến thiên địa này.
"Ha ha, sư huynh sư tỷ, từ biệt nhiều ngày, sao lại trở nên náo nhiệt như vậy?" Trong lúc cười vang, Bạch Cẩm chân đạp mây trắng chậm rãi hạ xuống.
Đột nhiên Vô Đương thánh mẫu đứng lên, ánh mắt lộ vẻ vui mừng, hoá ra là sư đệ trở về.
Các đệ tử Thượng Thanh Phong còn lại cùng với mấy người Đại Thế Chí Địa Tạng cũng đều nhìn về phía Bạch Cẩm đang chậm rãi bay xuống.
Trong đám đệ tử Thượng Thanh Phong cũng có một vài đệ tử sinh lòng hiếu kỳ, vị này là đệ tử thứ ba của sư đệ sư phụ trong truyền thuyết sao? Nhìn bình thường không có gì lạ cả!
Còn có một số đệ tử khác thì trong lòng giữ thái độ thờ ơ, tỉ như Trường Nhĩ Định Quang Tiên, trong ánh mắt nhìn về phía Bạch Cẩm mang theo sự khinh thường, mới nhập môn có mấy ngày mà thôi, chỉ là Thương Thiên Bạch Hạc thì có thể có thành tựu gì được chứ?
Vô Đương thánh mẫu vừa cười vừa nói: "Sư đệ, trên đường đi có thuận lợi không?"
Bạch Cẩm gật đầu, vừa cười vừa nói: "Còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng của ta." Hắn ngắm nhìn bốn phía rồi nghi hoặc nói: "Những người này là?"
Vô Đương thánh mẫu trả lời: "Ta giới thiệu cho sư đệ một chút." Nàng giới thiệu Kim Linh thánh mẫu ở bên cạnh: "Vị này là đệ tử thân truyền mà sư phụ mới vừa thu nhận, tên là Kim Linh."
Trong lòng Bạch Cẩm hơi động, Kim Linh thánh mẫu? Hắn lập tức chắp tay thi lễ thi lễ nói: "Bái kiến Kim Linh sư muội."
Kim Linh đáp lễ: "Bái kiến sư huynh."
Đột nhiên Đa Bảo đạo nhân mở miệng: "Bạch Cẩm, Kim Linh sư muội là đệ tử thân truyền, ngươi chỉ là đệ tử ngoại môn, cho dù là xét về thứ tự thời gian nhập môn thì ngươi đều phải gọi một tiếng sư tỷ."
Thân thể Bạch Cẩm khựng lại, hắn quay đầu liếc nhìn Đa Bảo một chút, vừa cười vừa nói: "Chuyện này ngược lại là ta không đúng." Hắn lại thi lễ một lần nữa: "Bái kiến sư tỷ."
Trong lúc nhất thời Kim Linh thánh mẫu có chút luống cuống, nàng cũng mơ hồ cảm giác được bầu không khí giữa Đa Bảo đạo nhân và Bạch Cẩm có chút lạ thường.
Vô Đương thánh mẫu lập tức lôi kéo Bạch Cẩm đi đến bên cạnh, đứng trước mặt một nữ nhân, nàng giới thiệu: "Vị này là Thạch Kỷ sư muội."
"Bái kiến Thạch Kỷ sư muội."
Thạch Kỷ vội vàng nhún người, nàng chắp tay thi lễ nói: "Bái kiến sư huynh."
"Vị này là Cô Lương sư muội "
"Vị này là Trường Nhĩ Định Quang Tiên sư đệ."
"Vị này là Thanh Ngọc sư muội."
...
Bạch Cẩm chào hỏi từng người, vào lúc chào hỏi Trường Nhĩ Định Quang Tiên thì hắn có thể cảm nhận được một sự khinh thị rõ ràng, hắn cũng nhìn Trường Nhĩ Định Quang Tiên thêm vài lần.
Sau cùng Vô Đương thánh mẫu dẫn mấy người đi đến U Tuyền thác, giới thiệu: "Mấy vị này là Đại Thế Chí, Địa Tạng, Dược Sư, Nhật Quang, Nguyệt Quang, là đệ tử của hai vị sư thúc đến từ phía Tây."
Bạch Cẩm dò xét nhìn bọn hắn một lát, kiếp trước tên mấy người này đều như sét đánh bên tai! Đại Thế Chí Bồ Tát, Địa Tạng Vương Bồ Tát, Dược Sư Lưu Ly Phật, Nhật Quang Bồ Tát, Nguyệt Quang Bồ Tát.
Đại Thế Chí vừa cười vừa nói: "Sư huynh, có gì không ổn sao?"
Bạch Cẩm chắp tay thi lễ thi lễ, vừa cười vừa nói: "Bần đạo Bạch Cẩm bái kiến các vị đạo hữu!"
Mấy người Đại Thế Chí, Địa Tạng cũng chắp tay thi lễ thi lễ nói: "Bái kiến sư huynh!"
Sau khi thi lễ, mọi người ngồi xuống một lần nữa, bầu không khí vẫn ngưng trọng như trước đó.
Bạch Cẩm truyền âm hỏi: "Sư tỷ, xảy ra chuyện gì vậy? Không khí này nhìn không đúng lắm!"
Vô Đương thánh mẫu truyền âm trả lời: "Đám người từ phía Tây này đến để quậy phá."
Tâm niệm vừa động, nàng liền truyền âm kể lại sự tình phát sinh trước đó cho Bạch Cẩm biết, tất cả mọi chuyện đều hiển hiện ở trong đầu Bạch Cẩm.
Trong lòng Bạch Cẩm hiểu rõ, hắn âm thầm liếc nhìn bọn người đại thế đến đây, quả nhiên đệ tử Phật môn ăn nói thật khéo léo! Nhìn cái cách bọn họ luận đạo mà xem, Phật môn đã xuất hiện hình thức ban đầu.