Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1328: Ta há lại sợ nàng




Cô Lương và Tôn Ngộ Không đứng dậy.

Ngọc Hoàng Đại Đế hỏi: "Các ngươi đến tìm ta lúc này là có việc gì sao? Hay là Ma tộc có biến cố?"

"Để Tôn Ngộ Không nói cho ngài!" Cô Lương nhìn Tôn Ngộ Không.

Tôn Ngộ Không vò đầu gãi tai nói: "Không có chuyện gì to tát cả. Sư phụ ta sai ta đi làm một việc, nhưng Đại Nguyên Soái nhất quyết bắt ta đi bẩm báo với bệ hạ."

Tôn Ngộ Không thuật lại chuyện trước đó thêm một lượt, hoàn toàn không để tâm: "Chỉ tìm mấy hạt xá lợi, nhân tiện tìm Như Lai chuyển thế thôi mà, rất đơn giản."

Ngọc Hoàng Đại Đế trầm ngâm giây lát rồi cất tiếng cười ha ha: "Bồ Đề Tổ Sư lánh đời ẩn cư mà vẫn lo lắng cho đại sự của tam giới như vậy, đúng là tấm lòng son hiếm có!"

Hai mắt Tôn Ngộ Không chợt sáng ngời, hắn mừng rỡ bật thốt: "Bệ hạ, ngài biết sư phụ của lão Tôn ta sao?"

"Tất nhiên là biết."

Ngọc Hoàng Đại Đế mỉm cười giới thiệu: "Bồ Đề Tổ Sư là nhà giáo dục tầm cỡ, nhà tư tưởng vĩ đại của Đạo môn. Trong vô số năm qua, hắn đã bồi dưỡng rất nhiều hiền tài cho Đạo môn, cũng mang đến cho Thiên Đình rất nhiều điều mới lạ. Các thế lực có chút nội tình đều biết đại danh của Bồ Đề Tổ Sư."

Hai mắt Tôn Ngộ Không sáng lấp lánh, hắn vui vẻ nói: "Vậy thì chẳng phải lão Tôn ta cũng là đệ tử của Đạo môn sao?"

Ngọc Hoàng Đại Đế khẽ gật đầu, cười sang sảng: "Tính theo bối phận trong Đạo môn thì Bồ Đề Tổ Sư cũng là nhân vật tổ sư bậc một của Đạo môn, địa vị trong Đạo môn chỉ dưới Đạo Tổ và Phó gia chủ Bạch Cẩm.

Bối phận của ngươi cũng không thấp đâu!"

"Ha ha!" Tôn Ngộ Không liên tục xua tay, vui vẻ cười: "Từ lâu ta đã đoán được sư phụ là đại năng một phương, không ngờ hắn lại là tổ sư của Đạo gia. Quả nhiên lão Tôn ta đến Thiên Đình là đúng đắn."

"Tôn Ngộ Không, nếu là nhiệm vụ của Bồ Đề Tổ Sư thì không thể xem nhẹ, ta sẽ tìm hai trợ thủ cho ngươi."

"Không cần, không cần, một mình lão Tôn ta là được."

Một thị giả đi đến bên ngoài cửa điện, cung kính báo cáo: "Khởi bẩm bệ hạ, Thiên Bồng Nguyên Soái và Quyển Liêm Đại Tướng đến rồi."

"Truyền bọn hắn vào!"

"Truyền Thiên Bồng Nguyên Soái và Quyển Liêm Đại Tướng yết kiến!" Bên ngoài vang lên tiếng hô.

Thiên Bồng và Quyển Liêm mặc ngân giáp kim bào, rồng bay hổ bước đi từ bên ngoài vào.

Sau khi vào trong đại điện, hai người cùng chắp tay thi lễ hô: "Bái kiến bệ hạ!"

"Đứng lên đi!"

Hai vị Đại Tướng đứng dậy.

Ngọc Hoàng Đại Đế khẽ mỉm cười nói: "Ngộ Không, đây là hai trợ thủ ta tìm cho ngươi, có hài lòng không?"

Tôn Ngộ Không gật đầu lia lịa, cười khúc khích trả lời: "Hài lòng, hài lòng, cực kỳ hài lòng. Tạ ơn bệ hạ!"

Thiên Bồng và Quyển Liêm đều nhìn Tôn Ngộ Không, gọi: "Đại sư huynh!"

Tôn Ngộ Không ngẩng đầu ưỡn ngực, cười hì hì: "Hai vị sư đệ, chúng ta lại sắp kề vai chiến đấu rồi!"

Thiên Bồng Nguyên Soái hỏi với vẻ khó hiểu: "Hầu ca, kề vai chiến đấu? Chẳng phải là chúng ta vẫn luôn cùng nhau đánh Ma tộc sao?"

Ngọc Hoàng Đại Đế hắng giọng, mấy người lập tức nghiêm túc.

Ngọc Hoàng Đại Đế nghiêm nghị cất lời: "Lần này hạ giới tìm kiếm mười bảy hạt xá lợi thượng cổ, không tránh phải cưỡng đoạt một phen. Vì danh tiếng của Thiên Đình ta, Thiên Bồng và Quyển Liêm dùng thân phận Phật Giáo làm việc nhé!"

Tôn Ngộ Không sửng sốt, giơ ngón tay cái khen Ngọc Đế cao tay!

Mặc dù Thiên Bồng Nguyên Soái và Quyển Liêm Đại Tướng còn chưa biết phải làm gì, nhưng vẫn đồng thanh đáp lời: "Vâng!", sau đó xoay người tại chỗ, lập tức biến thành Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh, trên gương mặt treo nụ cười ngây ngô.

Thấy mọi việc đã được sắp xếp thỏa đáng, Cô Lương lập tức chắp tay nói: "Bệ hạ, việc quân ngoài tiền tuyến bận rộn, ta xin cáo từ trước."

Tôn Ngộ Không cũng chắp tay, cười ha hả nói: "Bệ hạ, chúng ta cũng cáo từ."

Ngọc Hoàng Đại Đế mỉm cười gật đầu: "Các ngươi đi đi!

Ngộ Không, sau khi các ngươi hạ giới, nếu cần tìm kiếm sự trợ giúp thì có thể đến Cửu Trọng Quan, cũng có thể đi Đông Hải xin giúp đỡ. Câu Trần Đại Đế đang ở Đông Hải Long Cung."

"Đa tạ bệ hạ, lão Tôn ta biết rồi." Tôn Ngộ Không dẫn theo Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đi qua Cửu Trọng Quan xuống Hạ Giới.

...

Sau khi sư đồ Đường Tam Tạng lần lượt chủ động nhập kiếp, Ma tộc và thiên thần cũng liên tục chinh chiến mỗi ngày. Ở Cửu Trọng Quan sát khí ngút trời, chém giết không ngừng.

Ở một nơi khác, phong trào tu sửa rầm rộ cũng đang diễn ra trên Thiên Đình. Bảo khố của thiên ma bị mở ra, thiên tài địa bảo trong đó bị lấy ra. Trước tiên đến ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian do giáo chủ Ma Giáo quản lý đổi kim tiền, sau đó lại dùng kim tiền mua Ngọc Tinh Thạch, cuối cùng vận chuyển hết về Thiên Đình, tiến hành xây dựng.

...

Trong hậu hoa viên ở Thiên Đình, bốn vị Đại La Ma Tôn ngồi xếp bằng ở bốn góc hồ. Ngọn lửa màu xanh lam cháy hừng hực trong hồ, ven hồ đặt một tảng đá ngân quang giống như một ngọn núi nhỏ.

Một vị Đại La Ma Tôn ở hướng Đông khẽ phất tay, một tảng đá to nằm bên cạnh bay lên, rơi vào ngọn lửa màu xanh lam ở giữa hồ, tựa như sa điêu từ từ tan chảy rồi chảy ra xung quanh.

Từng phiến đá màu trắng sữa mọc lên bên cạnh, nhìn kỹ sẽ thấy trên phiến đá chằng chịt vết rạn, trông như thủy tinh vỡ. Mặc dù thoạt nhìn là một chỉnh thể, nhưng thật ra bên trong được tạo thành từ các tinh thể nhỏ, vô số tinh thể kết thành một khối chỉnh thể. Nếu không có lực lượng khống chế vừa cường đại vừa tinh tế thì khó có thể luyện chế ra phiến đá hoàn chỉnh như vậy.

Ma Tôn ở hướng Đông cười ha ha giễu cợt: "Thiết nghĩ ta đường đường là Ma Tôn, không để ta lên chiến trường mà lại bắt ta ở đây luyện chế mặt sàn, thật nực cười!"

Ma Tôn ở hướng Tây bấm ấn quyết, từng tấm phù văn kiên cố bất hủ bay ra, dung hợp với tinh thần chi lực trong thiên địa, sau đó lũ lượt dung nhạp vào phiến đá trước mặt mình. Hắn uể oải nói: "Thứ Cốt Ma Tôn, ngươi đừng nói nữa, để nàng nghe thấy thì nhất định sẽ chỉnh ngươi một phen."

Ma Tôn ở hướng Đông lạnh lùng hừ mũi: "Ta há lại sợ nàng? Chỉ là một thiên thần nhỏ nhoi mà thôi, hiện tại nơi đây là Thiên Đình của Ma tộc chúng ta."

Ma Tôn ở hướng Nam cười ha hả: "Tên Ma Tôn khiêu khích nàng lúc trước đã bị phong bế tu vi, nằm bò ra đất ghép gạch kìa."