Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1313: Đó đều là danh tiếng ngoài thân




Khuê Cương Pháp Tổ ôm quyền: "Mong được như lời hay của Thiếu Tổ, ta nhất định có thể công phá Cửu Trọng Quan.”

"Đương nhiên rồi, nhưng ta hy vọng ta có thể đẩy nhanh thời gian lên trước so với kế hoạch.”

"Ta sẽ cố gắng hết sức.”

Bạch Cẩm nhìn quanh đại điện, trong lòng đột nhiên hiện lên một ý niệm mới trong đầu, tựa hồ Thiên Đình cũng có thể đại tu! Nhưng mặt ngoài thì vẫn nhíu mày ưu tư.

Khuê Cương Pháp Tổ thấy sắc mặt Bạch Cẩm không vui liền cảnh giác hỏi: "Thiếu Tổ, có chuyện gì không ổn sao?" Trong lòng thì nói thầm, Bạch Cẩm này lại muốn làm cái gì?

"Ai!" Bạch Cẩm đột nhiên thở dài thườn thượt: "Khuê Cương, chúng ta ở Ma Giới cũng xem như đã quen biết nhiều năm, chính là huynh đệ đã từng vào sinh ra tử, tình như tay chân!

Bây giờ đến tam giới, phải đối mặt với một khởi đầu mới, chúng ta nói vài câu tri kỷ đi.” Xem bí thuật lừa gạt của ta đây.

Khuê Cương Pháp Tổ gật đầu, thành khẩn: “Thiếu Tổ nói không sai, ta thực lòng ngưỡng mộ Thiếu Tổ, có thể trở thành tri âm với Thiếu Tổ chính là vinh hạnh của ta.”

Tình như tay chân ta tin, phàm là có chút bản lĩnh, gãy tay gãy chân cũng không tính là chuyện gì, một ngày ta có thể chém một đống cánh tay chân cho ngươi.

Ở Ma Giới, huynh đệ chính là dùng để hãm hại, cho nên ngươi muốn hãm hại ta?

Bạch Cẩm cười lớn đầy chân thành: "Khuê Cương Pháp Tổ, ngươi cũng đừng gọi ta là Thiếu Tổ nữa, trực tiếp gọi ta là Bạch Cẩm là được rồi.”

"Không ổn, không ổn.”

“Không có gì không ổn, ta cũng không coi Pháp Tổ như người ngoài mà!”

Chẳng lẽ Pháp Tổ ghét bỏ bản lĩnh của ta thấp kém, không muốn hạ thấp để giao du với ta chăng?" Bạch Cẩm ra vẻ không vui.

Khuê Cương Pháp Tổ thấy nét mặt Bạch Cẩm không giống giả dối, trong lòng thì không hiểu rốt cuộc là trong đầu hắn nghĩ cái quỷ gì? Thăm dò: “Vậy ta mạo phạm, xưng Thiếu Tổ một tiếng Bạch huynh đệ.”

Bạch Cẩm cười ha ha: “Cái này mới đúng, ta cũng gọi ngươi một tiếng Khuê huynh đệ.”

Hai người đều lộ ra tiếng cười vui mừng, tình huynh đệ sâu sắc sắt son không thể nghi ngờ.

“Khuê Cương huynh đệ, nhân đây cũng nói một nói rút gan rút ruột với huynh đệ... hiện tại... ta cảm thấy áp lực rất lớn!”

"Ồ! Không biết Bạch huynh đệ sao lại cảm thấy áp lực?"

Bạch Cẩm cảm thán: "Tuy rằng nghĩa phụ bảo ta làm tổng chỉ huy xâm lấn tam giới nhưng đó vốn là việc ta không muốn.”

"Ha ha!" Khuê Cương Pháp Tổ cười gượng hai tiếng, trong lòng nói thầm, không muốn ngươi thì từ chối đi! Ta muốn!

"Khi xưa Bạch Cẩm ta từng lạc lối nên đã làm Câu Trần Đại Đế ở tam giới, về sau nhờ ơn Ma Tổ không ghét bỏ mới nhận làm nghĩa tử, từ đó hết lòng dạy dỗ.

Khi lượng kiếp mở ra, nghĩa phụ quan tâm mới cho ta làm tổng chỉ huy cuộc xâm lược tam giới.”

"Ma Tổ có con mắt tinh tường, biết nhìn ra tài năng của các ma.”

Bạch Cẩm khẽ lắc đầu, khuôn mặt vô cùng nghiêm trang: "Không phải! Ta có thể trở thành tổng chỉ huy cuộc chiến lần này là bởi vì Ma Tổ là nghĩa phụ ta, xuất phát từ sự quan tâm của hắn đối với ta, chuyện đó lại có liên quan gì tới năng lực của ta đâu.”

Khuê Cương Pháp Tổ bỗng thấy chua xót, coi như ngươi có tự mình biết mình, nhưng sao nghe như là khoe khoang đây?

"Chậc, không gạt Khuê huynh, ta không có bằng hữu nào trong Ma Giới, cũng chỉ có ngươi có điểm giống ta giống, đều là từ tam giới tiến vào Ma Giới.”

Khuê Cương: “Bạch huynh, hình như Vô Thiên Phật Tổ cũng tới từ tam giới mà.”

Bạch Cẩm lập tức lắc đầu: "Hắn và chúng ta không giống nhau, hắn là Phật Giáo, chúng ta là Thiên Đình, chúng ta mới là người thân thiết.”

Khuê Cương Pháp Tổ suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu, cũng đúng, trong Ma Giới, chỉ có Bạch Cẩm và ta có quá khứ ở Thiên Đình, hắn nói vậy cũng không sai.

Khuê Cương Pháp Tổ cảm động: "Ta cũng luôn coi Bạch như người nhà, như huynh đệ liền tay liền chân.”

"Cho nên có một số lời, ta không thể nói với ma khác, chỉ có thể nói với ngươi.” Bạch Cẩm chân thành nhìn Khuê Cương Pháp Tổ, ta muốn siêu siêu nghiêm túc đấy.

"Không biết Bạch huynh muốn nói cái gì? Ta xin rửa tai lắng nghe.”

Bạch Cẩm thở dài: "Không giấu Pháp Tổ, từ sau khi đảm nhiệm tổng chỉ huy tam giới này, ta thường cảm thấy chột dạ.

Ta biết bản thân chỉ có bản lĩnh tầm trung, không bằng Khuê huynh ngươi cùng tên Vô Thiên Phật Tổ kia, nếu là Khuê huynh không đứng sau lưng yên lặng ủng hộ ta thì chắc ta đã bị mất mặt trước Vô Thiên Phật Tổ rồi.”

“Những thứ này ta chỉ làm làm với tư cách huynh đệ, dù sao chúng ta mới là những ma thân thiết với nhau!” Khuê Cương Pháp Tổ đáp lời không hề cảm thấy xấu hổ.

Bạch Cẩm lập tức đứng dậy, trịnh trọng làm lễ với hắn: "Ở đây, ta muốn chân thành cảm tạ sự giúp đỡ trước kia của Khuê huynh.”

Khuê Cương Pháp Tổ vội vàng đứng dậy, hắn giơ tay đỡ Bạch Cẩm: “Bạch huynh, huynh làm như vậy là xa cách với ta rồi, ta làm sao dám nhận lễ của Bạch huynh.” Bạch Cẩm này cũng không phải ma tốt đâu! Mãi vẫn không bước vào vấn đề chính, rốt cuộc muốn hãm hại ta như thế nào?

Hai người lại trở về chỗ ngồi.

Bạch Cẩm: “Sau khi xông tới tam giới, ta luôn lo lắng không thôi, sợ không hoàn thành nhiệm vụ của nghĩa phụ, hổ thẹn với lòng tin của ngài.”

"Cho dù không hoàn thành nhiệm vụ, Ma Tổ cũng không trách phạt ngươi.”

"Cũng may có Khuê huynh ủng hộ, trận đầu ta thắng đậm, thuận lợi thâu tóm được Linh Sơn.”

"Đó là điều ta nên làm.”

"Về sau cũng thuận lợi bắt được Thiên Đình, chúng thần Thiên Đình cắp đuôi chạy rối rít.”

"Là do Bạch huynh uy danh hơn người, chấn nhiếp chư thần.”

“Cho nên hai ngày nay lòng ta rất vui!”

"Ta cũng rất mừng.”

"Nhưng Vô Thiên lại làm cho ta thất vọng, trong trận chiến Thiên Đình, hắn không hề ra tay.”

“Hắn cũng không phải là ma tốt!”

“Khuê huynh trấn áp thiên thần nhưng không may lại thất bại, tam giới đều đang nghi ngờ thực lực của Khuê huynh.”

“Đó đều là danh tiếng ngoài thân!”

"Nhưng ta tin tưởng Khuê huynh sẽ thành công.”

"Vẫn là huynh đệ hiểu ta.”