Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1310: Ngươi sẽ bị La hầu làm khó dễ




Nhưng thần linh trên Thiên Đình bỗng dâng lên quyết tâm hừng hực, coi chết nhẹ tựa lông hồng, Khuê Cương sơ suất lại bị đánh bại. Đại quân Ma Giới ta tổn thất thảm trọng, trong thời gian ngắn chỉ sợ rất khó triệu tập lại đại quân.

Hài nhi thật sự là đã phụ lòng ngài.”

La Hầu Ma Tổ hồn nhiên không thèm để ý: "Đây mới là bình thường, tam giới không phải kẻ yếu, tuy rằng vận mệnh đã định, nhưng không phải muốn là bắt được.

Bạch Cẩm, ngươi làm đã làm vi phụ rất hài lòng rồi, buộc Phật Tổ Linh Sơn chuyển thế, buộc Thiên Đình Thượng Đế chạy trốn, vi phụ cảm thấy vinh quang vì ngươi .”

Bạch Cẩm lộ ra một nụ cười tươi: "Hài nhi cũng vinh quanh vì có nghĩa phụ, so sánh với cảnh nghĩa phụ đại chiến chư thánh, chút chuyện nhỏ mà hài tử làm được chỉ giống như đom đóm so với mặt trời...”

"Khụ khụ!" La Hầu Ma Tổ xấu hổ ho khan hai tiếng, ta hoài nghi ngươi đang trào phúng ta, nhưng ta không có chứng cứ.

"Nghĩa phụ, ngài làm sao vậy? Cổ họng có không thoải mái sao ạ?"

"Không có việc gì, chuyện tam giới giao cho ngươi là ta rất yên tâm, về sau ít liên hệ với Thánh Nhân tam giới, bọn hắn đê tiện vô sỉ quen thói, cẩn thận lại lây sang cả ngươi.”

"Nghĩa phụ yên tâm, ta chịu được.

Đúng rồi nghĩa phụ, ta còn có chuyện muốn thương lượng với ngài.”

“Có chuyện gì?

Bạch Cẩm do dự nói: "Hài nhi cảm thấy, Khuê Cương có ý kiến với hài nhi.”

"Ồ,” La Hầu Ma Tổ nhíu mày một chút, bực bội nói: "Hắn nói cái gì?"

"Hắn không nói gì, cũng không cho ta làm gì, cho nên hài nhi mới cảm thấy hắn có ý kiến với ta, giống như không muốn để cho ta nhúng tay vào chuyện Thiên Đình. Lúc đuổi giết chư thần Thiên Đình cũng do hắn phụ trách hết, cho dù Thiên Đình đã bại bại cũng không muốn để cho hài nhi nhúng tay vào.” Bạch Cẩm có vẻ không cam lòng.

La Hầu Ma Tổ thoải mái cười to: "Đó là ảo giác của ngươi, là do tính cách của Khuê Cương thôi, hắn không có ác ý đâu.”

Bạch Cẩm thở dài nói: "Có lẽ đây chính là kiêu ngạo của Ma Vương! Hài nhi thật sự không hiểu nên hài nhi cũng không muốn nhúng tay vào, ta định giao chuyện vây bắt các vị thần đã chạy trốn trên Thiên Đình cho Khuê Cương phụ trách.”

La Hầu khẽ gật đầu đồng ý: "Thiên cơ đã hoàn toàn hỗn loạn, chuyện trong tam giới ta cũng không đoán được, bản thân ngươi thấy ổn là được.”

Bạch Cẩm cảm động: "Đa tạ nghĩa phụ đã tin tưởng ta như vậy, nghĩa phụ yên tâm, hài nhi sẽ đánh chiếm cả tam giới, để Ma tộc chúng ta trở thành chủ nhân của hồng hoang.”

La Hầu Ma Tổ khẽ gật đầu: "Có chí hướng lớn như vậy, không hổ là nhi tử của ta, vi phụ ở Hỗn Độn chờ tin tức tốt của ngươi.”

Hai người lại nói chuyện một lát, lúc này Bạch Cẩm mới cúp điện thoại.

Bạch Cẩm ngồi ở trong Loan Giá, nhỏ giọng nói: "Cuối cùng mà không thâu tóm được tam giới thì ngài đừng trách ta!” Muốn trách thì trách Khuê Cương đi, là hắn không làm được thôi.”

Bạch Cẩm lại cẩn thận suy nghĩ lại một hồi lại cảm thấy như vậy vẫn không an toàn, phải làm triệt để hơn một chút, ví dụ như cho Khuê Cương một cái tiếng ham hưởng lạc, bị phồn hoa tam giới ăn mòn cả thân ma, như vậy mới đảm bảo không có gì bất ngờ xảy ra. Nhưng làm thế nào để xây dựng hình ảnh đó cho hắn đây?

Lại có tiếng chuông “Ting! Ting!”

“Tiểu Kim, mở video ra!”

"Bệ hạ có chỉ, mở video ra!" Một giọng nói the thé như thái giám vang lên.

"Bệ hạ có chỉ, mở video ra."

"Bệ hạ có chỉ, mở video ra."

"Bệ hạ có chỉ, mở video ra."

Từng tầng từng lớp giọng nói chồng lên nhau, càng ngày càng xa, giống như tiếng thái giám truyền qua từng lớp cửa cung.

Bạch Cẩm không thốt nên lời, Tiểu Kim chơi trò đóng vai đến nỗi nghiện rồi sao? Diễn xong quý phi giò lại diễn thái giám?

Một tấm thánh chỉ màu vàng sáng hiện lên giữa chùm sáng lấp lánh, thánh chỉ chậm rãi mở rộng, sau tiếng rồng gầm yt nghiêm liền biến thành một cái màn hình.

Giữa bầu trời tuyết rơi dày đặc, nước hồ bốc lên hơi nóng, một chiếc thuyền dập dềnh giữa dòng nước, Thái Thượng Thánh Nhân ngồi trên một chiếc thuyền lá, hắn mặc quần áo lá đơn giản, trong tay cầm một cây gậy trúc câu cá. Con người và cảnh dung hợp, giống như một bức tranh.

Bạch Cẩm lập tức cung kính nói: "Bái kiến đại sư bá!"

Thái Thượng Thánh Nhân bật cười: "Đứng lên đi! Ai vừa tìm ngươi? Tại sao ta gọi mà video không kết nối được?"

Bạch Cẩm đứng dậy cười nói: " Đại sư bá, vừa rồi có La Hầu Ma Tổ tìm ta để hỏi tiến triển của chuyện Ma tộc xâm lấn hồng hoang."

Thái Thượng Thánh Nhân mỉm cười: “Thái Thượng Lão Quân đã nói với ta về kế hoạch của ngươi rồi, lui một bước biển rộng trời cao, vứt bỏ Thiên Đình, cũng phá giải định số, hết thảy đều sống. Ngươi đã làm rất tốt.”

"Đệ tử không dám kể công lao. Sư bá từng nói với ta, thiên đạo vô thân mà đọa ở người.

Đệ tử ngồi nghe đại sư bá giảng chuyện nên cũng hiểu được đạo lý tiên đạo quý ở sinh mệnh, ta không dám để Ma tộc thả ra bệnh dịch xuống chúng sinh, đây là bổn phận của đệ tử Huyền Môn.

Vậy nên mới phải nghĩ cách để cho chúng thần rời khỏi Thiên Đình, trấn thủ Cửu Trọng Thiên, vây khốn Ma Tổ ở thiên giới. Ma mươi ba ngày sau, thiên số nghịch chuyển, đó là lúc có thể phản công Ma Giới.” Bạch Cẩm ở phía dưới cung kính nói.

Thái Thượng Thánh Nhân khẽ gật đầu: "Ngươi giỏi hơn Đa Bảo ở điểm đó, Đa Bảo lựa chọn chuyển thế, tuy rằng cũng là một phương pháp phá giải lượng kiếp nhưng chỉ có thể bảo toàn cho bản thân mà để vô tận chúng sinh trong tam giới chịu kiếp thay hắn.

Lựa chọn của ngươi là lùi một bước, nhưng không hoàn toàn lui, chịu mất thiên giới để bảo tồn nhân gian.

Nhưng ngươi làm như vậy, e ba mươi ba ngày sau, ngươi sẽ bị La hầu làm khó dễ.”