Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1303: Khuê Cương Pháp Tổ vỗ tay




Một pho tượng Ma tôn gầm lên tiếng động, từ trước đến nay đều là Ma tộc miệt thị tam giới, làm sao chịu nổi loại vũ nhục này?

Lập tức còn một pho tượng Ma tôn bay ra, người còn chưa tới, trong lúc đó nâng tay lên vô số kiếm khí bay ra giống như sóng biển bao quanh Dương Giao, kiếm khí màu đen như núi cao như sóng biển, mũi nhọn tận trời.

“Chết cho bản tôn!’’ Ma tôn gầm lên.

Ánh mắt Dương Giao ngừng một chút, Phương Thiên Họa Kích trong tay chuyển động, vừa định ra tay, một bên áo choàng đột nhiên bay ra mở rộng che lấp mặt trời, hoa văn công đức trên mặt áo sống động từng trận tường vân.

Oành ~ oành ~ oành ~ Kiếp quang ngập trời chém trên mặt áo va chạm như cuộn sóng, nhưng áo dường như không mảy may hư tổn, tất cả đều bị áo choàng hút vào.

Dương Tiễn chậm rãi bay xuống từ trên không trung, đứng thẳng phía trên áo choàng, Tam Tiêm Lưỡng Nhẫn Đao trong tay lóe ra hàn quang.

“Đại ca, hiện tại đến lượt ta!’’

Dương Giao thu hồi vũ khí trong tay, gật đầu nói: “Cẩn thận.’’

“Ta hiểu!’’

Dương Giao hóa thành một đạo thần quang phóng lên cao, dừng ở phía trên quan ải hiện ra thân hình.

Trên quan ải, Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, buồn bực kêu lên: “Dương Nhị ca xấu lắm, thế nhưng trốn đi.

Na Tra, Ngao Bính, chúng ta nói cho xong trước, chờ một chút chúng ta cạnh tranh công bằng, kéo búa bao.’’

Na Tra, Ngao Bính liếc nhau, đồng thời gật đầu, cười kêu lên: “Nên như vậy.’’

Trên chiến trường, áo khoác thật lớn nhanh chóng thu nhỏ lại tự động bay đến dừng ở trên vai Dương Tiễn.

Dương Tiễn vẫn duy trì mỉm cười ấm áp: “Dương Tiễn của Tư Pháp Thần Điện, xin hỏi người tới là ai?’’

“Tiêu Ly của Hắc Ám Thâm Uyên.’’ Thân ảnh Thiên Ma hóa thành từng đợt ma khí tiêu tán dung nhập vào hư không.

Một đám thật lớn hắc cầu mang theo điện quang đột nhiên hiện lên, bốn phương tám hướng bay về phía Dương Tiễn, bên trong hắc cầu hiện lên từng đạo điện quang màu trắng tựa như một cái hắc động cắn nuốt thế gian.

Thân ảnh Dương Tiễn vừa động, di chuyển với tốc độ cao ở trên không trung. Bang ~ Bang ~ Bang ~ Tam Tiêm Lưỡng Nhẫn Đao thử tính chém ra ánh đao, điện quang xẹt xẹt bắn ra bốn phía, một quả hắc cầu bị xẻ đôi, một hóa thành hai.

Trên hư không chiến trường lôi ra một đạo ảo ảnh, Dương Tiễn ở xa xa ngưng tụ thân mình, quang điện chạy quanh Tam Tiêm Lưỡng Nhẫn Đao. Hắn nắm đao trên tay, ngưng tụ một cỗ thần lực cách trở. Lôi cầu này quá bá đạo, vậy mà ngay cả mình cũng không ngăn cản được.

“Dương Tiễn, ngươi trốn không thoát đâu.’’ Thanh âm sâu thẳm truyền ra từ bốn phương tám hướng.

Dương Tiễn nắm chặt Tam Tiêm Lưỡng Nhẫn đao trong tay, hơi hơi chấn động, tất cả điện quang trên mặt đều bắn ra, tuyệt đối duy trì bình tĩnh trong chiến đấu, nói: “Ta cũng không có kiên nhẫn giống như đại ca.’’

Vô sô lôi cầu màu đen đồng thời vọt về phía Dương Tiễn giống như từng đạo hắc tuyến hủy diệt.

Thân ảnh Dương Tiễn di chuyển, biến thành một con đại bàng, Kim Sí hàn quang đại bàng điêu, tầm nhìn xa ngàn dặm, cánh chim vừa động, nháy mắt biến mất vào bên trong chiến trường.

Đại La Kim Tiên ở dưới không thể nhìn thấy sự tồn tại của Dương Tiễn, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng chỉ nhìn thấy mộ đạo kim ảnh bay nhanh, tốc độ vượt qua cực hạn của Đại La Kim Tiên khó có thể nhìn lại, liền càng đừng nói cái lôi cầu kia, ngay cả khi lôi cầu bay nhanh tung hoành ở trên hư không đến ngay cả một tiếng động cũng không có truyền ra, đều không đụng tới một chút giống như Dương Tiễn căn bản không tồn tại ở chiến trường.

Lôi cầu chợt tụ lại vây thành một cái vòng tròn, hắc khí bên trong viên cầu không thẩm thấu ra ngoài ngưng tụ lại thành một thân ảnh Thiên Ma.

Thiên Ma ngưng trọng kêu: “Dương Tiễn, ta thừa nhận ta coi thường ngươi, lại tiếp chiêu thứ nhất thần thông của ta…’’

Ong ~ Một đạo thần quang hủy diệt rơi xuống, nháy mắt rơi vào phía trong lôi cầu.

Oanh ~ Uy lực cường bạo, nháy mắt lôi cầu nổ tung hủy diệt thần quang xuyên thấu Thiên Ma.

“A ~’’ Thiên Ma ở bên trong thần quang hủy diệt kêu thảm một tiếng, gian nan ngẩng đầu nhìn Dương Tiễn ở giữa hư không, trên trán mở thiên nhãn, trong đó bắn ra thần quang hủy diệt.

Nháy mắt Thiên Ma hóa thành khói đen, dè dặt muốn rời khỏi sự tập trung của thần quang nhưng không có cách nào phá tan thần quang của Thiên nhãn.

“Hủy diệt đi!’’ Dương Tiễn lãnh đạm nói một tiếng.

Ca ~ Ca ~ Xung quanh không gian che kín vết rạn. Bang ~ Không gian dập nát mở ra, hình thành một cái lốc xoáy hắc động. Thần quang từ Thiên nhãn đẩy Thiên Ma bắn thẳng vào trong lốc xoáy ở hư không. Oành ~ Sâu bên trong hư không truyền ra một tiếng nổ mạnh. Hắc động đều khó có thể ổn định, trực tiếp vỡ nát rồi sau đó tự động khôi phục.

Dương Tiễn đóng Thiên nhãn, xoay tròn Tam Tiêm Lưỡng Nhẫn Đao trong tay hóa thành một thanh chiết phiến. Chiết phiến nhẹ nhàng lay động, nhìn thấy Ma tộc bèn nở nụ cười ấm áp nói: “Đây mới là thực lực chân chính của Tư Pháp Thiên Thần!’’ Sau đó lãnh khốc sát phạt phân ra hai thần.

Ma tộc lập tức xôn xao, vô số ma đầu đỏ bừng hai mắt, giận dữ nhìn Dương Tiễn, tiếng mắng chửi liên tục vang lên.

Bộp bộp ~ Khuê Cương Pháp Tổ vỗ tay.

Ngàn vạn Ma tộc lập tức yên tĩnh lại, giữa trời đất xơ xác tiêu điều, chỉ chờ Khuê Cương Pháp Tổ đưa ra mệnh lệnh.

Dương Tiễn lập tức trở nên nghiêm túc, vô thức siết chặt chiếc quạt trong tay.

Sắc mặt Khuê Cương Pháp Tổ cũng rất khó coi, vốn dĩ hắn muốn cứ như vậy phá vỡ khí thế của Thiên Đình, nhưng lại để Thiên Đình thắng liên tiếp hai ván, đúng là một đám phế vật.