Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1300: Ắt sẽ giảm mạnh




Sách bản đẹp được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

Thái Bạch Kim Tinh gật đầu cười khẽ: "Vậy thì xin nhờ chư vị, lão hủ trở về phục chỉ." Tường vân chuyển hướng đi về phía đế cung.

Tôn Ngộ Không cười hì hì: "Lão Tôn ta không thể chờ đợi thêm nữa."

Na Tra và Ngao Bính cũng hằm hè xoa tay.

Dương Giao bình tĩnh nói: "Chúng ta không hiểu rõ Ma tộc, đừng lơ là. Ma tộc đến, buổi chiều thách chiến để thăm dò tình hình của Ma tộc."

...

Ma vân cuồn cuộn như hắc hải vô cùng vô tận từ đằng xa kéo đến, trùng trùng điệp điệp che khuất bầu trời, như muốn bao phủ tam giới trong bóng tối. Những nơi ma vân đi qua đều bị hắc ám thôn phệ.

Trên Cửu Trọng Quan, trăm vạn thiên binh thiên tướng xôn xao hết cả lên. Đối mặt với thiên mạc hắc ám, bọn hắn vô thức cảm thấy tức giận xen lẫn hoang mang, căng thẳng, bất giác cầm chặt thần binh, bày trận sẵn sàng đón địch.

Dương Giao xoay cây Phương Thiên Họa Kích trong tay, chống 'bộp' xuống tường thành, giọng nói nặng nề vang vọng khắp Cửu Trọng Quan. Trên Cửu Trọng Quan toả hào quang rực rỡ, từng đám tường vân ngưng hiện, từng đạo kim quang nở rộ. Đồng thời có một luồng khí thế to lớn trào dâng, cảm giác khủng bố ngưng tụ từ ma vân vô biên lập tức bị đánh tan.

Ầm! Hư không phát ra âm thanh vang dội, hai đạo khí thế mênh mông va chạm vào nhau, ma vân đằng xa khó có thể tiến thêm. Một bên là ma khí ngập trời, một bên là tiên quang lấp lánh, hình thành hai vùng thiên địa phân biệt rõ ràng.

Dương Giao hét to: "Người tới hãy báo danh!" Giọng nói lớn vang vọng.

Ma vân vô biên bắt đầu tràn sang hai bên, để lộ vô số thiên ma bên trong.

Khuê Cương Pháp Tổ mặc long bào màu tím, ngồi trên đế vị. Phía sau có ma nữ nâng khen, lực sĩ cầm quạt, thiên ma hung dữ cầm kiếm, Ma Tôn hiên ngang hộ giá, rầm rộ như Thiên Đế xuất hành.

Dương Tiễn giận dữ quát to: "Thiên ma to gan, dám vượt quá uy nghi của Thiên Đế."

"Ha ha!" Khuê Cương cười to vài tiếng, giọng điệu ngông cuồng: "Phật chết rồi, Đế chạy trốn, tam giới còn Thiên Đế gì nữa? Hạo Thiên xứng làm Thiên Đế sao?

Vứt bỏ Thiên Đình, trốn trong mai rùa là có thể tránh được kiếp số chắc?"

Hắn nhìn tòa tiên cung cao nhất ở đằng sau Cửu Trọng Quan, giận dữ hét: "Hạo Thiên cút ra đây cho ta!"

Hạo Thiên cút ra đây cho ta...

Hạo Thiên cút ra đây cho ta...

Hạo Thiên cút ra đây cho ta...

...

Sóng âm to lớn vang vọng trong thiên địa.

Chúng thần trong Cửu Trọng Quan đều xôn xao, uy thế này khiến bọn hắn cảm nhận được áp lực cường đại.

"Muốn gặp ta thì vào đây!" Giọng nói hùng hậu từ Cửu Trọng Quan vọng ra.

Khuê Cương Pháp Tổ nhếch miệng nở nụ cười dữ tợn, ánh mắt tràn đầy vẻ điên cuồng. Hắn gào lớn: "Hạo Thiên, hôm nay ta sẽ báo mối thù ngày xưa, ta phải giết ngươi."

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Trong bốn phương tám hướng hư không bỗng vang lên từng tiếng nổ, nơi xa xăm có hai luồng khí tức va chạm, không phân thắng bại.

"Giết!"

"Giết!"

"Giết!"

...

Hàng nghìn hàng vạn Ma tộc đều giơ tay lên, giận dữ gào thét, sát khí đè ép Cửu Trọng Quan.

Trên quan ải, Dương Giao giơ trường thương trong tay lên cao. Rầm rầm! Một lá cờ phóng lên trời, bay phần phật theo gió.

Trên lá cờ có thêu vân văn bằng Công Đức Kim Ti, ở giữa có hai chữ to 'Tư Pháp'!

Vù!

Trên quan ải, năm thân ảnh cao lớn xuất hiện bên cạnh lá cờ, ai nấy đều mặc chiến giáp, áo choàng đen sau lưng bay phấp phới, theo thứ tự là Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính, Tôn Ngộ Không.

Năm vị pháp tướng đồng thanh hét lên: "Tư tam giới, pháp chúng sinh, tư pháp trấn ma!"

Tất cả thiên binh thiên tướng trên quan ải đều giơ cao thần binh, đồng thanh hô: "Tư pháp trấn ma! Tư pháp trấn ma! Tư pháp trấn ma."

Thanh thế rầm rộ không hề thua Ma tộc, khí thế hào hùng từ Cửu Trọng Quan dâng lên, vững vàng cản trở sát khí của Ma tộc.

Cô Lương dẫn theo Thất Bộ Thần Chủ xuất hiện trong tường thành, sau lưng có các thần vị mọc ra, chúng thần ngồi trên thần vị.

Cô Lương mỉm cười lên tiếng: "Chư vị sư đệ, đám tiểu bối đã trưởng thành, bây giờ để chúng ta áp trận cho bọn hắn."

Thân Công Báo cảm thán: "Thời đại của chúng ta đã qua rồi, thời nào trong thiên địa cũng có anh hào!"

Lữ Nhạc tươi cười nói: "Thân Công, năm xưa ngươi không được coi là anh hào gì hết, kém xa bọn hắn!"

Thân Công Báo trợn mắt, hậm hực bảo: "Ít ra vẫn mạnh hơn ngươi."

"Ha ha ha!" Chúng thần cười to.

Văn Trọng cảm thán: "Bọn hắn khiến ta nhớ tới Tiệt Giáo ngày xưa, huynh đệ đồng môn cũng cùng tiến cùng lùi, tình nghĩa vô song như thế."

Các chủ thần khác cũng gật đầu.

Cô Lương không có thời gian tám chuyện với bọn hắn. Một cuốn binh thư hiện ra trong tay, nàng đặt lên chân lật xem, lâm trận mới mài gươm, không bén cũng sáng.

...

Trong trận doanh của Ma tộc, Huyền Sát Tinh Ma thấy khí thế của Thiên Đình dâng cao, lập tức chắp tay nói: "Bệ hạ, thuộc hạ nguyện làm tiên phong, phá quan ải này, bắt Thiên Đế giao cho bệ hạ xử lý."

Khuê Cương Pháp Tổ nhìn chằm chằm vào Cửu Trọng Quan. Hắn cảm nhận được khí tức quang minh chính đại uy, nghiêm cuồn cuộn ở bên trong quan ải này. Hạo Thiên đang ở trong đó. Luồng khí tức này còn mạnh hơn mình, cho dù có thiên địa gia trì, muốn thắng Hạo Thiên Thượng Đế không phải chuyện một sớm một chiều.

Khuê Cương Pháp Tổ gật đầu: "Đi đi! Mấy tên thần tướng này chắc là Chiến Thần của Thiên Đình. Đánh bại bọn hắn, khí thế của Thiên Đình ắt sẽ giảm mạnh."

"Rõ!" Huyền Sát Tinh Ma đột nhiên biến mất.