Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1297: Đa tạ thiếu tổ chỉ điểm




Khuê Cương Pháp Tổ cười khẩy: "Giả thần giả quỷ. Hạo Thiên không dám ra mặt, lại sai một nữ tiên như loài giun dế ra làm màu, chìm đắm trong âm thanh mê hoặc không thể thoát ra. Thiên Đế kiểu này nên ứng kiếp, để bản tọa thay thế."

Khuê Cương Pháp Tổ chìa tay chộp về phía thiên môn, một bàn tay ma khí khổng lồ che phủ thiên môn rồi giáng xuống như đập con côn trùng. Sát cơ ác liệt, ma khí dày đặc.

Bạch Cẩm lập tức quay đầu nhìn Khuê Cương. Ngươi rất can đảm!

Ánh mắt Vô Thiên chợt đóng băng. Thoắt cái hắn đã xuất hiện sau lưng Khuê Cương, tay cầm Hắc Liên như cục gạch, hung hăng đập 'bộp' vào gáy đối phương.

"Á!" Khuê Cương hét lên thảm thiết, lập tức rời khỏi đế ỷ, gáy chảy ma huyết.

Ma thủ che phủ Tây Thiên Môn cũng lập tức tiêu tán.

A Tu không hề bị ảnh hưởng, vẫn luôn mỉm cười đánh đàn. Trước mặt Vô Thiên, nàng không cần đề phòng gì hết.

Trong ma vân, ngàn vạn ma đầu ngẩn ra giây lát rồi lập tức xôn xao. Vô số thiên ma trợn mắt nhìn đám ma phật ít ỏi, không ngờ Phật Tổ của các ngươi cũng dám đánh lén Pháp Tổ của chúng ta.

Ma phật cũng không chịu yếu thế. Mặc dù số lượng ít, song tất cả đều trợn mắt nhìn thiên ma. Phật Tổ đánh Pháp Tổ là ban phật ân cho các ngươi, các ngươi phải cảm tạ Phật Tổ ban tặng.

Khuê Cương bị Vô Thiên đập gạch vào đầu, ngu người luôn. Hắn tỉnh táo lại, bước ra trăm mét, xoay người sờ gáy, sau đó giận dữ gào thét: "Vô Thiên, ngươi dám đánh lén ta. Ngươi muốn phản bội Ma Giới sao?"

Vô Thiên Phật Tổ cầm hòn gạch Hắc Liên, lạnh lùng cất lời: "Bản tọa đánh ngươi đó, ngươi cũng chẳng có cách nào đại diện cho Ma Giới."

"Vô Thiên, ta nhịn ngươi lâu lắm rồi, hôm nay kết thúc đi!"

"Ngươi dám ra tay với nàng thì ta sẽ giết ngươi."

Phật Tổ và Pháp Tổ đồng thời biến mất. Ầm! Một âm thanh nặng nề vang lên trên thiên khung, bầu trời trông như thủy tinh, ầm ầm biến thành mảnh vụn. Mảnh vỡ không gian không ngừng rơi xuống, loạn lưu đáng sợ nhấn chìm tam giới.

Bạch Cẩm vẫy tay nói: "Định!"

Trên thiên khung vỡ nát xuất hiện một tấm Bát Quái Thái Cực Đồ. Thái Cực xoay tròn, Âm Dương Nhị Khí hội tụ giữa thiên địa. Không gian vỡ nát từ từ lành lại.

Ầm ầm! Sóng dao động dữ dội không ngừng truyền ra, loáng thoáng có thứ gì đó rất đáng sợ không ngừng dao động ở nơi xa xăm, tiên thần trong tam giới đều tâm thần không yên, cực kỳ sợ hãi.

Trong ma vân, ma phật và thiên ma đang trừng mắt nhìn, nhưng không có ma nào dám ra tay trước. Trong lúc nhất thời, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

Huyễn Đào Ma Tôn vội vàng hỏi: "Giáo chủ, tại sao hai vị Ma Vương lại đánh nhau? Ngài có cần ra tay ngăn cản không?"

Bạch Cẩm hoàn toàn phớt lờ: "Không cần ngăn cản, bọn hắn đùa giỡn thì phải?"

Nàng ngẩng đầu hét: "Tuyệt đối đừng đánh vào mặt! Đánh nát mặt thì không thể gặp ai."

"Á! Vô Thiên, ngươi đánh vào mặt ta. Xem Hắc Ám Thâm Uyên Trảo của ta đây, ta cào chết ngươi!"

"Hừ!" Trong hư không vọng ra tiếng kêu rên.

Sóng dao động đáng sợ không ngừng truyền ra.

...

Trên Cửu Trọng Quan, đông đảo thần quân thần tướng đều ngẩng đầu nhìn Hạo Thiên Thần Kính lơ lửng giữa hư không. Chúng ta còn chưa ra tay, bọn hắn đã tự đánh nhau rồi hả?

Tôn Ngộ Không giơ bàn tay lông lá che trán, đồng thời lẩm bẩm: "Đây là mỹ nhân kế trong truyền thuyết sao? Nhẵn nhụi chẳng có lông, đẹp chỗ nào?"

Ngao Bính nhỏ giọng giới thiệu: "Đó là A Tu tiên tử - đệ tử của Câu Trần Đại Đế."

"Tuy không có lông, nhưng da rất đẹp. Thật là xinh đẹp!"

Na Tra vác Hỏa Tiêm Thương, cười ha hả nói: "Tự đánh nhau rồi, Ma tộc không đáng lo."

...

Trận đại chiến này kéo dài không lâu. Sau khi A Tu gảy hai khúc nhạc, dư ba chiến đấu dần lắng lại, hai đạo thân ảnh tràn đầy uy áp im hơi lặng tiếng hiện ra, khí tức dồi dào vẫn chưa hồi phục, bóp méo hư không xung quanh.

Đông đảo Ma tộc trong ma vân không chịu nổi khí tức của Ma Vương, ai cũng lùi lại.

Vô Thiên Phật Tổ và Khuê Cương Pháp Tổ, một người ẩn mình trong phật quang hắc ám, một người giấu mình trong ma khí âm u, không nhìn rõ thân ảnh.

Bạch Cẩm vội vàng khuyên nhủ: "Hai vị đạo hữu đều là chí cường giả của Ma Giới, hà tất phải đánh nhau dữ dội vì chút chuyện nhỏ nhặt này?

Hãy nghe lời khuyên của ta, có chuyện gì thì nói ra là được, tuyệt đối đừng đánh nhau!"

"Đa tạ ý tốt của thiếu tổ, nhưng ngài cũng thấy rồi đấy, là Vô Thiên ra tay với ta trước. Ta nghi ngờ hắn đã đầu quân cho Thiên Đình." Giọng nói lạnh lùng của Khuê Cương Pháp Tổ vang lên, hắn hung dữ nhìn Vô Thiên.

Vô Thiên Phật Tổ lạnh lùng nói: "Kẻ nào dám ra tay với nàng, ta sẽ giết kẻ đó."

Bạch Cẩm thở dài bất đắc dĩ: "Khuê Cương Pháp Tổ, không phải ta mắng ngươi đâu, làm việc đừng xốc nổi như thế.

Hạo Thiên để nữ tử này trước Tây Thiên Môn, nhất định là hắn có âm mưu.

Ngươi có biết tiên tử hiện đang ở trước Tây Thiên Môn là đối tượng Vô Thiên Phật Tổ từng gửi gắm tình cảm, cũng là nguyên nhân khiến hắn nhập ma. Nếu ngươi giết nàng, Vô Thiên nhất định sẽ liều chết với ngươi đến cùng. Đây là điều đám thần linh Thiên Đình kia muốn thấy."

Vô Thiên Phật Tổ lạnh lùng hừ mũi, chẳng nói chẳng rằng, hiển nhiên là hắn đồng ý với lời giải thích của Bạch Cẩm.

Hắc khí quanh người Khuê Cương Pháp Tổ không ngừng dao động. Nữ tử này là tâm ma của Vô Thiên?

"Đa tạ thiếu tổ chỉ điểm."