Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1295: Đó là kết cục xứng đáng với nàng




Năm ngày sau, ầm... một luồng khí thế cường đại trào dâng trên Linh Sơn, xua tan lực lượng hỗn loạn bao phủ Linh Sơn. Vô Thiên Phật Tổ ngồi xếp bằng trên Hắc Liên, xuất hiện trên nóc Đại Lôi Âm Tự. Mái tóc dài xõa vai, phật luân hắc ám bảy tầng soi rọi tam giới, giọng nói lớn vang lên: "Kể từ nay không còn Như Lai, chỉ có Vô Thiên Phật Tổ." Giọng nói hùng hậu vang vọng khắp tam giới.

Dưới Linh Sơn, các Phật Đà may mắn sống sót đều lộ vẻ mặt tuyệt vọng. Như Lai Phật Tổ chết rồi, Phật Đà Bồ Tát đã vẫn lạc.

Trong Hắc Liên thập nhị phẩm, từng đóa Hắc Liên nhỏ bay ra, lướt qua thiên không rơi xuống đỉnh đầu mỗi vị Phật Đà Bồ Tát, lập tức trấn áp toàn bộ Phật Đà La Hán.

Tất cả ma phật đều kích động, đồng thanh hô: "Bái kiến Vô Thiên Phật Tổ!"

"Bắt bọn hắn lại! Đưa vào Đại Lôi Âm Tự."

"Vâng!" Đông đảo ma phật đáp thật to.

...

Trên Cửu Trọng Quan, Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính, Tôn Ngộ Không mặc thần giáp đứng trên quan ải, phía dưới là lưu vân vạn trượng, không nhìn thấy đáy.

Dương Giao cảm thán: "Linh Sơn thất thủ rồi."

Na Tra cũng chấn động: "Nhanh thế nhỉ?"

Dương Tiễn cất giọng nặng nề nói: "Tiếp theo là chúng ta đối mặt với Ma tộc."

Tôn Ngộ Không cười khặc khặc: "Lão Tôn ta vẫn cảm thấy bỏ lại Thiên Đình cho Ma tộc thật đáng tiếc."

"Đây là mệnh lệnh của bệ hạ. Thiên Đình mất có thể đoạt lại, nhưng nếu như Ma tộc tiến vào Địa Tiên Giới, gây ra tổn thất thì không thể bù đắp. Vì vậy, chúng ta nhất định phải trấn thủ ở Cửu Trọng Quan." Dương Tiễn nhìn về phía Tây Thiên, ánh mắt kiên định.

Dương Giao cảm thán: "Hơn nữa, nhằm tạo thế cân bằng với Ma tộc, cường giả chân chính của Thiên Đình ta không thể ra tay, tất cả phải dựa vào chúng ta. Hiện tại thử thách thật sự đã tới!"

"Khặc khặc, lão Tôn ta không thể chờ đợi thêm nữa." Tôn Ngộ Không vuốt ve Kim Cô Bổng.

...

Đại Lôi Âm Tự đã tan hoang cực độ, mái vòm đã bị hất bay, ánh mặt trời rọi từ trên xuống.

Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên đài sen ở chủ vị, bên dưới lần lượt là Vô Thiên Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên Hắc Liên và Khuê Cương Pháp Tổ ngồi trên long ỷ.

Trong đại điện, Quan Thế Âm Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát... ngồi bệt dưới đất, trên đỉnh đầu có một đóa Hắc Liên xoay chầm chậm, trấn áp Chân Linh nguyên thần.

Đông đảo Ma tộc ùn ùn kéo đổ xô vào Đại Lôi Âm Tự trong tiếng bước chân dồn dập.

Hắc Bào dẫn đầu. Hắn vung tay lên, một mảnh đốm sáng rơi vãi, hóa thành hàng nghìn hàng vạn Phật Đà La Hán bị trấn áp, sét đánh đùng đoàng như trời mưa, tiếng gào thét phẫn nộ vang lên.

Tất cả Ma tộc đồng loạt quỳ một chân trên đất, cất cao giọng hô: "Tham kiến giáo chủ, tham kiến Phật Tổ, tham kiến Pháp Tổ."

Giọng nói thật lớn của đám ma đầu vang vọng trong Đại Lôi Âm Tự, lập tức áp đảo âm thanh ồn ào của ngàn vạn Phật Đà, Bồ Tát, La Hán.

Đám Phật Đà, La Hán, Bồ Tát bất giác nhìn về phía chủ vị.

"Bạch Cẩm!"

"Câu Trần Đại Đế!"

"Sao lại là ngươi?"

"Câu Trần Đại Đế, ngươi là Đế Quân của tam giới, sao lại làm kẻ phản bội?"

...

Từng tiếng hét tràn đầy kinh ngạc xen lẫn sợ hãi liên tiếp vang lên.

Bạch Cẩm khẽ nâng tay, nói: "Đứng lên đi!"

"Đa tạ giáo chủ!"

Ma tộc đang quỳ bên dưới đều đứng dậy, ánh mắt đong đầy kích động. Linh Sơn đã bị đánh bại, Thiên Đình còn xa sao? Tam giới đã là vật trong túi chúng ta.

Giọng nói lớn của Bạch Cẩm vang vọng trong Đại Lôi Âm Tự: "Vô Thiên Phật Tổ, đã bắt hết Phật Đà của Linh Sơn chưa?"

"Giáo chủ, Nhiên Đăng Phật Tổ và Di Lặc Phật Tổ trên Linh Sơn lúc trước không phải chân thân. Chân thân của bọn hắn không đến Linh Sơn."

Bạch Cẩm cười ha hả: "Bây giờ Nhiên Đăng và Di Lặc cũng biến thành lão hồ ly rồi, rất giảo hoạt!"

"Giáo chủ yên tâm, bản tọa sẽ đích thân đi bắt hai kẻ trốn chạy này."

Bạch Cẩm khẽ gật đầu nói: "Nếu là Phật Tổ ra tay, tất nhiên bản tọa rất yên tâm.

Ngươi định xử lý đám đệ tử Phật Giáo bị bắt này như thế nào?"

Tất cả Phật Đà Bồ Tát ở bên dưới đều ngẩng đầu nhìn lên. Người thì lo lắng, kẻ thì sợ hãi, có người tức giận, có kẻ hờ hững.

Khuê Cương Pháp Tổ cười gằn: "Còn xử lý thế nào nữa, đương nhiên là giết hết."

Vô Thiên Phật Tổ nhìn chúng phật ngồi xếp bằng bên dưới, lạnh nhạt cất lời: "Đây là nhân quả giữa ta và Như Lai, không liên quan đến bọn hắn.

Năm đó khi ta là Khẩn Na La đã bái Như Lai làm sư phụ, tuân lệnh hắn đi truyền giáo, giáo hóa Đại Thừa Giáo Địa thành Tiểu Thừa Phật Địa.

A Tu vì cứu ta mà chết. Hôm ấy ta quỳ trên đường lớn, cầu khấn Phật Tổ rủ lòng thương, cầu xin hắn cứu nàng, cầu xin vị phật có tiếng là độ hóa chúng sinh cũng phổ độ A Tu.

Nhưng Như Lai xem ta như con sâu cái kiến, coi A Tu như cỏ rác. Các ngươi cảm thấy Như Lai Phật Tổ làm vậy là đúng hay sai?"

Vô Thiên Phật Tổ hỏi đám Phật Đà Bồ Tát bên dưới. Chuyện về Khẩn Na La không loan truyền rộng rãi ở Linh Sơn, cho nên đa số Phật Đà Bồ Tát không biết Vô Thiên đang nói gì.

Trong đại điện tĩnh lặng như tờ, không ít Phật Đà Bồ Tát lộ vẻ kinh ngạc. Như Lai Phật Tổ từng làm chuyện như vậy sao?

Định Quang Hoan Hỉ Phật vùng vẫy, không nhịn được quát: "Vô Thiên, A Tu chặt tay chân người khác, phá hoại gia đình người ta, hiển nhiên nghiệp chướng nặng nề. Đó là kết cục xứng đáng với nàng."