Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1293: Chuyển thế chạy trốn




Kim Quang Phật hét to: "Đây là lúc trừ ma vệ phật. Chúng phật đi theo ta trấn áp ma phật, bảo vệ Phật Giáo mãi hưng thịnh."

"Nam mô A Di Đà Phật!"

Tức khắc trên Linh Sơn tỏa ra phật quang vạn trượng, vô số Phật Đà, Bồ Tát, La Hán xông tới tấn công ma phật hắc ám. Hai bên còn chưa tiếp xúc, Phật Giáo và ma pháp đã đụng vào nhau như hai đợt sóng màu vàng và màu đen, dấy lên uy thế cuồn cuộn.

Trên Linh Sơn, tiếng hô giết vang trời, vô số ma đầu và Phật Đà cùng chém giết, phật pháp hắc ám và phật pháp kim quang va chạm. Ầm ầm! Đại trận khiến Linh Sơn chấn động, liên tục có ma phật hoặc là kim phật rơi xuống dãy Linh Sơn.

...

Trong Đại Lôi Âm Tự, Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên chủ vị, Huyết Văn Đại Minh Vương Phật Mẫu Bồ Tát, Quan Thế Âm Bồ Tát, Cụ Lưu Tôn Cổ Phật... tề tụ bên dưới.

Định Quang Hoan Hỉ Phật sờ ria mép, thở dài một hơi rồi ung dung lên tiếng: "Phật Tổ, nếu là Ma kiếp thì chút lực lượng ấy không khó vượt qua. Chi bằng để ta ra tay, đích thân trấn áp đám ma đầu này."

Quan Thế Âm Bồ Tát nhíu mày, cất giọng nặng nề nói: "Hoan Hỉ Phật khoan đã. Đám ma phật này hơi kỳ lạ, không rõ lai lịch, vẫn nên nghe Phật Tổ phân phó."

Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Tai họa ập tới, pháp lực của chúng ta không thể đối kháng.

Hắn đến rồi."

Chúng Phật Đà Bồ Tát giật mình. Đến rồi? Ai đến mà Phật Tổ lại nói là không thể đối kháng?

Trong ma khí cuồn cuộn giữa hư không có hai thân ảnh lững thững đi xuống. Một người để tóc dài xõa vai, trên khuôn mặt vừa dài vừa bự tràn đầy vẻ u ám.

Một người giấu mình trong hắc bào, ma khí cuồn cuộn quanh người, toát ra khí tức không lành nồng đậm.

Vô Thiên và Khuê Cương bước đi trong chiến trường hỗn loạn. Bất kỳ Phật Đà nào đến gần hai tên ma đầu này đều 'bộp bộp bộp' bay tứ phía, chưa bay được bao xa đã biến mất. Hai người thong dong bước về phía Đại Lôi Âm Tự, tựa như không phải đang ở chiến trường mà là ở con đường nhỏ trong hoa viên.

Trong Đại Lôi Âm Tự, các Phật Đà Bồ Tát cường đại đều bất giác nhìn hai người kia, tận sâu trong cõi lòng trào dâng cảm giác sợ hãi. Đây là chí cường giả? Sao Ma tộc lại có những hai chí cường giả?

Rầm!

Cửa Đại Lôi Âm Tự vỡ nát. Vô Thiên Phật Tổ và Khuê Cương Pháp Tổ bước vào trong đại điện. Ma lực âm u đáng sợ có vẻ không hợp với Đại Lôi Âm tỏa ra kim quang vạn trượng.

Vô Thiên Phật Tổ tiến về phía trước, dưới chân mọc ra một đóa Hắc Liên. Hoa sen màu đen từ từ mọc lên, hắn ngồi xếp bằng trong hoa sen, đối diện với Như Lai Phật Tổ.

Sau lưng Khuê Cương Pháp Tổ cũng xuất hiện một chiếc Đế Hoàng Long Ỷ. Hắn ngồi nghênh ngang trên long ỷ, dần dần nhô lên cao ngang tầm Vô Thiên.

"Như Lai, ta đã trở về. Năm ấy ngươi có nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay không?

Khi xưa ta cầu phật cứu người, hôm nay ngươi có yêu cầu ta tha mạng cho ngươi không?"

Như Lai Phật Tổ nở nụ cười: "Đây là kiếp số, không cần nhiều lời."

"Năm xưa bản tọa truyền giáo diệt Đại Thừa Phật Giáo cho ngươi, vậy mà khi ta đau khổ cầu xin ngươi cứu mạng nàng, ngươi lại ném bỏ ta như con kiến. Hôm nay bản tọa đã thành ma, ngươi có thể làm gì trước mặt ta?"

Vô Thiên Phật Tổ vươn tay chộp về phía Như Lai Phật Tổ, ma chưởng đen thui che khuất bầu trời, chữ 'vạn' trong lòng bàn tay phát ra ánh sáng màu vàng sẫm, ma uy dồi dào trấn áp cả Đại Lôi Âm Tự chỉ trong nháy mắt.

Sắc mặt Như Lai Phật Tổ vẫn thản nhiên. Ầm! Vách tường xung quanh sáng lên, một tòa đại trận thình lình xuất hiện, đại trận màu vàng hình thành một bàn quay chắn trước Như Lai. Từng hư ảnh kim phật xuất hiện trên đại trận, chúng phật che chở.

Rầm! Ma thủ đập vào đại trận, đại trận ầm ầm vang lên, cả Đại Lôi Âm Tự đều rung lên mấy lần, song vẫn chống đỡ được.

Vô Thiên Phật Tổ hơi nhíu mày.

Như Lai Phật Tổ thản nhiên cất lời: "Vô Thiên, kiếp số lần này là kiếp số của ngươi, không phải của ta.

Giống như ta không thể chống lại định số, ngươi cũng không thể nào kháng cự. Ma hưng hay ma suy đều là định số. A Di Đà Phật!"

Như Lai Phật Tổ khẽ mỉm cười, kim liên dưới mông xoay chầm chậm. Cho dù mình muốn chuyển thế cũng phải đảm bảo an toàn, mang theo Kim Liên thập nhị phẩm. Còn những thứ khác, thật sự là Phật Giáo chẳng có thứ gì tốt.

Vô Thiên phẫn nộ quát: "Luân Chuyển Đại Trận! Như Lai, ngươi muốn chạy trốn!

Khuê Cương, cản hắn lại giúp ta!"

Khuê Cương Pháp Tổ và Vô Thiên Phật Tổ đồng thời ra tay, một bông ma liên hắc ám và một đế tỉ hắc ám đập vào Luân Chuyển Đại Trận.

Rầm! Luân Chuyển Đại Trận phát ra tiếng vang lớn, hai cột ma trụ phóng lên trời, trực tiếp phá vỡ mái vòm của Đại Lôi Âm Tự, nối liền với ma vân vô tận trên bầu trời.

Trong lúc nhất thời, chúng phật Bồ Tát trong Đại Lôi Âm Tự đều trợn tròn mắt sững sờ. Chuyện, chuyện gì thế này? Chẳng phải Phật Tổ nói đại trận này dùng để đối kháng với Ma kiếp ư? Sao lại thành đại trận đưa hắn chuyển thế chạy trốn? Ngươi định chạy trốn thì phải nói sớm chứ! Chúng ta cũng chạy theo! Giờ chẳng phải là ngươi hại Phật sao?

Sau lưng Như Lai Phật Tổ xuất hiện một vòng xoáy. Hắn ngồi xếp bằng trên kim liên, bay về phía dòng xoáy rồi tiến vào trong dòng xoáy màu vàng kia. Vô số Phạn văn Phật kinh lưu chuyển trong dòng xoáy, hình thành lực lượng bảo hộ cường đại.