Trong Hắc Ma Cung, La Hầu Ma Tổ còn đang phô bày tiền đồ tốt đẹp ở Ma Giới cho Bạch Cẩm.
"Bạch Cẩm, sau này Ma Giới ta sẽ có cơ hội đại hưng, quần ma nhập chủ tam giới, chém giết Thiên Đình và Phật Giáo một lượt, thu vào địa bàn của Ma Giới.
Đến lúc đó, vi sư sẽ bổ nhiệm ngươi làm Cộng Chủ của Ma Giới và tam giới, chấp chưởng hồng hoang thiên địa, trở thành Đại Đế vô thượng xưa nay chưa từng có."
Bạch Cẩm vừa cười vừa nói: "Sau đó phân phong Vô Thiên Phật Tổ làm đường khẩu đường chủ của Phật Giáo, phân phong Khuê Cương Pháp Tổ làm đường khẩu đường chủ của Thiên Đình."
"Ha ha!" La Hầu cười to hai tiếng, cất lời khen ngợi: "Ngươi có thể nghĩ như vậy thì tốt. Ma tộc chúng ta coi trọng nhất là nghĩa khí vô song. Vô Thiên và Khuê Cương trung thành tận tâm với bản tọa, sau này ngươi trở thành Cộng Chủ của Ma Giới và tam giới cũng đừng bạc đãi bọn hắn. Bọn hắn có thể giúp đỡ ngươi rất nhiều."
"Vâng! Đệ tử đa tạ Ma Tổ dạy bảo."
Bạch Cẩm thầm cạn lời, Ma Tổ giỏi chém gió thật đấy! Hiện tại Ma Giới không thể ra ngoài, vậy mà hắn đã nghĩ xong những việc sau khi thống nhất tam giới.
Đột nhiên, không trung trong Hắc Ma Cung hiện lên chú văn đỏ thẫm dày lít nhít như đàn kiến, ào ào lao về phía La Hầu.
Bạch Cẩm và La Hầu lập tức kinh ngạc, không ngờ trong Ma Giới lại có người dám ra tay với Ma Tổ. Ma tộc thời nay đều dũng cảm như vậy sao?
"Hừ ~" Ma Tổ bỗng lạnh lùng hừ mũi, chú văn như thủy triều lập tức ngưng kết giữa hư không, không ngừng vặn vẹo. Lực lượng giết chóc không lành từ nơi xa xôi ập đến.
Trên Huyễn Hải, Khuê Cương Ma Vương cảm thấy ở nơi xa xôi có một loại lực lượng đối chọi lại chú văn của mình. Hắn ha ha cười khẩy: "Chú sát có thể chống lại bản tọa hẳn là bảo vật hộ thân mà Bạch Cẩm chuẩn bị cho."
Thiên ma Huyền Sát lập tức cung kính nói: "Có lẽ giáo chủ Ma Giáo đã lường trước việc bệ hạ hoặc Vô Thiên Phật Tổ sẽ ra tay với Ma tộc này, cho nên bảo vệ hắn từ trước. Như vậy càng chứng tỏ tầm quan trọng của kẻ này.
Bệ hạ có thể xác định vị trí của hắn không? Thuộc hạ sẽ dẫn ma đến đó ngay."
"Không cần xác định. Hôm nay ta sẽ cho hắn biết chí cường chi lực không phải lực lượng một hai món pháp bảo có thể chống đỡ." Khí tức âm u trong tay vặn vẹo, hình thành một người tí hon. Khuê Cương Ma Vương giơ bàn tay còn lại lên, dùng tay làm kiếm đâm vào người tí hon.
...
Trong Hắc Tiêu Cung, Bạch Cẩm nhìn phù văn trong hư không, dè dặt lên tiếng: "Ma Tổ, hay là ngài xử lý chuyện chú văn trước đi? Thuộc hạ cáo từ trước."
Ma Tổ cười ha hả: "Không sao, trong Ma Giới có ai dám ra tay với bản tọa? Chắc là hiểu lầm mà thôi. Kẻ có thể truyền phù văn chú sát vào Hắc Tiêu Cung cũng được coi là có bản lĩnh, bản tọa không so đo với hắn. Chờ đến khi hắn phát hiện ra không thể làm được, tất nhiên sẽ xóa bỏ chú pháp."
Bạch Cẩm lập tức khen ngợi: "Ma Tổ đại nhân đúng là ma bao dung, tấm lòng bao la như vậy thật sự khiến thuộc hạ khâm phục. Nhưng nếu như hắn không xóa bỏ thì sao?"
"Đệ tử ma tộc ta đều có lòng can đảm, nhưng không thiếu đầu óc. Biết rõ là không thể mà vẫn cứ làm, đây không phải Ma tộc, mà là ma thú."
Bỗng nhiên trong hư không lại có thêm biến hóa, phù văn như hồng thủy vặn vẹo tụ lại, hóa thành một thanh ma kiếm phù văn, thình lình đâm về phía La Hầu Ma Tổ, tràn đầy sát cơ.
La Hầu Ma Tổ giơ tay lên, toàn bộ ma kiếm phù văn lập tức đứng im tại chỗ. Sắc mặt hắn hơi khó coi, chưa xong đúng không? Nếu không phải ta muốn tỏ ra bao dung rộng lượng trước mặt Bạch Cẩm, thì ta đã đập chết ngươi rồi.
Bạch Cẩm cười ha ha hỏi: "Ma Tổ, đây cũng tính là hắn có đầu óc sao?"
"Hắn là não tàn." Ma Tổ lạnh lùng cất lời, sau đó vươn tay bắt lấy. Ma kiếm phù văn nhiều chi chít lập tức vỡ vụn, hoa thành từng tấm chú văn, bị Ma Tổ cầm trong tay. Hắn lạnh lùng quát: "Đến đây cho ta!" Hắn dùng sức kéo về sau. Ầm! Không gian vỡ ra một hắc động.
Một thân ảnh nhếch nhác từ trong hắc động bay ra, rơi vào đại điện.
Khuê Cương ngẩng đầu nhìn, lập tức trở mình đứng dậy, vừa vội vàng thi lễ vừa hô thật to: "Bái kiến Ma Tổ, Ma Tổ uy lâm Ma Giới, phúc trạch chúng sinh!" Hắn cũng học theo khẩu hiệu của Ma Giáo.
Không trung trên Huyễn Hải Nguyên Chỉ, Huyền Sát hơi sững sờ khi trông thấy hắc động đột nhiên nổ tung. Ma Vương bệ hạ trực tiếp tấn công sao? Mình có cần đi theo không? Thôi bỏ đi, Ma Vương đại nhân đích thân ra tay, mình qua đó cũng vô dụng. Hắn thầm cảm thán, Ma Vương bệ hạ vẫn bá đạo như trước!
...
Trong Hắc Tiêu Cung, La Hầu Ma Tổ trầm giọng ra lệnh: "Ngẩng đầu lên nhìn ta!"
Khuê Cương dè dặt ngẩng đầu lên. Khi hắn trông thấy phù văn chú sát vặn vẹo trong tay La Hầu, trái tim bỗng thắt lại, trong lòng dấy lên dự cảm không lành. Không phải như mình nghĩ chứ?
La Hầu cười gằn: "Ta còn tưởng ai to gan như vậy, thì ra là ngươi. Khuê Cương, bây giờ ngươi cũng dám ra tay với ta. Có phải ngươi cảm thấy làm Thiên Ma Vương chán rồi, muốn làm Ma Tổ?"
Khuê Cương vội vàng quỳ xuống bồ đoàn, cuống quít giải thích: "Ma Tổ đại nhân, thuộc hạ thật sự không biết là ngài! Dù cho thuộc hạ thêm mấy lá gan, thuộc hạ cũng không dám chú sát Ma Tổ đại nhân.
Thuộc hạ muốn giết Ma tộc khác. Đã quấy rầy Ma Tổ đại nhân, mong đại nhân tha tội."
"Bạch Cẩm, ngươi thấy sao?"