Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1252: Trước đây chưa đề cập đến à




Khi tất cả thay đổi kết thúc, lúc chúng ma nhìn lại, nó không còn là hư không hỗn loạn và đổ nát, mà là một tinh không vô tận. Mọi thứ xung quanh đều vô cùng tráng lệ. Tinh hà, tinh tuyền toả ra tinh quang mỹ lệ.

Tất cả Ma Giới bên dưới đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, tinh chủ đã giấu kín tung tích, chỉ còn bầu trời đầy sao, trăng sáng treo trên cao, đây là cảnh tượng mà Ma Giới chưa từng nhìn thấy.

Đêm trăng hoa, có đế lưu tương, hình dạng như vô số quả ô liu, vạn sợi tơ vàng, rủ xuống hạ giới.

Sức mạnh tinh thần nồng đậm lúc này đã kết thành đế lưu tương, rủ xuống hạ giới, phúc trạch Ma Giới.

Nơi Huyễn Hải tọa lạc, sức mạnh tinh thần cạn kiệt, địa thủy dâng trào, hình thành một vùng biển mới rộng lớn, trời đất thay đổi.

Ngay khi mọi người trong Ma tộc nhìn lên những bầu trời đêm đầy sao, một đạo vận như có như không xuất hiện ở ven biển. Đại đạo ngưng tụ ra một thân ảnh, chính là Ngọc Lầu Lão Đạo.

Ngọc Lầu Lão Đạo đứng trên bãi biển với cây trượng gỗ trong tay, cảm thán nói: “Ma Giới hoàn chỉnh rồi, nguồn gốc hồng hoang cũng trở nên mạnh mẽ hơn rồi.” Hắn cười khẽ, đi về phía ngôi đền phía xa.

‘Vù’ Trong Tinh Vực, một đám Công Đức Kim Vân đột nhiên xuất hiện. Công Đức Kim Vân chia làm hai phần, một nửa bay về phía Bạch Cẩm, hòa vào cơ thể của Bạch Cẩm.

Một nửa còn lại được phân hoá, Ma Tổ La Hầu, Vô Thiên, Khuê Cương và ba trăm sáu mươi vị Tinh Ma, mỗi người đều nhận được.

Trong Tinh Vực, Khuê Cương hét lên đầy hưng phấn: "Công đức, đây là lần đầu tiên công đức rơi xuống Ma Giới. Ha ha! Có phần công đức này, bản tọa có thể luyện chế một món Công Đức Thần Khí, giết người không nhiễm nhân quả."

"Haiz, lại là công đức, Thiên Đạo không có cái gì khác sao?" Tiếng than thở của Bạch Cẩm vang lên bên cạnh.

Khuê Cương ngừng cười, quay sang nhìn Bạch Cẩm đang lắc đầu thở dài, trong lòng như có một đàn thần thú giẫm đạp. Câu nói này đúng là tức chết ma! Nhưng hình như mình không tiện phản bác.

"Bạch Cẩm, đến Hắc Tiêu Cung gặp ta!" Một giọng nói uy nghiêm đột ngột vang lên.

Bạch Cẩm lập tức khom người hành lễ, cung kính đáp: "Vâng!"

Sau đó, hắn đứng thẳng người, vừa chắp tay thi lễ vừa mỉm cười nói: Hai vị đạo hữu, Ma Tổ triệu kiến nên bản tọa cáo từ trước."

Vô Thiên Ma Tổ và Khuê Cương Pháp Tổ cũng chắp tay đáp lễ.

Bạch Cẩm bước ra một bước, thoáng cái thân ảnh đã biến mất trong Tinh Vực.

Khuê Cương nhìn Vô Thiên bên cạnh rồi hỏi: "Vô Thiên Phật Tổ, bây giờ ngươi phải về Đại Lôi Âm Tự sao?"

"Liên quan gì tới ngươi!" Thân ảnh Vô Thiên Phật Tổ cũng lập tức biến mất không còn tăm hơi.

"Hừ!" Khuê Cương lạnh lùng hừ mũi. Đừng để ta bắt được tâm ma của ngươi, cuối cùng sẽ có một ngày ta khiến ngươi sống không được chết chẳng xong.

Hắn lập tức bay về phía xa. Bạch Cẩm đi Hắc Tiêu Cung, Vô Thiên đã trở về Đại Lôi Âm Tự, lúc này là thời cơ tốt để tìm người luyện tinh hạch.

...

Thiên Ma Sơn đứng sừng sững trên Chân Ma Đại Lục, đỉnh núi chọc thẳng vào Tinh Vực. Hắc Tiêu Cung tọa lạc trên đỉnh núi, ngước mắt là nhìn thấy vô số tinh tuyền và lưu tinh lướt qua.

Trước Hắc Tiêu Cung, La Hầu Ma Tổ ngồi nghênh ngang trên một tảng đá, nhìn về phía Tinh Vực xa xăm, ánh mắt đong đầy mừng rỡ.

Một đạo thần quang xuất hiện, Bạch Cẩm từ trong thần quang bước ra, khom người cung kính thi lễ, kính cẩn hô: "Bái kiến Ma Tổ!"

"Đứng lên đi!"

"Vâng!" Bạch Cẩm duỗi thẳng lưng, đứng ở bên cạnh.

La Hầu Ma Tổ cảm khái: "Lần trước nhìn thấy Tinh Vực là lúc bản tọa đem Ma Giới luyện giả thành thật. Đến giờ ta vẫn có cảm giác không chân thật, không ngờ Tinh Vực bị phá hủy vô số năm lại khôi phục như cũ một cách dễ dàng như vậy."

"Ma Tổ, thật ra chỉ cần tìm được phương pháp thì muốn khôi phục Tinh Vực như cũ không phải chuyện khó."

"Ha ha! Vậy thì phải đa tạ ngươi. Nếu ngươi không nhìn ra thủ đoạn gian trá của Hồng Quân thì không biết chúng ta phải tốn bao nhiêu năm mới có thể khôi phục Tinh Vực như cũ."

La Hầu nhếch môi, nở nụ cười lạnh lùng trào phúng: "Để lại một tia sinh cơ nhưng cần Ma Giới chung sức hợp tác, lòng tin hợp nhất.

Hồng Quân vốn không có ý định để cho Ma Giới tìm được tia sinh cơ này, cũng hoàn toàn không có ý định trọng tố Tinh Vực của Ma Giới. Đúng là giả dối tột độ!"

Bạch Cẩm hơi khom lưng, lặng thinh không nói gì. Ma Tổ vẫn chưa biết hiện giờ sư gia của mình đang ở Ma Giới thì phải? Ngài cứ mắng tiếp đi! Ta chờ xem trò vui.

La Hầu nhìn Bạch Cẩm, nhoẻn miệng cười. Bạch Cẩm lạc Ma Giới chính là cơ duyên của Ma Giới, cũng là hắn và bản tọa có duyên. La Hầu nói: "May là có ngươi hỗ trợ mới có thể trọng tố Tinh Vực. Bạch Cẩm, ngươi muốn phần thưởng gì?"

Bạch Cẩm vội vàng lên tiếng: "Có thể ra sức cho Ma Tổ ngài là vinh hạnh của thuộc hạ.

Ma Tổ bổ nhiệm ta làm giáo chủ Ma Giáo, thuộc hạ chỉ làm tròn chức trách của giáo chủ Ma Giáo, không dám nhắc đến khen thưởng."

"Ma Giới không thịnh hành kiểu khiêm tốn giả tạo.

Ngươi không nói thì ta quyết định thay ngươi. Trước đây bản tọa từng nói nếu ngươi có thể trọng tố Tinh Vực, bản tọa sẽ cho ngươi một cơ duyên. Bạch Cẩm, ngươi có bằng lòng làm đệ tử của bản tọa không?"

"Gì cơ?" Bạch Cẩm buột miệng thốt lên đầy kinh ngạc, vội vàng cất lời: "Ma Tổ đại nhân, trước đây ngài chưa từng nhắc đến chuyện này." Ngươi đùa gì thế? Ta là đồ đệ của Thông Thiên giáo chủ, trên có hai vị sư bá yêu mến, dưới có hai vị nương nương sư thúc thương yêu, giữa có sư phụ che chở, hơn nữa phía trên còn có một vị sư gia vô địch. Bỏ bọn hắn đi theo ngươi, ta bị ngu chắc? Vả lại, hiện tại ngươi đã bị sư gia của ta đùa bỡn trong lòng bàn tay, ta theo ngươi làm chi? Cùng bị sư gia của ta đùa bỡn sao?

"Trước đây chưa đề cập đến à? Vậy thì bây giờ ta nói, ngươi có đồng ý không?" La Hầu Ma Tổ ngang ngược nhìn Bạch Cẩm.