Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1247: Hắn là tên mặt dày vậy đó




Bạch Cẩm véo đầu ngón út rồi nghiến răng rặn chữ: "Tình huống cụ thể thì đệ tử không rõ lắm, đệ tử cũng chỉ được nghe tin đồn lung tung thôi.”

La Ức cười nhạo: "Nghe đồn? Có phải những lời đồn đó nói ta đê tiện vô sỉ, không việc ác nào không làm, còn Hồng Quân lại là người trừ gian diệt ác, tạo phúc muôn nơi không.”

Bạch Cẩm khom lưng hành lễ: "Ma Tổ vĩ đại, ngài không phải là ma sao?

Ngài chính là tổ tông của ngàn vạn Ma tộc trong thiên hạ, ngài là nhân vật sống trong truyền thuyết cổ xưa, tên của ngài từng làm cho chúng sinh run rẩy, uy nghiêm của ngài từng bao phủ hồng hoang, đến nay vẫn không hề lụi tàn.

Cái gì mà tà ma ngoại đạo, cái gì mà ma pháp vô thiên, không phải đều đang khen ngợi Ma Tổ đó sao?"

La Quân sửng sốt, hắn bỗng bật cười ha hả: "Thú vị, ngươi nói rất đúng, bổn tọa chính là ma, bổn tọa chính là tổ tông của vạn vạn Ma tộc, thì ra Hồng Quân hắn vẫn luôn khen ta đó ư!

Bạch Cẩm, bổn tọa càng ngày càng thích ngươi rồi đấy.”

"Đó là vinh hạnh vô thượng của thuộc hạ, Ma Tổ chính là thần thoại rực rỡ trong lòng đệ tử.”

"Ha ha!" Ma Tổ tiếp tục cười to, hắn nhìn Bạch Cẩm, càng nhìn lại càng vừa lòng.

Bạch Cẩm thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng lừa được lão già này, nhưng mà tên Ma Tổ này dễ lừa hơn đại sư bá nhiều. Chắc cũng do hắn bị nhốt ở Ma Giới quá lâu, ít tiếp xúc với các tiên thần khác nên mới ngây thơ vậy chăng?

La Hầu Ma Tổ hỏi: "Sao ngươi lại nghĩ đến việc dùng biện pháp này để phục hồi tinh vực?"

"Khởi bẩm Ma Tổ đại nhân, vì là đệ tử đời thứ ba của Huyền môn nên ta có nhiều cơ hội nghe về chuyện của Đạo Tổ, cũng có chút hiểu biết về hắn.

Đạo Tổ làm gì cũng dựa theo nguyên tắc thiên địa từ bi, không dồn vạn sự vạn vật vào con đường cụt, chuyện gì cũng sẽ giữ lại một con đường sống. Từ sau khi đệ tử nhận được lệnh, trở về đem ngày vắt tay lên trán suy nghĩ xem con đường sống của tinh vực đặt ở nơi nào?"

"Ha ha! Đường sống, chẳng qua là đang che giấu cho sự dối trá của hắn mà thôi.” La Hầu Ma Tổ khinh thường cười lạnh.

La Hầu Ma Tổ liếc Bạch Cẩm một cái rồi bắt đầu nghi ngờ: "Đừng nói ngươi cũng nghĩ là Ma Tổ từ bi đấy chứ?"

Bạch Cẩm hiểu ngay, nỗi hận của Ma Tổ đối với Đạo Tổ đã xâm nhập tận xương tủy, mà ta lại là đệ tử Huyền môn, thân phận mẫn cảm, nếu ta dám nói lời tốt đẹp hộ Đạo Tổ thì khả năng cao bị bị liệt vào danh sách đen của Ma Tổ, vì an toàn của bản thân, ta chỉ có thể nói dối thôi.

Sư gia, xin người hãy tha thứ cho đệ tử bất kính! Trái tim trong sáng của đệ tử luôn hướng về người, nhưng Ma Tổ thực sự quá độc ác, đệ tử chỉ là bất đắc dĩ thôi.

Bạch Cẩm nhếch miệng cười, thật thà nói: "Ta với Đạo Tổ không có dịp tiếp xúc nên cũng không hiểu gì về hắn.

Đệ tử không nhìn thấy sự từ bi của Đạo Tổ, thế nhưng ta biết Ma Tổ thật sự là người khí phách vô song, sự nghĩa khí của ngài như ánh dương chiếu rọi muôn ngả.

Chúng ta lăn lộn giang hồ, quan trọng nhất là nghĩa khí.”

"Ha ha! Lúc trước khi bổn tọa còn ở hồng hoang có rất nhiều thủ hạ, bọn họ bằng lòng vào sinh ra tử với ta, tất cả đều dựa vào nghĩa khí. Chúng ta lăn lộn giang hồ, thứ quan trọng nhất chính là nghĩa khí, về sau ngươi cứ đi theo ta, ta chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi đâu.”

"Ma Tổ, ngài nói rất đúng!

Thật ra ta cũng đã từng làm giống như ngài, ta đã thử tìm kiếm khắp Huyễn Hải nhưng vẫn không tìm được.

Cho nên ta mới suy nghĩ, nếu là ta là Đạo Tổ, mà ta muốn để lại một con đường sống thì nên đặt nó ở đâu? Ban đầu ta nghĩ sẽ tạo ra một bí cảnh trong tinh vực rồi tổ chức tỉ thí, nếu là có thể thông qua tỉ thí thì có thể phục hồi tinh vực như cũ.”

“Nhưng không có bí cảnh!”

"Ma Tổ anh minh, đúng là không có bí cảnh. Thế nên sau đó ta lại nghĩ, có liệu Đạo Tổ có đặt cơ quan gì trong Huyễn Hải hay không, như tượng thần hay gì đó mà chỉ cần được tượng thần này tán thành thì có thể phục hồi tinh hải như cũ.”

"Loại chuyện không biết xấu hổ này là chuyện Hồng Quân có thể làm được, thế nhưng trong Huyễn Hải lại không có tượng.”

"Ma Tổ nói không sai, vậy nên con đường sống mà Đạo Tổ đặt ra không dễ vậy được.

Vì thế ta lại nghĩ đến, Đạo Tổ muốn nhìn thấy cái gì?"

"Cái gì?" La Hầu Ma Tổ cũng thấy tò mò.

Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Hẳn là lực lượng mạnh nhất Ma Giới.”

"Thứ lực lượng mạnh nhất Ma Giới? Chẳng lẽ không phải bổn tọa ư?"

Bạch Cẩm vội vàng nịnh nọt nói: “Trong lòng đệ tử, người mạnh nhất Ma Giới chính là Ma Tổ đại nhân. Ma Tổ là người sáng lập Ma Giới, cũng là người thống trị tối cao của Ma Giới. Ma Giới phồn vinh là vì ngươi.”

Ma Tổ La Hầu khẽ gật đầu, hài lòng nói: “Ngươi nói không sai!”

Bạch Cẩm đổi lời, cẩn thận nói: “Nhưng Đạo Tổ nhất định sẽ không nghĩ như vậy. Với hiểu biết của ta về Đạo Tổ, ngươi càng mạnh, hắn càng khinh thường ngươi.”

Ma Tổ La Hầu cười lạnh nói: “Không sai, hắn là tên mặt dày vậy đó, đồ không biết xấu hổ.”

Ơ, trong lòng Bạch Cẩm đột nhiên có một suy nghĩ kỳ lạ, sao lại có cảm giác tên mập Đa Bảo đang mắng mình vậy.