Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1243: Bay lên cho ta




Bạch Cẩm hờ hững cất lời: "Đi đi! Làm việc ngươi nên làm."

Thạch Tôn Lô Dược kích động nói: "Tạ ơn giáo chủ, tạ ơn Phật Tổ, tạ ơn Pháp Tổ." Hắn dập đầu lạy ba bái, lập tức bay thẳng xuống.

Trong Viên Thạch Đới ở bên dưới, đông đảo Ma Tôn cũng chăm chú nhìn Thạch Tôn Lô Dược đang bay xuống. Bạch Cẩm không che chắn đoạn đối thoại lúc nãy, cho nên toàn bộ Ma Tôn đều biết Thạch Tôn Lô Dược nhận được cái gì. Một chiếc bảo ấn tên là Thái Bạch Tinh Ma, nhưng đón tinh thần về kiểu gì?

Không ít Ma Tôn cường đại nhíu mày. Lẽ nào giáo chủ Ma Giáo thật sự có thể phục hồi Tinh Vực?

Ầm!

Thạch Tôn Lô Dược chui vào trong Huyễn Hải, một chùm đốm sáng bắn lên.

Một lát sau, từng hồi “Ầm ầm! Ầm ầm!” vang lên. Huyễn Hải rung chuyển, từng cuộn sóng phập phồng bất định trào lên, một tinh hạch hình tròn khổng lồ chậm rãi dâng lên từ trong lòng Huyễn Hải, Thạch Tôn Lô Dược dùng hai tay nâng tinh hạch kia chậm rãi bay lên.

Thái Bạch Tinh Thần Lực vô tận của Huyễn Hải nối liền với tinh thần hạch tâm, giống như vô số dải ruy băng, lại giống như thác nước chảy ngược.

“Đây là tinh thần?”

“Sao Tinh Thần Lực có thể ngoan ngoãn như vậy được?”

"Đúng, sao lại có chuyện đó được? Thạch Tôn Lô Dược không đủ sức để nâng cả một vì sao bằng hai tay mình được, mà tinh thần cũng không thể rời khỏi Huyễn Hải.”

"Đây thật sự là tinh thần sao? Trông nó nhỏ hơn so với ta tưởng tượng nhỉ?”

...

Trong hư không, Khuê Cương Pháp Tổ đột nhiên nhìn về phía Bạch Cẩm đang kiệu, nỗi khiếp sợ trong lòng hắn còn mãnh liệt hơn mặt biển Huyễn Hải lúc này. Sao hắn có thể nâng tinh thần ra khỏi Huyễn Hải như vậy?

Vô Thiên Phật Tổ cũng không còn giữ được vẻ điềm tĩnh như bình thường được nữa, hắn thốt lên đầy kinh ngạc: "Thật không hổ là Câu Trần Đại Đế!"

...

Tinh thần hạch tâm trong tay Thạch Tôn Lô Dược không ngừng bay lên cao, vô số luồng Thái Bạch Tinh Thần Lực thoát ly khỏi Huyễn Hải rồi nối liền với tinh thần hạch tâm, khiến tinh thần hạch tâm cũng càng lúc càng lớn.

Ban đầu, nó chỉ lớn cỡ một tòa nhà mà thôi, nhưng dần dần, nó cứ không ngừng lớn lên, lớn lên, biến thành tinh thể, rồi bắt đầu có dáng vẻ của một vì sao thực sự. Khối lượng của viên tinh hạch đó càng lúc càng nặng, lực lượng tinh thần cũng bắt đầu ổn định khiến cho Thạch Tôn Lô Dược dần cảm thấy quá sức mình.

Lúc nâng lên tới mấy ngàn thước, Thạch Tôn Lô Dược mồ hôi đầm đìa, vì sao khổng lồ hơi lắc lư một cái liền tạo thành một trận cuồng phong.

Thái Bạch hạch tâm đột nhiên chìm xuống, Thạch Tôn Lô Dược vội vã dùng bả vai đỡ lấy nó, “rầm!” tiếng tinh hạch nẹn vào bả vai, “rắc!” đó là tiếng xương bả vai vỡ vụn... sau biến cố đó, Thạch Tôn Lô Dược bị sức nặng từ tinh hạch đè xuống mấy trăm mét.

Ma Giới bừng tỉnh, vô số Ma tộc hân hoan hò hét.

“Thạch Tôn Lô Dược!”

“Thạch Tôn Lô Dược!”

“Chủ nhân của Thái Bạch, Thạch Tôn Lô Dược!”

“Tinh Ma Thạch Tôn Lô Dược vĩ đại!”

...

Tiếng hô vang vang vọng khắp Ma Giới.

Tất cả Ma Tôn trong Viên Thạch Đới đều thở phào, bọn hắn ngước đầu nhìn lên cao, ba bóng người vĩ đại kia vẫn không có động tĩnh gì.

“Tinh Thần, đây là Tinh Thần Lực sao?”

“Hào quang ấy thật chói mắt!”

"Chậc! Thế mà lại để tên đầu đất kia cướp được miếng hời như thế, biết thế thì ta đã xông lên rồi.”

“Đừng mừng sớm quá, vác một vì sao trên vai đâu phải việc đơn giản, ta thấy tên ngốc kia cũng chỉ được đến thế thôi, hắn không làm được đâu.”

...

Nhưng cũng có rất nhiều Ma Tôn không đồng tình.

Thạch Tôn Lô Dược đứng trên không trung đang gắng sức dùng hai tay và bả vai để đỡ lấy một Thái Cổ Tinh Thần, nhưng nhìn thì dễ mà làm mới khó, gân xanh khắp người hắn lồi lên, có vẻ hắn đã đến cực hạn của bản thân rồi.

Thạch Tôn Lô Dược tiếp tục cắn răng kiên trì, đột nhiên, hắn dồn sức, sau đó ngẩng đầu hét lớn: "Ta là Tinh Ma, là Tinh Thần Chi Chủ!" Tiếng hét như tiếng sấm vang vọng khắp bốn phương tám hướng.

Tín niệm của tất cả Ma tộc trong trận chiến vừa rồi bỗng hiện lên trước mắt hắn rồi hóa thành một nguồn sức mạnh vô tận.

“Ma Tôn!”

“Thạch Tôn Lô Dược!”

“Tinh Ma Lô Dược!”

...

Cả Ma Giới đều vang vọng tên Lô Dược, đây sẽ là thời khắc vinh quang nhất của cuộc đời hắn.

Tất cả Ma Tôn đang có mặt trong Viên Thạch Đới đồng loạt đứng lên, bọn hắn cúi đầu nhìn Thạch Tôn Lô Dược đang nâng cao vì sao không lồ kia, tất cả bọn hắn đều cảm giác được có một luồng lực lượng khủng khiếp đang ùa vào cơ thể Thạch Tôn Lô Dược, đó là thứ lực lượng khác hoàn toàn lực lượng tu hành của bọn hắn, nhưng nó lại mạnh mẽ và khủng khiếp hơn bọn hắn rất nhiều.

La Hầu Ma Tổ đang ngồi trong Hắc Ma Cung đột nhiên đứng phắt dậy, trên khuôn mặt hắn là cái vẻ vừa ngạc nhiên lại vừa vui mừng, hắn không ngờ Bạch Cẩm lại có cách để điều động lực lượng của thiên địa để giúp đỡ Thạch Tôn Lô Dược như vậy.

Trong đầu hắn bỗng hiện lên một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi... có lẽ... Bạch Cẩm thật sự có khả năng phục hồi tinh vực như cũ! Không được, ta không thể ngồi ở chỗ này hưởng thụ chiến thắng được, bổn tọa muốn đi giúp đỡ Bạch Cẩm hoàn thành việc lớn này.

Ma Tổ biến mất khỏi Hắc Tiêu Cung rồi chỉ chớp mắt sau, hắn đã xuất hiện bên người Thạch Tôn Lô Dược, vì xuất phát từ thời không bên ngoài nên không một ma thần nào trong Ma Giới có thể phát hiện ra hắn.

La Hầu Ma Tổ vừa định nâng tay giúp đỡ Thạch Tôn Lô Dược thì đột nhiên bàn tay hắn sững lại giữa không trung, vì hắn vừa nghĩ đến việc phục hồi tinh vực đều đang tiến hành theo đúng mưu kế của Bạch Cẩm, nếu hắn ra tay mà khiến kế hoạch của Bạch Cẩm bị xáo trộn thì thật không tốt. Vậy chờ một chút, đợi đến khi Bạch Cẩm khó khăn rồi hắn sẽ xông lên giúp sức, lúc đó mới là phi thường!

Thạch Tôn Lô Dược quát to: "Bay lên cho ta!"