Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1223: Tốt nhất là nên toàn tâm toàn lực




Bạch Cẩm ném đi, cốt lõi của ngôi sao lập tức bay lên, từ từ trôi về phía trước, dần dần tăng tốc càng lúc càng nhanh, sau đó lại biến thành một ngôi sao băng, kéo dài đuôi, biến mất trong tinh vân.

Bạch Cẩm ngồi trên đài sen, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tiểu Kim, mở gia đình hồng hoang thân yêu.”

Khoảng không trước mặt gợn sóng, Tiểu Kim ngồi trên ngai cao, mặc long bào bay ra, đôi cánh nhỏ sau lưng đập nhanh lộ ra sự hoạt bát.

Tiểu Kim Nữ Hoàng đưa nắm đấm nhỏ lên trước miệng, ho một tiếng rồi nói: “Bản sớ ái khanh dâng lên, bổn đế đã hiểu. Người đâu!”

Trong khoảng không, lại bay ra thêm một Tiểu Kim mặc áo choàng quan văn, khom người kính cẩn nói: “Vi thần có mặt!”

“Chuẩn bị sắc lệnh cho phép giáo chủ Ma Giáo mở nhóm trò chuyện với thân nhân ở hồng hoang.”

“Vâng! Vi thần sẽ đi chuẩn bị sắc lệnh.” Quan văn cung kính lùi lại, biến mất trên những gợn sóng.

Nữ đế ngồi trên long ỷ thờ ơ nói: “Ái khanh, lui xuống đi!” Nhưng bản thân lại nhanh chóng mờ đi rồi biến mất.

Trên trán Bạch Cẩm đổ mồ hôi lạnh, bây giờ Tiểu Kim lại đang diễn trò gì đâu. Nếu tiếp tục như vậy, nàng sẽ không phát điên chứ?

Một đạo thánh chỉ sáng ngời đột nhiên bày ra trước mặt hắn, một giọng nói lanh lảnh vang lên: “Phụng thiên thừa vận, Tiểu Kim Nữ Hoàng chiếu viết: Nay có Câu Trần Đại Đế của Thiên Đình cũng là giáo chủ Ma Giáo, thỉnh cầu cho chúng sinh tam giới, cầu phúc cho chúng sinh Ma Giới, có lòng từ bi, lại có chí hướng, khiến lòng quả nhân được an ủi.

Giáo chủ Ma Giáo thỉnh cầu được mở cuộc trò chuyện nhóm, đã được trẫm cân nhắc và cho phép, nên đặc biệt hạ chỉ này, truyền đến thiên hạ. Nghe nói Câu Trần Đại Đế giáo chủ Ma Giáo có một người nội trợ tên Tiểu Kim, đã có những công lao to lớn với thiên địa, Câu Trần Đại Đế giáo chủ Ma Giáo sau này nên đối xử với Tiểu Kim tốt hơn, đừng bắt nàng làm việc, cho nàng chơi nhiều hơn. Tốt nhất là nên cung phụng trong Thiên Đình, nhận được sự cúng bái của chúng sinh tam giới, khâm thử!”

“Ha ha.” Bạch Cẩm không nhịn được cười lạnh một tiếng, ngay cả ta mà cũng dám sắp xếp. Nhàn rỗi như vậy hẳn là quá ít việc, có lẽ phải mở rộng Tam Giới Thương Thành đến Ma Giới thôi.

Thánh chỉ hoá thành từng đốm sáng bay đi, một nhóm trò chuyện xuất hiện trước mặt hắn, trong nhóm trò chuyện cũng chỉ có mấy người.

Trưởng nhóm là Thái Thượng Thánh Nhân, quản trị viên số một Nguyên Thủy Thiên Tôn, quản trị viên số hai Thông Thiên giáo chủ, thành viên nhóm Câu Trần Đại Đế Bạch Cẩm, Nhân Hoàng Chi Sư Quảng Thành Tử, đệ tử đầu tiên của Huyền môn Huyền Đô đại pháp sư, Thiên Phạt Chi Chủ Vô Đương thánh mẫu.

“Bạch Cẩm kết nối với video nhóm.”

Một lời mời video lập tức được kết nối, sau ba tiếng ‘tít tít tít’, video nhóm đã được kết nối. Chính giữa là Bạch Cẩm, ba cửa sổ video nhỏ ở bên trái, lần lượt là Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thông Thiên.

Ba cửa sổ nhỏ ở bên phải lần lượt là Quảng Thành Tử, Huyền Đô đại pháp sư và Vô Đương thánh mẫu.

Trong video, Thái Thượng Thánh Nhân đang cầm gáo đi trong ruộng rau, trên nạng treo hai thùng nước đang lơ lửng, theo sát ở phía sau.

Thái Thượng Thánh Nhân đang tưới rau, giống như đã qua cuộc sống của một cán bộ hưu trí.

Nguyên Thủy thì vẫn giống như mọi khi, ngồi trên bảo toạ trong Ngọc Hư Cung, duy trì phong cách riêng của mình.

Thông Thiên giáo chủ thì đang ngồi trong Kỳ Bài Thất, dường như vừa mới tan cuộc, trước mặt được đặt một đống Công Đức Kim Tiền lớn, vẻ mặt hắn mang theo sự vui mừng, rõ ràng là mới thắng tiền.

Bạch Cẩm vội vàng cầu cứu: “Sư phụ, sư bá cứu mạng!”

Thái Thượng dừng lại, ném cái gáo vào thùng nước, cười nói: “Chẳng phải ngươi đang bế quan trong Ma Giới sao? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Bạch Cẩm ngượng ngùng nói: “Đệ tử bị lộ rồi!”

Nguyên Thủy Thiên Tôn cau mày nói: “Chẳng phải bảo ngươi trốn thật kỹ rồi sao? Thiên cơ của ngươi đã bị che giấu, làm sao có thể lộ được?”

Bạch Cẩm có chút chột dạ liếc nhìn Thông Thiên giáo chủ, nhỏ giọng nói: “Đệ tử vô tình thành lập Ma Giáo ở Ma Giới.”

“Cái gì?” Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc kêu lên.

Thái Thượng cũng có chút kinh ngạc, nghi ngờ nói: “Ngươi… ngươi thật sự là Bạch Cẩm?”

Đôi mắt của Thông Thiên sáng lên, hưng phấn cười lớn nói: “Quả nhiên là đệ tử của ta, đại giáo mà cũng thành lập được. Thái Thượng, Nguyên Thủy, đệ tử của các ngươi có ai sánh được như vậy?” Hắn liếc nhìn Huyền Đô đại pháp sư và Quảng Thành Tử.

Huyền Đô đại pháp sư lập tức lắc đầu, khiêm tốn nói: “Sư huynh uy vũ khí phách, đệ đệ rất ngưỡng mộ.”

Quảng Thành Tử không giấu được sự mừng rỡ trong mắt. Hắn biết sư phụ mình ghét nhất là người không biết tự lượng sức mình, nên lập tức ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: “Bạch Cẩm, không phải là sư huynh đã nói với ngươi, đại giáo không thể dễ dàng thành lập rồi sao? Ngươi có chí bảo trấn áp khí vận? Ngươi có năng lực thống lĩnh một giáo sao?

Huống chi đó còn là Ma Giáo, lẽ nào ngươi còn muốn giáo hoá những ma đầu đó sao? Đúng là không thể tưởng tượng nổi.”

“Ngươi câm miệng cho ta!” Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức mắng.

“Uhm.” Quảng Thành Tử lập tức không nói nên lời, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên Nguyên Thủy Thiên Tôn đang trợn mắt, trong lòng cảm thấy oan ức. Sư phụ, đệ tử đang nói điều mà ngươi muốn nói mà!

Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm nghị nói: “Ngươi thì biết cái gì? Bạch Cẩm làm vậy đương nhiên là có lý do. Nếu như giáo hóa được ma đầu của Ma Giáo, có thể cứu tam giới thoát khỏi một kiếp nạn, công đức vô biên.”

Bạch Cẩm vội vàng nói: “Vẫn là sư bá học cao hiểu rộng, đệ tử không nghĩ nhiều như vậy. Ma Giáo này cũng là do trùng hợp nên mới thành lập, nhưng đệ tử nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của sư bá, dốc sức giáo hoá những ma đầu đó.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu, hài lòng nói: “Ngươi có tâm như vậy là được, tốt nhất là nên toàn tâm toàn lực.”