Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1212: Ta tương đối ít nổi danh




Niện giá lơ lửng giữa không trung, cao ba trăm thước, có ba tầng, tầng trên cùng được phủ một lớp lụa đen, từng tia chớp huyết sắc đang chạy trên đó. Hai tầng phía dưới giống như thân tháp, xung quanh có bốn cửa và lan can. Phía trên niện giá có điêu khắc ma yêu, ngàn vạn thiên yêu đang nằm rạp xuống bái lạy.

Có tám trăm ma đầu đang khiêng niện giá, tất cả đều có tu vi Thái Ất, dù ở trong tam giới cũng là cường giả một phương. So với niện giá thì nó giống một hành cung hơn, hành cung của Ma tộc chi vương.

Bạch Cẩm có chút chột dạ nói: “Đây là niện giá ngươi nói sao?”

“Khởi bẩm đại nhân, thời gian gấp rút, thuộc hạ chuẩn bị không tốt, vẫn xin đại nhân tha tội.”

“Cái... cái này là tùy tiện chọn rồi sao?” Bạch Cẩm lập tức lắc đầu từ chối: “Không được, cái này quá phô trương rồi.”

Huyễn Đào Ma Tôn vội vàng nói: “Khởi bẩm đại nhân, cái này không phô trương chút nào.”

“Chúng ta bay thẳng tới đó là được! Ta thích khiêm tốn!”

Huyễn Đào Ma Tôn vội vàng giải thích: “Đại nhân, như vậy không được. Chủ nhân của các thế lực khác đều xuất hành bằng cái này, nếu ngươi bay tới đó, chẳng phải chúng ta sẽ bị người ngoài xem thường sao?”

Bạch Cẩm hiểu chủ nhân của các thế lực khác, chính là các Ma Tôn khác. Còn chủ nhân thế lực khác mà Huyễn Đào Ma Tôn nói, chính là những chủ nhân của cấm địa và hai vị Ma Vương. Huyễn Đào Ma Tôn chưa từng thấy Ma Vương xuất hành, nhưng chủ nhân của cấm địa xuất hành, có người nào mà không làm rầm rộ? Cái niện giá này của giáo chủ vẫn còn nhỏ đó!

Huyễn Đào Ma Tôn liên tục gật đầu nói: “Đúng vậy, tất cả mọi người đều làm như vậy. Đại nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ không làm hại ngươi.”

Bạch Cẩm do dự nhìn dáng vẻ uy nghiêm và trang trọng của liễn giá, trong lòng dấy lên một suy nghĩ, chẳng lẽ Ma Tôn của Ma Giới đều ham hư vinh như vậy? Nhưng cũng không phải là không thể. Nếu là ma xấu, thì tất nhiên tính tình cũng sẽ kỳ quặc, phóng túng, không bị trói buộc, ham hư vinh có lẽ là một bản tính khác của bọn hắn. Các Ma Tôn khác đều cưỡi liễn giá đi về phía trước, chỉ có mỗi mình mình bay qua sẽ càng dễ làm người khác chú ý hơn, chưa kể hắn còn ít xuất hiện, quả thực phương pháp này không phù hợp.

Bạch Cẩm gật đầu nói: “Thôi được! Nếu ngươi đã hao tâm tổn trí mà chuẩn bị, thì bổn tọa đành cưỡi cái liễn giá này đi một chuyến!”

Huyễn Đào Ma Tôn lập tức vui mừng khôn xiết, vội cúi người thi lễ, cung kính nói: “Đại nhân, mời lên liễn giá!” Bộ dạng y hệt một cái chân chó.

Bạch Cẩm phi thân lên đáp xuống tầng cao nhất của liễn giá, vén rèm bước vào, ngồi trên chủ vị, nhìn từ bên ngoài chỉ có thể thấy một cái bóng đen, thần bí khó lường.

Huyễn Đào Ma Tôn cũng phi thân lên, đứng ở trên bậc thang phía dưới chủ vị, quát lớn: “Khởi giá!”

Ầm ầm! Tiếng sấm đột nhiên vang vọng, những đám mây đen cuộn trào, lan ra bốn phía.

Liễn giá to lớn bay lên, bay về phía đông, hàng ngàn ma tu trong thành trì cũng bay lên, bảo vệ xung quanh xa giá, mặc giáp sắc nhọn, vô cùng to lớn.

Bạch Cẩm nhíu mày và ngay lập tức hỏi: “Huyễn Đào, bọn hắn là ai?”

Huyễn Đào Ma Tôn cúi đầu cung kính nói: “Khởi bẩm đại nhân, đây đều là những thủ hạ mà thuộc hạ bồi dưỡng. Bọn hắn sẽ vì ngài mà vượt mọi chông gai, mở ra con đường phía trước.”

Tâm niệm của Bạch Cẩm khẽ động, liền dò xét được tu vi của Ma tộc ở bên ngoài. Tất cả đều là cường giả cảnh giới Thái Ất, lập tức đứng ngồi không yên, tu vi Thái Ất cho dù là ở Ma Giới hay tam giới đều đủ để trấn áp cường giả một phương, vậy mà bây giờ lại dùng làm hộ vệ? Hắn vội hỏi: “Như vậy có phải quá khoa trương rồi không?”

Huyễn Đào Ma Vương che miệng cười khẽ, nói: “Đại nhân, ở chỗ này làm như vậy có tính là khoa trương sao? Ngài yên tâm, thuộc hạ chắc chắn sẽ không hại ngài.”

Huyễn Đào Ma Tôn phất tay một cái, những đóa hoa đào hắc ám bừng bừng hỏa diễm bay tán loạn khắp bầu trời.

Một đám ma nữ từ trong tầng hai phía dưới đi ra, ngồi xếp bằng trên mép xa giá, trên tay cầm nhạc cụ tấu vang, nhạc khúc vang vọng khắp thiên hạ.

Trong long Bạch Cẩm càng thêm luống cuống, sao lại cảm thấy tình hình càng ngày càng không đúng, liền hỏi: “Huyễn Đào, nhạc khúc này lại là gì nữa đây?”

“Đại nhân xuất hành tất nhiên là phải có nhạc, thiên hoa lễ tán, đây là bài riêng của đại nhân.”

Đại nhân yên tâm, thuộc hạ chắc chắn sẽ không hại ngài.”

Từ bên trong nhạc khúc, có một vài Thái Ất Kim Tiên mặc trường bào cổ quái bay ra, tay cầm chung đỉnh cổ…, khí cụ cúng tế, lắc hoặc gõ, tạo ra âm thanh đinh! Đông!

Huyễn Đào Ma Tôn mở chiếc quạt xếp hoa đào ra, điềm đạm nói: “Bàn Thi Ma Tôn...” Giọng nói du dương, trầm bổng, truyền ra xa.

Hàng ngàn thị vệ đồng thanh hô to: “Bàn Thi Ma Tôn, ma pháp ngất trời, bất khả chiến bại, bách chiến bách thắng.”

Bên trong liễn giá Bạch Cẩm lại càng thêm hoảng sợ, nhịn không được, hỏi: “Huyễn Đào, đây lại là chuyện gì nữa vậy?”

Huyễn Đào Ma Tôn cúi người thi lễ, cung kính nói: “Khởi bẩm Ma Tôn đại nhân, đây là muốn truyền bá danh tiếng của ngài, để cho ma đầu trên đường nghe thấy tiếng mà chạy trốn.”

“Cái danh hiệu này có phải quá lớn rồi không? Bất khả chiến bại, ngươi cho rằng ta là Ma Tổ sao..!”

Huyễn Đào Ma Tôn phẫn nộ nói: “Khởi bẩm Ma Tôn đại nhân, trong lòng bọn ta ngài chính là như vậy, người đứng đầu các thế lực khác cũng đều như vậy.”

“Tất cả đều như thế này sao?”

“Tất cả đều như thế này!” Huyễn Đào Ma Tôn chân thành gật đầu, nhìn bóng người được che trong tấm màn đen không chút lay chuyển.

Tất cả đều như vậy. Vậy thì không thể trách Huyễn Đào Ma Tôn được, chỉ có thể nói là ma đầu của Ma Giới quá cường đại.

Giọng điệu của Bạch Cẩm có hơi chậm lại, nói: “Huyễn Đào…! Ta tương đối ít nổi danh, những thứ khoa trương như này đều miễn hết đi!”