Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1203: Liều chết đến cùng




Quốc chủ Nữ Nhi Quốc cưỡi mây đạp gió bay đến, cuống quít gọi: "Đại Nha, hắn không phải phụ hậu của ngươi, mau quay lại!"

Trần Đại Nha bất giác cúi đầu nhìn mẫu vương. Đây rõ ràng là phụ hậu mà! Ta nhận ra.

Trong mắt Kim Thiền Tử lóe lên hàn quang. Hắn vươn tay ra túm một phát, lòng bàn tay tỏa ra kim quang vạn trượng, hình thành một tấm lưới tơ vàng rất to, phủ lên Trần Đại Nha.

"Á!" Trần Đại Nha kinh hoảng hét lên, đầu óc trống rỗng. Tại sao phụ hậu phải ra tay với mình? Cơ thể bất giác lùi về sau theo bản năng.

Quốc vương Nữ Nhi Quốc cũng sợ hãi hét to: "Đại Nha!"

Mắt thấy Trần Đại Nha sắp bị tấm lưới tơ vàng bao phủ, một cây gậy sắt đột nhiên từ giữa không trung vung ra, thình lình giáng xuống.

Ầm! Một gậy này đập tan kim quang vạn trượng, toàn thân Kim Thiền Tử run lên.

Ba thân ảnh từ ba hướng đi ra: Đấu Chiến Thánh Phật Tôn Ngộ Không, Quyển Liêm Đại Tướng Sa Lan, Thiên Bồng Nguyên Soái Trư Cương Liệp. Ba luồng khí thế Đại La khóa chặt Kim Thiền Tử.

Trần Đại Nha lùi về bên cạnh quốc vương Nữ Nhi Quốc, tủi thân nói: "Mẫu vương, tại sao phụ hậu lại ra tay với ta? Hắn không cần ta nữa sao? Ta rất ngoan mà."

Quốc vương Nữ Nhi Quốc kéo Trần Đại Nha đến bên cạnh, buồn bã nhìn Kim Thiền Tử, giọng nói đong đầy bi thương: "Hắn... Hắn không phải phụ hậu của ngươi."

"Ta có thể cảm ứng được hắn chính là phụ hậu của ta." Trần Đại Nha nhỏ giọng lẩm bẩm.

Quốc vương Nữ Nhi Quốc ôm chặt Trần Đại Nha, đồng thời tỏ lòng cảm kích: "Đa tạ tiểu thúc."

Tôn Ngộ Không cười khặc khặc quái dị: "Bát Giới báo cho ta biết Chiên Đàn Công Đức Phật muốn hại tiểu chất nữ của ta, ta vốn không tin, nào ngờ ta thật sự bị mù."

Trư Cương Liệp đã khôi phục chân thân bình tĩnh lên tiếng: "Đại sư huynh, ta không phải hạng người không đáng tin cậy."

Quyển Liêm Đại Tướng cũng giận dữ quát: "Địa bàn của Nữ Oa nương nương mà cũng dám ra tay, Phật Giáo thật sự cho rằng mình là đệ nhất tam giới sao?"

Kim Thiền Tử kinh hồn bạt vía, đặc biệt là khi trông thấy chiến bào của Tư Pháp Thiên Thần trên người Tôn Ngộ Không. Dường như hắn trở lại ngày trước lúc bị Tư Pháp Thiên Thần săn giết không ngừng. Cõi lòng sợ hãi, hắn bất giác run bần bật, giống như gặp phải thiên địch.

Kim Thiền Tử nuốt nước bọt, cười gượng nói: "Đấu Chiến Thánh Phật, nghe nói ngươi đã trở về Hoa Quả Sơn, sao lại đến đây?

Nhờ có Thánh Phật bảo vệ trên đường lấy kinh, ta mới có thể lấy chân kinh, tạo phúc cho chúng sinh.

Linh Sơn còn có việc, ta đi trước đây. Khi nào có thời gian thì chúng ta lại tụ họp trên Linh Sơn."

Ve! Tiếng ve kêu vang lên, Kim Thiền Tử lập tức hóa thành một đạo kim quang bỏ chạy về phía Tây.

Mắt Tôn Ngộ Không phát ra kim quang, thân ảnh chợt lóe lên rồi xuất hiện ở phía Tây. Hắn vung gậy sắt, rầm… kim quang lập tức bị đánh tan tành, Kim Thiền Tử hiện thân, lảo đảo lùi về sau, quay về vị trí cũ lần nữa.

Kim Thiền Tử hoảng sợ hét lên: "Đấu Chiến Thánh Phật, ngươi thật sự muốn đối địch với ta sao?"

Tôn Ngộ Không trả lời với vẻ mặt phức tạp: "Rốt cuộc ngươi không còn là tiểu hòa thượng nữa!

Bát Giới, Ngộ Tịnh đánh hắn!"

"Được!" Thiên Bồng Nguyên Soái và Quyển Liêm Đại Tướng đồng thanh hô to. Một người vung Cửu Xỉ Đinh Ba lên, một người giơ Hàng Yêu Bảo Trượng giáng xuống Kim Thiền Tử.

Kim Thiền Tử lập tức biến sắc, xoay người tại chỗ, hai cánh ve như phật đao chém tới. Ầm! Cửu Xỉ Đinh Ba và Hàng Yêu Bảo Trượng to lớn đập vỡ phật đao cánh ve, đánh tới vị trí của Kim Thiền Tử.

Tức thì thời không vỡ nát, hắc động vặn vẹo, hình thành một khu vực hủy diệt.

Hai phật đao cánh ve chống đỡ cũng đủ để giúp Kim Thiền Tử thoát ra.

Ve!

Ve!

Ve!

...

Tiếng ve kêu chói tai vang vọng khắp thiên địa, hàng trăm hàng ngàn tiếng ve kêu vang lên từ bốn phương tám hướng, vô số con Kim Thiền vàng lấp lánh xuất hiện trong thiên địa. Hai cánh vẫy qua vẫy lại, phát ra đao quang sắc bén, dường như có thể đánh đâu thắng đó.

Ầm! Vô số Kim Thiền bỗng chuyển động, có người giống như sao băng màu vàng lao về phía Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh.

Thiên Bồng Nguyên Soái hét lên: "Sa sư đệ!"

Quyển Liêm Đại Tướng ném Hàng Yêu Bảo Trượng trong tay ra, đồng thời quát: "Thiên Đế ngự tứ, hàng yêu trấn ma!"

Vô số phù văn trên Hàng Yêu Bảo Trượng sáng lên, tinh quang lấp lánh. Bảo trượng xoay tròn, hình thành một dòng xoáy tinh tuyền. Vô số hư ảnh thiên binh thiên tướng từ trong dòng xoáy lao ra, hóa thành từng đạo lưu quang bắn về phía Kim Thiền.

Bùm! Bùm! Bùm! Từng con Kim Thiền tan nát liên tiếp.

Ánh mắt Thiên Bồng Nguyên Soái chợt đóng băng. Hắn bỗng quay đầu nhìn một con Tiểu Kim Thiền tháo chạy, sau đó vươn tay bắt lấy, đồng thời hô: "Thiên Cương Thần Thông, nắm giữ ngũ lôi!"

Ầm ầm! Thiên địa chấn rung chuyển, vô số sấm sét ẩn chứa thiên địa sát phạt chi uy đuổi giết con Kim Thiền kia.

Tiểu Kim Thiền kia đột nhiên biến to, phát ra tiếng ve kêu. Sợi râu thình lình phóng ra như một đạo đao quang sáng chói xẹt qua. Ầm! Đao quang chém sấm sét.

Kim Thiền khổng lồ bị lôi đình chi lực đánh rơi xuống dưới, đập bộp xuống mặt đất, tức khắc trời rung đất chuyển.

Bên trong dãy núi, Kim Thiền Tử kinh hoàng hét chói tai: "Các ngươi thật sự muốn liều chết với bản tọa đến cùng đúng không?"