Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1165: Trong Ma Giới có tồn tại Thánh Nhân




Trên đỉnh đầu Bạch Cẩm hiện ra kim quang, Công Đức Kim Tiền nhiều liểng xiểng bay ra, tạo thành một vòng tròn lớn trên đỉnh đầu Bạch Cẩm. Vô lượng ma khí trong thiên địa ùn ùn kéo tới vòng tròn công đức. Công Đức Kim Tiền cháy hừng hực, ma khí đi qua vòng tròn công đức, lập tức chuyển hóa thành linh khí thiên địa, cuối cùng bị Bạch Cẩm hấp thu liên tục.

Mãi lâu sau Công Đức Kim Tiền trong vòng tròn lớn mới tiêu hao hết, Bạch Cẩm cũng khôi phục trạng thái toàn thịnh. Bấy giờ hắn mới đứng dậy đi về phía xa, khám phá Ma Giới.

Ở một nơi khác, chúng thần trên Thiên Đình đều đã quy vị, không tránh khỏi một hồi bàn tán xôn xao.

Trong Dao Trì Thánh Địa, Hạo Thiên Thượng Đế ngồi trên long ỷ, Ngọc Hoàng Đại Đế đứng bên cạnh.

Hạo Thiên Thượng Đế bình tĩnh lên tiếng: "Trở về đi!"

Ngọc Hoàng Đại Đế cười gượng, lẩm bẩm nói: "Haiz, tiền ta vay vẫn chưa tiêu hết đâu! Tiếc thật đấy!"

Hạo Thiên Thượng Đế nhíu mày, giọng nói bất thiện: "Ngươi còn vay tiền? Vay bao nhiêu?"

Ngọc Hoàng Đại Đế lập tức chắp tay thi lễ, thân ảnh hư huyễn hóa thành một đóa kim hoa nhẹ nhàng bay về phía Hạo Thiên Thượng Đế, dung nhập vào trong cơ thể đối phương.

Hạo Thiên Thượng Đế bỗng trợn to mắt. Mình mới rời đi mấy ngày mà hắn vay những mấy trăm vạn Công Đức Kim Tiền?

Cộp! Cộp! Cộp!

Một loạt tiếng bước chân vang lên, Dao Trì Vương Mẫu đội phượng quan, khoác khăn choàng vai đi tới, ngồi cạnh Hạo Thiên Thượng Đế.

Dao Trì Vương Mẫu hỏi với vẻ nghi ngờ: "Hình như ngươi hơi sốc? Lẽ nào còn có chuyện lớn gì nữa?"

Hạo Thiên Thượng Đế lập tức thu lại biểu cảm rồi nói: "Không có chuyện lớn gì cả. Dương Thiền về chưa?"

"Về rồi!" Dao Trì ngồi bên cạnh Hạo Thiên Thượng Đế.

Hạo Thiên Thượng Đế gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.

Sau đó có bốn người giẫm lên tiên vụ đi tới. Đó là Dương Giao, Dương Tiễn dắt theo Trầm Hương và Dương Thiền.

Tiểu Trầm Hương mở to mắt nhìn ngó xung quanh, ánh mắt tràn đầy vẻ hưng phấn và kích động. Thần tiên, những người này đều là thần tiên đó! Nương của mình cũng là thần tiên, phải chăng sau này mình cũng có thể trở thành thần tiên?

Dương Giao, Dương Tiễn và Dương Thiền đi tới trước mặt Hạo Thiên Thượng Đế, sau đó cung kính chắp tay thi lễ hô: "Bái kiến cữu cữu, bái kiến cữu mẫu!"

"Hừ! Trong mắt ngươi còn có cữu cữu này không?" Hạo Thiên giận dữ nhìn Dương Thiền.

Dương Thiền quỳ sụp xuống, cung kính trả lời: "Thiền tự biết mình có lỗi nên không phản bác, xin cữu cữu trách phạt."

Dương Trầm Hương cũng ngoan ngoãn quỳ bên cạnh, đôi mắt nhỏ đảo láo liên khắp bốn phía, còn len lén ngẩng đầu nhìn trộm Hạo Thiên Thượng Đế và Vương Mẫu nương nương. Bọn hắn là cữu cữu và cữu mẫu của mẫu thân mình, mình phải gọi là gì nhỉ? Phụ thân của mẫu thân gọi là gì nhỉ? Phụ thân của mẫu thân gọi là ngoại công. Mẫu thân của mẫu thân gọi là gì nhỉ? Mẫu thân của mẫu thân gọi là ngoại bà. Huynh đệ của mẫu thân gọi là gì nhỉ? Huynh đệ của mẫu thân gọi là cữu cữu. Cữu cữu của mẫu thân gọi là gì nhỉ? A, mình không biết, khó quá!

Không có ai chú ý tới tâm tư phức tạp của Trầm Hương.

Dao Trì thở dài nói: "Thiền Nhi, lần này ngươi đã làm cho tam giới rung chuyển.

Câu Trần Đại Đế cam chịu mạo hiểm sửa đổi thiên điều, cường giả khắp tam giới hỗ trợ. Bởi vì sự cố chấp của ngươi mà tam giới rối loạn bất ổn."

"Thiền cảm niệm ân đức của sư huynh, vĩnh viễn không dám quên!"

Dao Trì khẽ lắc đầu: "Thiền Nhi, ngươi không biết chúng ta đã trả giá những gì để sửa đổi thiên điều. Cửu giới ngăn cách tiên phàm đã hư hại, để không ảnh hưởng tới sự cân bằng của tam giới, chí cường giả trong tam giới bắt buộc phải thời thời khắc khắc dùng pháp lực mạnh mẽ cố gắng ngưng tụ cửu giới, hơn nữa phải duy trì ít nhất vạn năm mới có thể ngưng tụ lại cửu giới.

Điều quan trọng nhất là trong lúc thay đổi thiên điều, Câu Trần Đại Đế đã bị thiên điều đánh vào Ma Giới, không rõ sống chết."

Dương Giao kinh hãi bật thốt: "Gì cơ?"

Hắn vội vàng tiến lên mấy bước, cuống quít hỏi: "Cữu mẫu, sư tôn của ta đã rơi vào Ma Giới sao?"

Dao Trì gật đầu một cách nặng nề.

Dương Giao ngây ngẩn cả người, tâm thần không yên.

"Rầm!" Hạo Thiên Thượng Đế đập bàn, phẫn nộ quát: "Dương Thiền, trong Ma Giới có tồn tại rất đáng sợ. Nếu Câu Trần Đại Đế bỏ mạng trong đó thì ngươi chết vạn lần cũng không đủ chuộc tội!"

Dương Thiền dập đầu thật sâu, nước mắt lưng tròng: "Cữu cữu, ta... ta không hề muốn như vậy."

Toàn thân Lưu Trầm Hương run lên, nàng nhỏ giọng gọi: "Mẫu thân!"

Vẻ mặt giận dữ của Hạo Thiên Thượng Đế chợt cứng đờ. Hắn dừng lại giây lát rồi nói: "Dao Trì, ngươi đưa Trầm Hương đi nghỉ ngơi đi!"

"Vâng" Dao Trì thong thả đứng dậy.

Dương Thiền cũng lập tức lên tiếng: "Trầm Hương, ngươi mau theo tổ mẫu đi nghỉ ngơi nhé!"

Trầm Hương rụt rè nói: "Mẫu thân, ta sợ lắm! Ta không muốn đi nghỉ ngơi."

Dao Trì khẽ mỉm cười: "Hẳn là Trầm Hương buồn ngủ rồi."

Trầm Hương lập tức buồn ngủ díp mắt, ánh mắt mơ màng, ngáp một hơi rồi lảo đảo ngã sang bên cạnh.

Dao Trì vươn tay đỡ, Trầm Hương từ từ bay lên, đi ra ngoài theo nàng.

Dương Giao vội vàng hỏi: "Cữu cữu, sư phụ ta sao rồi?"

Ngọc Hoàng Đại Đế khẽ lắc đầu, nặng nề nói: "Khó nói lắm, trong Ma Giới có tồn tại rất đáng sợ."

"Lẽ nào trong Ma Giới có đối thủ lợi hại hơn ngài và sư phụ ta?"

"Ngươi biết Thánh Nhân như thế nào không?"

Dương Giao chấn động: "Cữu cữu, ý ngài là trong Ma Giới có tồn tại Thánh Nhân?"

Ngọc Hoàng Đại Đế gật đầu một cách nặng nề.

"Không được, sư phụ ta gặp nguy hiểm, ta phải đi tìm sư gia cứu sư phụ ta." Dương Giao lập tức xoay người chạy ra ngoài, nháy mắt đã lao ra khỏi Dao Trì.