Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1147: Cuối cùng ngươi cũng trở lại




Sau đó, Bạch Cẩm lại đi đến chỗ Nhị sư bá, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng cho tăng cường, nhân tiện cũng sửa lại hai thiên điều.

Trong lúc Bạch Cẩm đang chu du giữa chư vị Thánh Nhân, thì ở phía bên kia, trong Thiên Đình cũng âm thầm nổi lên sóng gió.

Trên triều hội của Thiên Đình, chúng thần tề tụ báo cáo công đức của Tam giới, Ngọc Hoàng Đại Đế lần lượt phê chuẩn các chỉ thị. Mặc dù Ngọc Hoàng Đại Đế hơi lười biếng, tinh thần cũng hơi chán chường, ham hưởng thụ, nhưng vẫn giải quyết chính vụ rất thành thạo.

Trong Tư Pháp Thần Điện, Tư Pháp Thiên Thần và đại đội chấp pháp cũng phải đến triều hội. Trong thần điện chỉ có một vài thiên binh và các phụ thần canh giữ.

Tử Vi Đại Đế bước trên bậc thềm bằng bạch ngọc, đi vào Tư Pháp Thần Điện, trong lòng âm thầm kích động, bổn đế phải dọn sạch Thiên Đình bẩn thỉu này, trả lại cho bình yên cho tam giới.

Hao Thiên Khuyển sửng sốt, Tư Pháp Thần Điện từ trước đến nay ít khi qua lại với Tinh Quân, Tử Vi Đại Đế đến Tư Pháp Thần Điện làm gì? Hắn lập tức tiến lên hành lễ: "Bái kiến Tử Vi Đại Đế!"

"Ừm" Tử Vi Đại Đế khẽ hừ một tiếng, sau đó bước vào bên trong.

Hao Thiên Khuyển vội vàng hỏi: "Xin hỏi Đế Quân đến đây có chuyện gì?"

"Ta đến để báo án!"

"Khởi bẩm Đế Quân, hiện tại Chấp Pháp Thiên Thần cùng với Tư Pháp Thiên Thần đều không ở trong thần điện, Đế Quân đợi lát nữa hẵng quay lại!"

"Ta báo án thì liên quan gì đến bọn hắn? Bọn hắn cũng xứng xử lý bản án của bổn đế sao?"

Vẻ mặt Hao Thiên Khuyển biến sắc, Tử Vi Đại Đế đúng là người đến không có ý tốt! Hắn quay người chặn đường Tử Vi Đại Đế, nói: "Đế Quân, Tư Pháp Thần Điện là trọng địa, người ngoài không được xông vào, vẫn mong Đế Quân chờ các Thần Quân trở lại rồi hẵng tới!"

Trong mắt Tử Vi Đại Đế lóe lên một tia lạnh lẽo, ngay cả một con chó canh cửa cũng xứng cản đường bổn đế?

"Cút!" Ống tay áo của Tử Vi Đại Đế vung lên, cho dù là Đại La Kim Tiên hữu danh vô thực, thì vẫn có uy lực của Đại La, sao Hao Thiên Khuyển có thể ngăn cản?

"Ẳng!" Hao Thiên Khuyển kêu thảm một tiếng, lập tức bay ra ngoài, đập vào đại sảnh bên cạnh.

Thiên binh xung quanh đều tập hợp lại, thần binh trong tay đều chĩa vào Tử Vi Đại Đế.

Tử Vi Đại Đế nghiêm nghị nói: "Các ngươi cũng dám chống lại bổn đế sao? Cút ngay cho trẫm!"

Các thiên binh đưa mắt nhìn nhau, nếu là thiên thần bình thường thì bọn hắn đã giết từ lâu rồi, nhưng đây là Thiên Đế, thân phận của Thiên Đế trong mắt những thiên binh thiên tướng này vô cùng cao quý. Mỗi khi Câu Trần Đại Đế tới, các vị Chấp Pháp Thiên Thần đều phải ra ngoài nghênh đón, vậy nên Tử Vi Đại Đế cũng không kém bao nhiêu.

Tử Vi Đại Đế hùng hổ đi vào trong, thiên binh thiên tướng lần lượt rút lui, cuối cùng chỉ đành để mặc cho Tử Vi Đại Đế vào trong thần điện.

Tử Vi Đại Đế băng qua đại sảnh Tư Pháp, đi qua đại sảnh thẩm phán, lại đi qua nhà lao của Thiên Ngục. Khi đi đến một đại điện ở sâu trong Tư Pháp Thần Điện, hắn dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn bốn chữ lớn ‘Thiên Điều Thần Điện’ được viết trên tấm bảng của đại điện.

"Chính là nơi này!"

Tử Vi Đại Đế nở một nụ cười, bước nhanh vào bên trong, giống như hắn đã nhìn thấy bản thân được người khác hưởng ứng, vô số tiên thần đi theo, dẫn đầu đại quân Phật Giáo cùng với những tiên thần cải tà quy chính tiến đánh Lăng Tiêu Bảo Điện, đánh Ngọc Hoàng Đại Đế ngu xuẩn và Câu Trần Đại Đế tàn bạo rớt khỏi long sàng.

"Gâu!" Một tiếng chó sủa vang lên, Tử Vi Đại Đế lập tức xoay người lại.

...

Trước Tư Pháp Thần Điện, một đạo thần quang lóe lên, Dương Tiễn bước ra từ trong thần quang, nhìn thấy một đám thiên binh canh giữ trước thần điện với vẻ mặt căng thẳng.

Dương Tiễn lập tức quát lên hỏi: "Gọi ta làm gì?"

Một vị thiên tướng vội vàng ôm quyền nói: "Khởi bẩm Thần Quân, Tử Vi Đại Đế vừa đến đây nói muốn báo án, Hao Thiên Thần Quân nói chư vị Thần Quân không có mặt, khuyên nhủ Tử Vi Đại Đế chờ lát nữa rồi quay lại, nhưng lại bị Tử Vi Đại Đế đánh bị thương, Tử Vi Đại Đế cứ thế ngang ngược xông vào thần điện."

"Hao Thiên Khuyển đâu?"

"Hao Thiên Thần Quân đã theo vào trong thần điện rồi."

Dương Tiễn lập tức chạy vào trong thần điện, trong lòng mơ hồ có chút bất an.

Ầm ~ Một âm thanh chấn động vang lên từ phía sau thần điện. "Ẳng!" Một tiếng kêu thảm thiết phát ra.

Trước thần điện, Hao Thiên Khuyển bị đánh đến hiện nguyên hình, nằm trước Thiên Điều Thần Điện, phát ra tiếng rên rỉ ‘ẳng ẳng’.

Tử Vi Đại Đế phất tay áo, chắp tay sau lưng đứng thẳng trong thần điện, cười lạnh nói: "Không biết sống chết!"

Hắn quay người lại đi vào thần điện, đến trước một khối ngọc bích cao to phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ.

"Tử Vi!" Một tiếng hét chói tai đột nhiên vang lên.

Tử Vi Đại Đế đột nhiên quay người lại, nhìn thấy một đạo thần quang từ bên ngoài bắn vào, hoá thành Dương Tiễn cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhẫn Đao chĩa thẳng vào Tử Vi Đại Đế từ xa.

Tử Vi Đại Đế cười nói: "Cuối cùng ngươi cũng trở lại, ta đã chờ các ngươi được một lúc lâu rồi đấy."

Trong lòng Dương Tiễn cảm thấy có gì đó không ổn, quát lớn: "Tử Vi Đại Đế, ngươi định làm gì?"

Tử Vi Đại Đế vẫn giữ nụ cười nói: "Đương nhiên là tới báo án, giúp các ngươi chỉnh- lại- thiên- quy."

Hắn đưa tay ra vỗ nhẹ trên viên ngọc bích bảy màu. Vù ~ Một luồng dao động lan ra trên viên ngọc bích. Từng thân ảnh loé lên trên những dao động, trong tiểu sơn thôn ở Hoa Sơn, Dương Thiền và Lưu Ngạn Xương đang bái đường, ngoài ra còn có Lưu Trầm Hương đang chạy trốn trong thôn.