Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1071: Dẫn Ngưu Ma Vương tới đây




Bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Hoàng Đại Đế ngồi trên Cửu Long Đế Vị, phía dưới văn võ chúng thần chia làm hai bên trái phải.

Minh Hà giáo chủ ngồi ngay ngắn trên Huyết Liên, đứng phía sau là Thiết Phiến Công Chúa và Hồng Hài Nhi, Hồng Hài Nhi còn đang tò mò nhìn ngó xung quanh, ngẩng đầu ưỡn ngực dương dương tự đắc.

Chúng thần ở phía dưới, đại đội chấp pháp cũng có mặt, bầu không khí trong đại điện đặc biệt ngưng trọng.

Giọng nói của Ngọc Hoàng Đại Đế vang vọng: "Minh Hà giáo chủ không ở Huyết Hải hưởng phúc, đến Thiên Đình ta có gì chỉ giáo?"

Minh Hà giáo chủ mở miệng nói: "Không có hứng thú chỉ giáo các ngươi.

Chỉ là ta nghe nói Thiên Đình các ngươi bắt Ngưu Ma Vương của Thúy Vân Sơn, nên đặc biệt đến đây đoạt lại!"

Ngọc Hoàng Đại Đế nhìn về phía đại đội chấp pháp.

Đội phó của đại đội chấp pháp Triệu Công Minh tiến lên một bước, thong dong nói: "Giáo chủ, Ngưu Ma Vương là do Câu Trần Đại Đế tự mình hạ lệnh bắt giữ, không thể thả."

Thiết Phiến Công Chúa không nhịn được tức giận hô: "Thiên Đình các ngươi thật là ngang ngược, hai người phu phụ chúng ta ở Thúy Vân Sơn cũng không làm gì ác độc, ngược lại còn che chở người dân ở đó, càng không làm ra chuyện trái với giới luật của trời, các ngươi có tư cách gì bắt phu quân của ta, còn muốn dùng nghiêm hình tra tấn?"

Hồng Hài Nhi cũng tức giận kêu: "Đúng vậy! Các ngươi dựa vào cái gì bắt phụ thân ta?"

Cộc cộc cộc ~ Bạch Cẩm long hành hổ bộ đi vào Lăng Tiêu Bảo Điện, phía sau là Thái Bạch.

Tất cả những Thiên Thần bên trong đại điện đều cung kính khom lưng thi lễ, đồng thanh mở miệng: "Bái kiến Thiên Hoàng Đại Đế, Thái Cực Đại Đế, Câu Trần Thiên Đế!" Âm thanh thật lớn vang vọng trong Lăng Tiêu Bảo Điện.

Thân ảnh Bạch Cẩm lóe lên xuất hiện trước bài vị Câu Trần Đại Đế, xoay người nhìn thẳng vào Minh Hà giáo chủ.

Minh Hà giáo chủ vô cùng ngưng trọng nói: "Câu Trần Đế Quân!"

Bạch Cẩm cũng ngưng trọng đáp: "Minh Hà giáo chủ!"

Hai người đứng đối diện nhau, không gian giữa hai tầm mắt bị bóp méo, quy luật tan vỡ, uy áp nguyên thần vô hình cuộn sạch bốn phía, toàn bộ bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện hình thành nên một cuồng phong vô hình, tất cả chúng thần đều kêu lên sợ hãi, lảo đảo ngã đầy đất. Bên trong đại điện hết sức hỗn độn, ngay cả Ngọc Hoàng Đại Đế cũng ngồi không vững trên Đế vị, gắng sức nắm chặt tay vịn Cửu Long.

Oành ~ Một âm thanh bị bóp nghẹt vang lên bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện, giống như một tiếng sấm không tiếng động, không gian vặn vẹo khôi phục lại bình thường. Uy áp nguyên thần khổng lồ cũng biến mất không dấu vết, tất cả chúng thần lồm cồm bò dậy từ trên đất, trong lòng tràn đầy kinh hãi, mạnh mẽ, thật sự là quá mạnh.

Bạch Cẩm xoay người hướng về phía chủ vị, cung kính chắp tay thi lễ nói: "Bệ hạ, ngài không sao chứ?"

Ngọc Hoàng Đại Đế khoát tay, ngồi vững trên đế vị, bình tĩnh nói: "Không có việc gì, các ngươi cứ tiếp tục!"

Giọng nói của Minh Hà giáo chủ vang lên thật lớn bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện: "Thật tốt cho một tên Câu Trần Đại Đế Đế Quân tam giới, thật tốt cho một tên thần chủ Kim Tiền hồng hoang, đội trưởng đại đội chấp pháp danh bất hư truyền."

Bạch Cẩm xoay người nhìn về phía Minh Hà giáo chủ, khí thế không hề rơi xuống hạ phong chút nào, nói: "So ra còn kém giáo chủ ngài danh chấn tam giới."

Mọi người trong Lăng Tiêu Bảo Điện đều kinh hãi nhìn Bạch Cẩm, lại nhìn về phía Minh Hà giáo chủ trên Huyết Liên một chút, Đế Quân vậy mà lại có thể đối đáp với Minh Hà giáo chủ, lẽ nào Đế Quân đã đạt được Chí Cường rồi sao? Nội tâm mọi người khó có thể bình tĩnh nổi.

Trong lòng Thiết Phiến Công Chúa của Huyết Hải cũng dâng trào, nàng vô cùng kinh hãi, thực lực của phụ thân mình ra sao chính nàng rõ ràng nhất, dưới Thánh Nhân không sợ bất kỳ kẻ nào, thế nhưng bây giờ đụng vào Câu Trần Đại Đế của Thiên Đình, chiến đấu lại ngang tài ngang sức.

Minh Hà giáo chủ ngưng trọng nói: "Đế Quân, giao Ngưu Ma Vương cho bọn ta, bản tọa sẽ đi ngay lập tức."

Bạch Cẩm đứng trên bậc thang, đối mặt với chúng thần phía dưới, thế hiện phong thái của một vị Đế Quân, mặt mỉm cười nói: "Quỳ Ngưu vi phạm giáo quy, đáng lẽ phải trừng phạt hồn phi phách tán, không thể trả cho Giáo chủ được."

Thiết Phiến Công Chúa sợ hãi kêu: "Không được."

Hồng Hài Nhi cũng vô cùng hoảng sợ, vội vàng nói: "Ông ngoại, bọn họ muốn giết phụ vương ta, người mau cứu phụ vương ra ngoài, phái Tu La tộc ta tiêu diệt Thiên Đình bọn hắn."

Minh Hà giáo chủ ngưng trọng nhìn Bạch Cẩm, giọng nói vang vọng khắp Lăng Tiêu Bảo Điện: "Nếu như Đế Quân vẫn cố ý muốn giết Ngưu Ma Vương, chúng ta đành phải đánh một trận, tuy ta cũng không có lòng tin thắng được Đế Quân."

"Ta cũng không có lòng tin đánh thắng giáo chủ, nếu không giáo chủ rút lui đi, thế nào?"

"Ha ha ~" Minh Hà giáo chủ phóng khoáng cười to, kêu lên: "Dù Ngưu Ma Vương hắn có không chịu thua kém đến đâu thì cũng là người mà nữ nhi ta đích thân lựa chọn, làm sao có thể để các ngươi đánh tới mức hồn phi phách tán được?"

"Lời này của giáo chủ sai rồi, Quỳ Ngưu hắn đầu tiên là đệ tử của Tiệt Giáo ta, tiếp theo mới là con rể của ngươi."

"Tiệt Giáo đã sụp đổ."

"Bần đạo còn, Tiệt Giáo còn."

Thiết Phiến Công Chúa không nhịn được hỏi: "Đế Quân, rốt cuộc là Quỳ Ngưu phạm vào tội gì? Đến nổi Thiên Đình các ngươi không buông tha cho hắn?"

Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Quỳ Ngưu có ba tội:

Tội thứ nhất, thân là vật cưỡi của giáo chủ lại lưu luyến phàm trần không chịu trở về, phạm vào tội bỏ trốn vì tình riêng, tương đương với chịu phạt một vạn trượng.

Tội thứ hai, thân là vật cưỡi của giáo chủ lại tự đính hôn sự, chưa từng bẩm báo lên Tiệt Giáo, phải chịu hình phạt lôi hỏa.

Tội thứ ba, thân là vật cưỡi của Thánh Nhân, vốn phải tuân theo thánh ý, cố gắng kiềm chế bản thân, nhưng hắn lại hạ giới làm yêu quái, thậm chí còn bỏ rơi vợ con, đức hạnh khiếm khuyết, đáng bị đánh bay hồn phách."

Thiết Phiến Công Chúa có chút sững sờ, không ngờ Quỳ Ngưu còn là vật cưỡi của Thánh Nhân, trong lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thân là vật cưỡi của Thánh Nhân còn không biết cố gắng kiềm chế bản thân, có chết cũng xứng đáng.

Bạch Cẩm vung tay lên nói: "Dẫn Ngưu Ma Vương tới đây."