Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1062: Đi gặp Quỳ Ngưu




Ở Ngọc Hư Cung trong Thanh Vi Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Bạch Cẩm đột nhiên xuất hiện.

Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi xếp bằng trên chủ vị, Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên bồ đoàn phía dưới.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn về phía Bạch Cẩm, cười ha hả: "Thần thạch khoáng mạch này là do ngươi nhặt?"

Bạch Cẩm ở phía dưới ngượng ngùng cười: "Là nhặt được ở Linh Sơn."

"Ừm, Huyền môn ta vẫn không thiếu chút khoáng mạch này.” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhẹ nhàng bỏ qua.

"Vâng!" Bạch Cẩm cung kính đáp một tiếng.

"Nhưng mà ngươi làm không tệ, sư bá ta rất hài lòng.

Lúc trước lão sư nói Phật Giáo đang hưng, tên Chuẩn Đề kia không ít lần mang theo đại thế uy bức chúng ta đáp ứng Tây Hành lấy kinh, quả thật là vô cùng đáng ghét.

Hiện tại Phật Giáo rơi vào kết cục thê thảm như vậy, thật sự là đại khoái thánh tâm! Ha ha ha."

Bạch Cẩm cũng vui vẻ: “Sư bá có thể vui vẻ, đệ tử cũng rất vui mừng.”

"Nhưng thôi, dừng lại ở đây đi! Phật Giáo còn chưa đại hưng mà đã tổn hại căn cơ, ta lo lắng nếu cứ tiếp tục như vậy, Phật Giáo thật sự sẽ có khả năng lật bàn, triệt để dẫn phát đại chiến tam giới.”

Bạch Cẩm thành thật nói: “Đệ tử trở về liền bế quan tu hành, không hỏi chuyện tam giới.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn hài lòng gật gật đầu: “Ngươi trở về đi, sứ giả Huyết Hải đã đi Thiên Đình.

Minh Hà giáo chủ chính là sát phạt đệ nhất dưới Thánh Nhân, thiết lập mối quan hệ tốt cùng hắn, đối với ngươi vô cùng có lợi.”

"Đa tạ sư bá chỉ điểm, đệ tử cáo từ.” Bạch Cẩm cung kính thi lễ rồi xoay người đi ra ngoài.

Bạch Cẩm đi ra khỏi Ngọc Hư Cung, đằng vân giá vụ xẹt qua chân trời.

Bạch Cẩm vừa đi không lâu, Thái Ất Chân Nhân liền đi tới trước Ngọc Hư Cung, cung kính hành lễ: "Đệ tử cầu kiến sư tôn!"

"Tiến vào đi!" Giọng nói uy nghiêm của Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền ra từ trong đại điện.

Thái Ất Chân Nhân sửa sang lại quần áo một chút, bước vào đại điện, quỳ gối trên bồ đoàn cung kính hành lễ: "Đệ tử bái kiến sư tôn!"

Nguyên Thủy Thiên Tôn tươi cười thu liễm, lạnh nhạt nghiêm trang: “Chuyện gì?"

"Khởi bẩm sư tôn, đệ tử phát giác hiện tại Thiên Đình dưới sự dẫn dắt của Bạch Cẩm, đang quấy nhiễu quá trình lấy kinh Tây Hành, thậm chí sẽ tạo thành đại chiến liên lụy tam giới, đến mức lượng kiếp không khống chế được, sinh linh đồ thán, trong lòng đệ tử thật sự sầu lo."

"Ồ, ngươi cảm thấy việc này không ổn?

Thái Ất Chân Nhân cung kính: “Đệ tử cho rằng rất không ổn, Phật Giáo đã biểu đạt bất mãn với Thiên Đình, đệ tử lo lắng nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ phá hư đại cục Tây Hành do chư thánh định ra, đến mức lượng kiếp không khống chế được.

Đệ tử có lòng ngăn cản, lại vô lực hồi thiên, Bạch Cẩm ở Thiên Đình kéo bè kết phái, không có Thiên Đế, hắn đã tạo thành thế bá đạo, chúng thần đều sợ hãi.

Lần này đệ tử đến đây là để khẩn cầu sư tôn hạ pháp chỉ, trách phạt Bạch Cẩm, hạn chế quyền bá đạo của hắn, lấy sự an bình của chúng sinh tam giới đặt lên hàng đầu, hóa lượng kiếp trở thành vô hình.”

"Lùi lại đi! Bạch Cẩm làm rất tốt, vi sư rất hài lòng.”

Thái Ất Chân Nhân đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi trên chủ vị, vội vàng nói: "Sư tôn, Bạch Cẩm muốn phá hư mưu tính của Thánh Nhân, kéo chúng sinh tam giới vào trong vực sâu Huyết Hải, kính xin sư tôn suy nghĩ kỹ."

"Bạch Cẩm làm rất tốt, ngày sau ngươi không được dính líu gì với Phật Giáo nữa, lui đi!" Thân ảnh Nguyên Thủy Thiên Tôn biến mất trên chủ vị.

Thái Ất Chân Nhân cúi đầu, vô cùng bất đắc dĩ đáp: "Vâng!" rồi đứng dậy rời khỏi Ngọc Hư Cung.

...

Bên kia, Bạch Cẩm một đường quay về Thiên Đình, không hề biết rằng mình vừa đi, Thái Ất Chân Nhân liền cáo trạng mình, cho dù biết cũng không thèm để ý. Đại sư bá đã nói qua, Nhị sư bá yêu thương ta.

Bạch Cẩm vừa trở lại Điểu Sào, còn chưa vào cửa, Thạch Cơ liền nghênh đón.

"Sư huynh!"

"Sư muội, sao ngươi lại ở chỗ này? Sứ giả Huyết Hải đã đến rồi à?"

"Sứ giả Huyết Hải? Ta không thấy."

Ta ở chỗ này chờ sư huynh là bởi vì Quỳ Ngưu. Từ sau khi đi tới Thiên Đình, Quỳ Ngưu luôn bị giam giữ ở Tư Pháp Thần Điện, nên định tội như thế nào, kính xin sư huynh định đoạt."

Bạch Cẩm dừng lại: "Đi, chúng ta đi xem hắn trước đã."

Bạch Cẩm và Thạch Cơ đi về phía Điểu Sào, dọc theo đường đi vừa đi vừa nói, Bạch Cẩm cũng biết tình huống của Quỳ Ngưu sau khi đến Thiên Đình.

Hiện tại Ngưu Ma Vương đang ở tiểu viện độc lập, ăn những kỳ trân dị quả mà chúng thần Thiên Đình đưa tới, sống nhàn nhã tiêu sái. Có thể nói là từ khi tiến vào Tư Pháp Thần Điện, hắn được tân khách ghé thăm liên tục, tất cả đều là thần linh tinh quân ở khắp mọi nơi. Thần linh có thần vị tương đối thấp ngay cả tư cách đến bái phỏng cũng không có, làm tài xế lãnh đạo lớn nhất, thể diện của Ngưu Ma Vương vẫn còn đó.

Bạch Cẩm đi vào Tư Pháp Thần Điện, tất cả thiên binh thiên tướng đều ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêm túc đứng thẳng, trong mắt mang theo lửa nóng.

Triệu Công Minh bước ra từ bên trong nghênh đón, ôm quyền nói: “Đại sư huynh!"

Bạch Cẩm cũng ôm quyền trả lễ: "Sư đệ.”

Sau khi chào hỏi, hai người đứng dậy, Bạch Cẩm nói: “Phiền sư đệ dẫn ta đi gặp Quỳ Ngưu.”

"Được rồi! Sư huynh, xin hãy đi theo ta.”

Triệu Công Minh dẫn Bạch Cẩm đi vào bên trong, vừa đi vừa nói: “Sư huynh, từ sau khi Quỳ Ngưu trở về Thiên Đình, hắn luôn bị nhốt trong một tòa viện lạc độc lập. Bởi vì những gì Quỳ Ngưu làm kỳ thật cũng không tính là vi phạm thiên điều, cho nên không cách nào định tội.”

Bạch Cẩm gật đầu.