Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1016: Sẽ không để các ngươi thất vọng




Khương Tử Nha cười nói: "Chỉ cần một chút thôi, đại vương có thể nuôi Đường Tam Tạng béo một chút, làm vậy thì lúc cắt ra, cũng không phải mất quá nhiều.”

Ngưu Ma Vương gật đầu, cười nói: "Có lý! Cứ làm theo những gì thừa tướng đã nói.” Ngưu Ma Vương không quan tâm đến Đường Tam Tạng gì đó nữa, vốn dĩ trường sinh bất lão chỉ là giả. Bây giờ việc mình cần làm là đánh bóng uy danh của mình, một mặt là để thu hút sự chú ý của Phật Giáo, mặt khác là để nói với Hồng Hài Nhi rằng con nghé nhà ngươi còn non lắm! Mau về đây, phụ thân có thể bảo vệ cho ngươi.

Ngọc Diện Hồ Ly vội vàng nói: "Đại vương, đó là Đường Tam Tạng đó!”

Ngưu Ma Vương vươn tay vỗ nhẹ vào eo Ngọc Diện Hồ Ly, thờ ơ nói: "Không phải chỉ là một tên Đường Tam Tạng sao? Không cần phải để ý.”

Ngọc Diện Hồ Ly cực kỳ không cam tâm.

Khương Tử Nha cũng cười nói: "Đại vương, vậy thì rất vui được hợp tác.”

Ngưu Ma Vương gật đầu cười nói: "Người đâu, bày tiệc đón gió cho Khương thừa tướng.”

...

Trong bữa tiệc, Khương Tử Nha và một đám đại yêu ăn uống no say, vui vẻ hoà thuận.

Khương Tử Nha nâng ly rượu kính Ngưu Ma Vương, tò mò hỏi: "Đại vương, không biết Đường Tam Tạng đã bị ngươi giấu ở đâu?”

Trên bàn tiệc lập tức yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Ngưu Ma Vương, ngay cả Ngọc Diện Hồ Ly cũng nhìn Ngưu Ma Vương đầy mong chờ, rốt cuộc Đường Tam Tạng đang ở đâu? Ta đã lật hết Ma Vân Động cũng không thể tìm thấy.

Ngưu Ma Vương cầm ly rượu nhấp một ngụm, làm như không nhìn thấy ánh mắt mong chờ của bọn hắn, cười nói: "Đương nhiên được ta nhốt ở một nơi đủ an toàn. Yên tâm đi, hắn không trốn được đâu. Đợi đến khi Phật Giáo bị đánh lui, ta sẽ đưa hắn ra phân phát cho các ngươi.”

Khương Tử Nha cười nói: "Vậy thì đa tạ đại vương!

Tuy nhiên, ta vẫn phải nhắc nhở đại vương phải cẩn thận đối với Đường Tam Tạng, người này không dễ đối phó.”

"Nghe nói Đường Tam Tạng chỉ là một tên phàm phu tục tử, có gì mà không dễ đối phó? Hắn còn có thể lật trời sao?” Ngọc Diện Hồ Ly thờ ơ nói. Nàng nhìn Khương Tử Nha bằng đôi mắt to ngấn nước, vô cùng ngọt ngào.

Khương Tử Nha vuốt râu, nghiêm nghị nói: "Ta đã giao thủ với sư đồ Đường Tam Tạng hàng chục lần, nên biết rất rõ thủ đoạn của bọn hắn. Trong đó, đối phó với Tôn Ngộ Không không hề khó, sau khi đánh lui Tôn Ngộ Không thì phải đối mặt với Thiên Đình và Phật Giáo. Những chuyện này đều có thể đoán được, và có vết tích để lần theo.

Người thực sự khó đối phó hay biến số lớn nhất chính là tên phàm phu tục tử Đường Tam Tạng kia.

Mặc dù Đường Tam Tạng chỉ là một tên phàm phu tục tử, nhưng hắn lại vô cùng giàu có. Giàu có thì có thể lên Tam Giới Thương Thành, giàu có thì có thể mua pháp bảo bùa chú, giàu có thì có thể tìm người trợ giúp. Bằng không ngươi nghĩ xem, sao những tên yêu vương ta từng hợp tác lúc trước lại chết?”

Khương Tử Nha cảm thán nói: "Những đạo hữu trước đây của bần đạo, không phải thua vì bản lĩnh không hơn người, mà là thua vì nghèo!”

Trên bàn ăn, sắc mặt của mọi người đều kỳ lạ, không phải chứ! Đường Tam Tạng lại là người như vậy sao.

Khương Tử Nha ôm quyền nói: "Vẫn xin đại vương cẩn thận, đừng để Đường Tam Tạng tập kích, tốt nhất là nên tịch thu Tam Giới Thương Thành của hắn.”

Ngưu Ma Vương gật đầu cười nói: "Đa tạ Khương thừa tướng nhắc nhở, ngươi yên tâm đi! Ta đã chuẩn bị đầy đủ, hắn không thể nào trốn thoát được.”

"Trong lòng đại vương có tính toán thì tốt.”

Sau bữa tiệc, mọi người giải tán, ai về động phủ người ấy.

Trong thiên điện, Khương Tử Nha đang tụ tập với ba tên yêu vương.

Vô Kỳ Yêu Vương truyền âm nói: "Khương chưởng môn, không phải ngươi nói nơi này sẽ trở thành nơi Thiên Đình và Phật Giáo giao chiến, chúng ta phải tạm thời dừng lại sao? Sao đột nhiên ngươi lại đưa bọn ta tới Tích Lôi Sơn?”

Hai tên yêu vương còn lại cũng nhìn Khương Tử Nha, chờ hắn giải thích.

Khương Tử Nha vuốt râu nói, truyền âm nói: "Bởi vì đây là nơi chúng ta có khả năng lấy được Đường Tam Tạng nhất.”

Vô Kỳ Yêu Vương buồn bực nói: "Khả năng nhất ở chỗ nào? Ta nghĩ đây là nơi chúng ta dễ chết nhất thì có. Phật Giáo chúng ta không chọc nổi, Ngưu Ma Vương này chúng ta cũng không chọc nổi.”

Âm Ảnh Yêu Vương: "Bởi vì nơi này đủ loạn.”

"Loạn thế nào? Ngươi nói tiếp đi!”

Âm Ảnh Yêu Vương lạnh lùng không nói tiếp nữa.

Khương Tử Nha giải thích: "Ở những nơi khác, cho dù chúng ta bắt cóc được Đường Tam Tạng, cũng sẽ bị Phật Giáo truy sát. Nhưng ở đây lại khác, tiên thần tam giới đều biết rằng Đường Tam Tạng đang nằm trong tay của Ngưu Ma Vương, sự chú ý của Phật Giáo cũng bị thu hút bởi Ngưu Ma Vương. Nhờ vậy chúng ta mới có thể âm thầm điều tra vị trí của Đường Tam Tạng, sau đó đưa Đường Tam Tạng đi mà không bị Phật Giáo phát hiện.

Nhưng hiện tại vẫn chưa đủ loạn, vậy nên ta mới giúp Ngưu Ma Vương mời các yêu vương khác đến, giúp hắn chống lại Phật Giáo. Tốt nhất là đánh cho Tây Ngưu Hạ Châu loạn thành một nồi cháo, hỗn loạn thì mới bắt Đường Tam Tạng được.”

Ẩn Sơn Yêu Vương nói: "Làm vậy vô cùng nguy hiểm, nhưng ta đồng ý, phải cầu phú quý trong nguy hiểm.”

Âm Ảnh Yêu Vương truyền âm nói: "Ta cũng đồng ý, lần này là một cơ hội hiếm có.”

Vô Kỳ Yêu Vương truyền âm nói: "Được thôi! Nếu các ngươi đã nói như vậy, ta cũng sẽ làm theo các ngươi.”

Khương Tử Nha mỉm cười nói: "Đương nhiên ta sẽ không để các ngươi thất vọng.”