Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1014: Bái kiến Bình Thiên Yêu Thần




Ầm ~ Một tiếng động cực lớn vang lên, một cây thiết bổng xuyên qua tường đá, biến dài ra, trên thiết bổng còn được quấn kim cô.

Ngọc Diện Phu Nhân lập tức sững sờ, sao có thể như vậy, không phải phụ vương nói trận pháp này rất lợi hại sao? Sao lại bị thiết bổng này xuyên qua? Phụ vương, ngươi hại ta rồi!

Bùm ~ Đá vụn bay tung tóe, tường đá vỡ thành một lỗ lớn, khiến bụi bay đầy trời.

Tôn Ngộ Không vác Kim Cô Bổng bước ra, theo sau là hai người Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh. Bọn hắn liên tục phe phẩy tay áo quạt tro, phì phì nhổ nước bọt.

Trư Bát Giới phàn nàn nói: "Hầu ca, lúc ngươi phá tường sao không báo trước cho ta biết, hại lão Trư ta ăn một miệng đầy đá.”

Sa Ngộ Tịnh gật đầu nói: "Ta cũng vậy.”

"Lần sau ta sẽ để ý.”

Tôn Ngộ Không chú ý đến mấy chục tiểu yêu vương trước mặt, tập trung vào lão già đứng gần nhất, nắm chặt Kim Côn Bổng trong tay nói: "Khương Tử Nha, sao ở đâu cũng có ngươi vậy?”

Khương Tử Nha cười nói: "Bởi vì ta muốn Đường Tam Tạng!”

"Hầu ca, đừng nói nhảm với hắn, nên đi cứu sư phụ trước.”

Tôn Ngộ Không lập tức lao về phía Khương Tử Nha, lão già này có quá nhiều quỷ kế, và cũng là tên phiền phức nhất, phải giải quyết hắn trước đã.

Sau lưng Khương Tử Nha đột nhiên xuất hiện một người mặc hắc bào, trong tay cầm một thanh thần đao chém mạnh xuống, ‘keng’ thần quang bắn ra khắp nơi.

Thoáng chốc, tiếng chém giết rung trời vang lên trong Ma Vân Động. Mấy chục tiểu yêu vương và đại yêu vương do Khương Tử Nha mang theo đều tiến tới tấn công, nhất thời ba người Tôn Ngộ Không không thể chiếm thế thượng phong. Cả Ma Vân Động đều vang lên tiếng đánh nhau ‘ầm ầm ầm’, toàn bộ đỉnh núi đều rung chuyển.

Trận chiến diễn ra từ rạng sáng đến chiều tối, rồi lại từ chiều tối đến rạng sáng, tiếp tục kéo dài trong năm ngày.

Năm ngày sau, bình minh ló dạng, trời yên biển lặng.

Ầm!

Ngưu Ma Vương từ trên trời đáp xuống trước Ma Vân Động, tóc tai bù xù, y phục đẫm máu, rõ ràng trận chiến này cũng vô cùng nguy hiểm với hắn.

Trước Ma Vân Động, nhiều tiểu yêu vương đã tụ tập lại, dẫn đầu là Ngọc Diện Công Chúa.

Đám tiểu yêu vương đồng thanh hô to: "Đại vương uy vũ!”

"Đại vương vô địch!”

Âm thanh rung chuyển cả núi rừng.

Ngọc Diện Công Chúa vội vàng bay về phía trước, đỡ lấy Ngưu Ma Vương nói: "Đại vương, ngươi không sao chứ!”

"Ta không sao!”

Đám tiểu yêu vương ngừng hô, cuống cuồng nhìn Ngưu Ma Vương. Vậy mà đại vương lại đánh lui được ba vị Phật Đà, đúng là quá lợi hại.

Ngưu Ma Vương đi về phía động phủ, nhìn thấy trước đại môn Ma Vân Động là một đống lộn xộn, lại ngửi thấy được mùi khỉ quen thuộc, thì bình tĩnh nói: "Là Tôn Ngộ Không?”

Ngọc Diện Hồ Ly rưng rưng nước mắt gật đầu, tủi thân nói: "Con khỉ đó nhân lúc đại vương không có mặt, ba huynh đệ bọn hắn đã xông vào động phủ của chúng ta. Nếu không phải thuộc hạ dưới trướng liều mạng, có lẽ thiếp thân đã bị bọn hắn giết chết rồi.”

Ngưu Ma Vương gật đầu, trầm giọng nói: "Sau này ta sẽ tính sổ với hắn.”

Trong đại điện của Ma Vân Động, Ngưu Ma Vương ngồi trên vương toạ trầm ngâm.

Ngọc Diện Hồ Ly bưng một vò rượu đi vào, đặt trên bàn trước mặt Ngưu Ma Vương, cung kính rót một ly rượu cho Ngưu Ma Vương, quan tâm nói: "Đại vương, xin hãy uống ly rượu này để hồi phục cơ thể.”

Ngưu Ma Vương uống một ngụm trong ly.

Ngọc Diện Hồ Ly điềm đạm ngồi xuống bên cạnh Ngưu Ma Vương, nhẹ giọng nói với vẻ mặt sùng bái: "Đại vương, vừa rồi ngươi thật là uy phong. Thiếp thân cũng chỉ rung động vì đại vương, ngươi thực sự quá lợi hại.

Đại vương, ba tên đầu trọc và hoà thượng kia đã bị ngươi giết chết rồi sao?”

"Không có, bọn hắn đã có kinh nghiệm chuyển tu, tuy thực lực kém hơn ta một chút, nhưng ta nghĩ đánh bại bọn hắn cũng không dễ dàng, cho nên đã thả bọn hắn đi rồi.”

Ngọc Diện Hồ Ly sùng bái nói: "Lần sau bọn hắn tới đây, bổn vương nhất định phải giết chết bọn hắn.”

Ngưu Ma Vương vô thức liếc mắt nhìn lên trên, trong lòng có chút chột dạ, cũng không biết Hồng Hài Nhi đang trốn ở đâu nữa! Bây giờ hắn đã sử dụng sức mạnh ban đầu của mình, Thương Thanh Tiên Quang nhất định sẽ kinh động đến Bạch Cẩm đại sư huynh, không biết Đại sư huynh sẽ xử lý ta thế nào.

Haizzz, hy vọng lần sau người đến đây không phải là tiên thần của Câu Trần Đế Cung. Nhi tử ngoan, ngươi liều mạng bắt cóc Đường Tam Tạng cho phụ vương, phụ vương cũng sẽ làm tất cả vì ngươi. Trở về chốn cũ, nói không chừng đã bị mất tự do, ngươi có cảm động không?

"Đại vương, bây giờ mấy tên đầu trọc của Phật Giáo đã bị đánh lui rồi, chúng ta có thể mời Đường Tam Tạng ra ngoài được không?” Ngọc Diện Hồ Ly nhìn Ngưu Ma Vương đầy mong đợi.

Ngưu Ma Vương thu lại suy nghĩ, chuyển chủ đề nói: "Ngọc Diện, ta biết bản lĩnh của tên Tôn Ngộ Không đó. Chỉ dựa vào đám tiểu yêu trong động phủ, chắc chắn không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không. Các ngươi đã đánh lui hắn thế nào?”

Ngọc Diện Hồ Ly cười nói: "Chuyện này cũng may là có người giúp đỡ. Khương chưởng môn, Vô Kỳ Yêu Vương, Âm Ảnh Yêu Vương, Ẩn Sơn Yêu Vương xin mời vào!”

Bên ngoài sơn động, Khương Tử Nha dẫn ba yêu vương bước vào, cung kính hành lễ nói: "Bần đạo Khương Tử Nha (Vô Kỳ Yêu Vương, Âm Ảnh Yêu Vương, Ẩn Sơn Yêu Vương) bái kiến Bình Thiên Yêu Thần.”