Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1012: Lão Ngưu đã xảy ra chuyện




Rầm! Ngọn núi sạt lở, một thân ảnh khổng lồ đứng lên trong khí tức yêu ma cuồn cuộn. Thân cao trăm trượng, đôi mắt đỏ như máu ẩn giấu trong khí tức yêu ma, hai sừng trâu cắm thẳng lên thiên khung.

Bùm! Trong tiếng nổ, một cây gậy sắt khổng lồ như kình thiên giáng xuống, che mất ánh sáng mặt trời, phủ bóng tối trên đỉnh đầu Bạch Quang Phật.

Bạch Quang Phật khẽ nở nụ cười, lắc đầu một cái, tức thì một cái mũi to bự xuất hiện. Ầm! Chiếc mũi lấp lánh kim quang đánh trúng Hỗn Thiết Côn như trụ trời, Hỗn Thiết Côn lập tức chấn động. Sau đó, chiếc mũi dài như cự long quấn lấy Ngưu Ma Vương, vắt ngang trường không.

"Ọ!"

Ngưu Ma Vương cao lớn như ma thần viễn cổ thình lình chui từ dưới đất lên, giống như một ngọn núi nhỏ cấp tốc vọt lên cao, nháy mắt đã lên đến Cửu Tiêu.

Tôn Ngộ Không giơ tay che trước trán, ngẩng đầu nhìn bầu trời khen ngợi: "Nhảy cao ghê!"

Ở bên cạnh, Trư Bát Giới cũng ngẩng đầu nhìn lên trời, gật đầu tán thành: "Đúng vậy! Quả thật rất cao!"

Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh cũng gật đầu, cao thật đấy!

Trên trời gió lốc thổi dữ dội, Ngưu Ma Vương cầm Hỗn Thiết Côn, yêu khí cuồn cuộn thương khung, hệt như đại yêu xuất thế, ma đầu phá phong ấn, hung uy lẫy lừng.

Bỗng nhiên không gian phía sau nổi gợn sóng, vòi voi từ trong gợn sóng thò ra, quấn lấy ngực Ngưu Ma Vương.

Trên đám mây bên dưới, Tôn Ngộ Không 'ối' một tiếng, thốt lên đầy kinh ngạc: "Đây lại là thủ đoạn gì?"

Trư Bát Giới cất giọng nặng nề: "Nghe nói đến Đại La cảnh sẽ có khả năng thao túng thời không."

"Đại La..." Tôn Ngộ Không lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu. Rất tốt, mục tiêu tiếp theo của lão Tôn ta là Đại La.

Bạch Quang Phật cười ha hả nói: "Ngưu thí chủ, cao không thắng lạnh, mời xuống đây!" Trên vòi voi hiện lên từng đạo Phạn văn, sau đó đột nhiên thít chặt lại.

"Á!" Ngưu Ma Vương hét lên thảm thiết vì đau đớn, pháp tướng khổng lồ lập tức vỡ nát, vòi voi to lớn cũng thu nhỏ theo, nhưng vẫn quấn chặt trên người Ngưu Ma Vương.

Vòi voi màu trắng bỗng lôi một phát, Ngưu Ma Vương lập tức rơi từ trên cao xuống như vẫn thạch, bốc cháy giữa không trung. Rầm! Hắn rơi xuống một ngọn núi nhỏ trước Tích Lôi Sơn, cả ngọn núi ầm ầm sụp đổ, loạn thạch văng tung tóe.

Bạch Quang Phật rụt mũi về nguyên trạng, xoay người nhìn loạn thạch đổ nát rồi cười khẽ: "Ngưu thí chủ, ngươi thua rồi, vẫn nên mời Đường Tam Tạng ra đây thì hơn!"

"Đánh bại ta à, vẫn còn sớm chán! Muốn Đường Tam Tạng à, đừng hòng!" Một giọng nói trầm đục vang lên trong ngọn núi đổ nát.

"Nếu Ngưu thí chủ khăng khăng cố chấp thì bần tăng tự tìm."

Bạch Quang Phật bay về phía Ma Vân Động, mặt mày tươi cười. Nhưng hắn còn chưa tới trước Ma Vân Động, cơ thể bỗng khựng lại, trên trán rỉ một giọt mồ hôi lạnh. Hắn cảm nhận được một luồng sát ý ác liệt khóa chặt lấy mình, công kích đáng sợ tựa như có thể thiên băng địa hãm bất cứ lúc nào. Hắn chậm rãi xoay người nhìn ngọn núi sụp đổ kia, thiên địa lập tức trì trệ, dường như thời không đã ngưng kết.

Kim Quang Phật và Thanh Quang Phật cũng quay đầu nhìn ngọn núi đổ nát kia bằng ánh mắt nặng nề. Bọn hắn cảm ứng được dưới ngọn núi sập kia có tồn tại cực kỳ đáng sợ.

Một viên Hỗn Nguyên Yêu Đan chậm rãi bay từ chân núi ra, lơ lửng trên đống loạn thạch, 'rắc' một tiếng vỡ tan thành. Vô lượng yêu khí như sóng biển trào ra, cát bay đá chạy 'rầm rầm rầm', ngọn núi đổ nát bay lơ lửng.

Ngưu Ma Vương từ dưới chân núi bước từng bước ra ngoài, giáp trụ trên người đã biến mất, đổi thành trường bào màu xanh. Hắn vung Hỗn Thiết Côn trong tay lên rồi phóng ra, cắm phập trước Ma Vân Động. Trên trán hiện ra một đạo Bát Quái Đạo Ấn, yêu khí trên người tan biến, thay bằng Thượng Thanh Tiên Quang.

Bạch Quang Phật nặng nề nói: "Quỳ Ngưu!"

Kim Quang Phật và Thanh Quang Phật bất giác thốt lên cùng một lúc: "Quỳ Ngưu!"

Ngưu Ma Vương vươn tay lên trời, trầm giọng hô: "Kiếm đến!"

...

Ở một nơi khác, trong Ba Tiêu Động trên Thúy Vân Sơn, Thiết Phiến Công Chúa đang ngồi ngẩn người ở hậu hoa viên.

Bức tượng Thanh Ngưu trong hồ nước 'rắc' một tiếng rồi vỡ tan tành, hai thanh Tiên Kiếm màu xanh lơ lửng trên hồ nước, trên thân kiếm có đường vân huyền ảo.

Hai thanh Tiên Kiếm bỗng phóng ra, không gian phía trước ầm ầm vỡ nát, hình thành một hắc động đen ngòm. Hai thanh Tiên Kiếm chui vào hắc động rồi biến mất, hắc động tức khắc đóng lại.

Thiết Phiến Công Chúa lập tức bừng tỉnh, nhíu mày lẩm bẩm: "Lão Ngưu đã xảy ra chuyện." Nàng do dự một lát rồi đứng dậy bước một bước, thân ảnh biến mất không còn tăm hơi.

...

Bên ngoài Ma Vân Động, hai đạo lưu quang màu xanh bỗng xuyên qua hư không, nháy mắt đã lao về phía Bạch Quang Phật.

Đồng tử Bạch Quang Phật co rụt lại, trên người lập tức xuất hiện một tầng kim quang.

Keng! Âm thanh chói tai vang lên, hai thanh Tiên Kiếm đâm vào kim quang, lập tức đẩy Bạch Quang Phật lùi lại hơn vạn thước. Kim quang vạn trượng biến thành tiên khí ngút trời, hình thành hai bán cầu quay vào nhau, đối chọi lẫn nhau.

Ngưu Ma Vương lạnh lùng hừ mũi: "Chỉ dựa vào pháp thuật này của ngươi mà cũng muốn đỡ Tiên Thiên Linh Bảo?" Hắn vừa dứt lời, trong thiên địa trào dâng một luồng ý chí sắc bén, tựa như Thiên Đạo sáng rực lơ lửng trên đầu chúng tiên phật yêu ma.

Hai thanh Tiên Kiếm đâm thủng kim quang trong nháy mắt. Phập! Phập! Trên người Bạch Quang Phật xuất hiện hai đạo huyết quang, cơ thể lảo đảo lùi về sau.

Hai thanh Tiên Kiếm xoay trái xoay phải thành một đường vòng cung giữa không trung, bay về phía Ngưu Ma Vương, xuyên qua khu vực loạn thạch lơ lửng trên không. Toàn bộ loạn thạch nứt vỡ đều 'rầm rầm rầm' vỡ vụn thành bột đá bay đi.

Thanh Quang bay đến bên cạnh Ngưu Ma Vương, lộ ra kiếm thể với những mũi nhọn vây quanh Ngưu Ma Vương, kiếm quang xuyên qua hư không.