Hôn Ước, Mê Đắm Em

Chương 12: Xưng Hô




Ngày hôm sau, Vu Duẫn đến nhà đón Lam Xảo Nhiên đi thử váy cưới như tối qua đã nói. Thế nhưng, anh cảm thấy cô đang gặp vấn đề gì đó, lúc nào cũng thất thần và ủ rũ buồn bã.

Lúc này, chiếc rèm được nhân viên kéo ra, Lam Xảo Nhiên cực kỳ xinh đẹp trong chiếc váy cưới. Đây là mẫu váy sẽ được mặc khi lên lễ đường, nên có phần cầu kỳ, lộng lẫy, nặng nề và vô cùng sang trọng, kín đáo.

“ Vu tổng và cô Vu có hài lòng không? ”

Vu Duẫn nhìn không chớp mắt, làn môi bất giác uốn cong vẻ lên nụ cười mê đắm, mặc dù Xảo Nhiên chỉ trang điểm nhẹ nhàng, tóc được cô tự tay bới gọn lên cao cho gọn gàng thoải mái, nhưng cũng đủ làm trái tim của anh thổn thức.

“ Xảo Nhiên, em thật đẹp! ”

Lam Xảo Nhiên chúm chím mỉm cười, tạm thời đã quên đi điều mà đêm qua đến vài phút trước vẫn còn nghĩ tới, hiện tại chỉ có niềm vui khi được mặc trên người chiếc váy cô dâu và được người đàn ông của mình ngắm nhìn khen ngợi.

Phụ nữ mà, ai không thích sự ngọt ngào, được chồng hay bạn trai khen xinh...

“ Nhưng mà hơi rộng một chút. ”

“ Chắc do cô Vu sụt cân, hay là trước ngày kết hôn cô đến thử thêm lần nữa, để chúng tôi chỉnh sửa. ”

Lam Xảo Nhiên gật đầu đáp lại với nhà thiết kế, lên tiếng:

“ Được, hôm đó tôi sẽ thu xếp. ”

“ Vậy cô thử thêm ba bộ còn lại, xem không hài lòng điểm nào nữa. ”

Chiếc váy thứ hai được Lam Xảo Nhiên mặc lên, mẫu này cô chọn đi bàn tiếp khách, là một thiết kế có phần sexy, tôn lên vóc dáng với từng đường cong bốc lửa, nóng bỏng...

“ Vu Duẫn, thế nào? ”

Lông mày của chú rể hơi cau nhẹ, nhưng sau đó gật đầu, chợt hắng giọng rồi lên tiếng trả lời:

“ Đẹp lắm! ”



Sau đó, Lam Xảo Nhiên tiếp tục thử thêm hai chiếc váy cưới còn lại, một mẫu thiết kế để đón khách ở sảnh và một mẫu khác cũng là đi bàn tiếp khách, rất ưng ý và hài lòng!

Rời khỏi nơi đó, Vu Duẫn và Lam Xảo Nhiên đến dinh thự Vu Hoàng, bởi bà Vu gọi đến bảo cả hai về nhà ăn trưa, do nhà có khách và vợ chồng con cái của Vu Tiệp Trân về chơi.

“ Ba mẹ, anh chị hai...”

Lam Xảo Nhiên cúi đầu chào hỏi, ánh mắt sau đó chợt dừng lại trước một cô gái đang ngồi cạnh Đường Tịnh Thi, nhưng rồi cũng lịch sự khẽ mỉm cười và gật đầu.

Lúc này, Vu Duẫn nghiêm khắc hắng giọng và nhìn vị khách đặc biệt này, lên tiếng:

“ Di Linh, em đến lâu chưa? ”

Tần Di Linh mỉm cười dịu dàng, nhìn anh bằng ánh mắt ngọt ngào, trả lời:

“ Cũng khá lâu, sau này đi làm bận bịu, nên em tranh thủ hôm nay tới chơi. ”

“ Ừ... ”

Sau đó, bàn tay to lớn của Vu Duẫn từ ở chiếc eo đưa lên ôm lấy bả vai của Lam Xảo Nhiên, tiếp tục lên tiếng:

“ Giới thiệu với em, đây là Lam Xảo Nhiên, vợ của anh. ”

Tiếp theo, anh nhìn xuống cô, cất lời:

“ Tần Di Linh, mẹ của Di Linh và mẹ là bạn bè thân thiết, em ấy là luật sư, ngày mai chính thức vào làm ở tập đoàn nhà mình. ”

Lam Xảo Nhiên có chút khá ngạc nhiên, vốn dĩ đã nghe qua thông tin luật sư Tần Di Linh vào làm ở tập đoàn Vu Hoàng, giữ chức vụ cố vấn pháp lý, nhưng nào ngờ cô ấy thân thiết với gia đình.

“ Xin chào! ”

“ Xin chào! ”

Đột nhiên, Đường Tịnh Thi lên tiếng:



“ Chút xíu nữa là mợ Di Linh đã trở thành mợ út của cháu, hazzz, cũng tại ông ngoại hết đấy! ”

Bà Vu cùng Vu Tiệp Trân cùng lúc nhìn sang Đường Tịnh Thi, ánh mắt của ai cũng có sự nhắc nhở và găng dạy. Tần Di Linh tinh ý mau chóng nhận ra, sau đó nhìn lên Lam Xảo Nhiên mỉm cười hòa nhã, lên tiếng:

“ Cũng đã là chuyện quá khứ, cô đừng bận tâm hay giận hờn anh Duẫn, giữa tôi và anh ấy hiện tại chỉ xem nhau là bạn bè. ”

Sắc mặt của Lam Xảo Nhiên bình thường như chẳng có chuyện gì xảy ra, khẽ cười đáp lại với cô ấy, điềm tĩnh cất lời:

“ Ai cũng có quá khứ, quan trọng là ở hiện tại thế nào. ”

Xong rồi, Lam Xảo Nhiên thoải mái bước tới sofa, ngồi xuống chiếc ghế trống và Vu Duẫn cũng thế, bên cạnh với cô.

Lúc này, Tần Di Linh lại xoay sang Đường Tịnh Thi, dịu dàng cất tiếng:

“ Cháu đừng gọi là mợ nữa, cách xưng hô đó đã không còn phù hợp, cứ gọi là dì Di Linh nha! ”

“ Không, không, cháu thích gọi là mợ út! ”

Lam Xảo Nhiên lần nữa mỉm cười, tự nhiên xử lý tình huống, không hề để lộ một biểu cảm khó chịu nào. Vốn dĩ ngay từ đầu cô đã nhận ra Đường Tịnh Thi không thích mình, nên sự việc hôm nay cũng chẳng có gì quá ngạc nhiên và còn tìm ra được nguyên do.

Nhỏ nhẹ cất tiếng:

“ Không có gì đâu luật sự Tần, cũng chỉ là một cách xưng hô đơn giản thôi, chẳng phải việc gì quá nghiêm trọng, tôi không để ý. ”

Và rồi, Vu Tiệp Trân nghiêm khắc lên tiếng:

“ Không được Xảo Nhiên, chẳng thể xưng hô lung tung như thế, người khác không biết lại hiểu lầm mắc công phải giải thích em là vợ của Vu Duẫn!

- Tịnh Thi, ngay lập tức đổi cách xưng hô cho mẹ! ”